Chương 380
Nail lập tức căng thẳng.
Một khắc này, thời gian như chậm lại, hắn liều mạng cầu nguyện trong lòng, đồng thời nhìn tà thú cực lớn không chớp mắt, cho đến hít thở lại được bình thường, đối phương vẫn bình yên vô sự, còn đang chạy vọt về phía trước.
Mấy hơi sau, một trụ tuyết mới xuất hiện ở chỗ cách quái vật rất xa.
Hỏng bét.
Trong lòng Nail chợt trầm xuống, bởi vì cự thú không phải chạy tới đoạn tường thành thứ sáu, khiến cho nó lệch khỏi quỹ đạo của pháo, pháo ống dài nhất định phải không ngừng điều chỉnh góc độ, đồng thời còn phải tính ra tốc độ di động của đối phương, bắn sớm, nếu không thì sẽ giống như bây giờ, sau khi khai hỏa thì lại bắn đạn pháo ra sau lưng đối phương.
Dựa theo tốc độ bắn của pháo dã chiến, trước khi quái thú đánh vỡ tường thành, bọn họ chỉ còn lại một cơ hội cuối cùng!
Nail đã có thể nhìn thấy da lông dày đặc trên người kẻ địch và cái miệng lớn đỏ như máu dưới răng nanh, các phù thủy đang chạy qua đây, hiển nhiên là định chặn đường con quái vật này. Nhưng bốn người các nàng cộng lại còn không bằng một cái chân của đối phương, chỉ dựa vào ma lực thì có thể làm được sao?
Hắn lòng nóng như lửa đốt, thậm chí muốn chạy đến đoạn tường thành thứ sáu, nhắc nhở tổ hoả pháo nhắm cho chuẩn vào, nhưng đội đốc chiến đứng hai bên mỗi đoạn tường thành khiến cho dằn cơn xúc động này lại —— bây giờ tự ý rời khỏi vị trí phòng giữ, rất có thể sẽ bị cho là lâm trận bỏ trốn. Iron Axe liên tục nhấn mạnh, hành vì có thể sẽ khiến phòng tuyến tan rã này bị cấm tuyệt đối, một khi phát hiện thì đội đốc chiến có thể trực tiếp nổ súng đánh chết.
Tà thú đi trước đã tiến vào phạm vi bắn của súng trường ổ quay, đầu tường vang lên tiếng lốp bốp liên tiếp.
Nail chỉ cần tiếp tục chấp hành nhiệm vụ của mình, đưa từng ổ đạn đã được nạp đạn đến bên cạnh xạ thủ.
Lúc này, tiếng nổ chấn thiên động địa thứ hai vang lên, lần này cách lần pháo ống dài khai hỏa trước chỉ ba bốn hơi thở.
Nhanh... như thế!? Nail kinh ngạc nhìn về phía đoạn tường thành thứ sáu, sương mù trên họng pháo còn chưa tiêu tan, vẫn có tàn khói không ngừng từ trong họng pháo toát ra, giống như là cái tẩu trắng bị nhóm lửa. Nhưng mà càng khiến cho người ta rung động là hắn thậm chí còn không kịp đi quan sát kết quả lần bắn này có trúng kẻ địch hay không, ánh lửa chói mắt lại xuất hiện một lần nữa ——
Lần pháo kích thứ ba!
Trời ạ, bọn họ không cần nhét đạn vào sao?
Hắn chỉ thấy bốn năm người bận rộn không ngừng ở phía sau họng pháo, chưa có người nào tới gần họng pháo, có vẻ như ổ hỏa pháo này hoàn toàn không giống như những pháo dã chiến thô ngắn đó, giống như là súng trường ổ quay, có thể liên tục bắn!
Mà lần công kích này xuất hiện hiệu quả.
Nail cũng không nhìn thấy đạn pháo bắn vào trong cơ thể quái vật, thứu đầu tiên đập vào mắt là bên cạnh tà thú cực lớn tuôn ra một đám sương máu, trừ máu đen tứ tán ra thì còn có da lông bị xé nát và từng miếng máu thịt. Đồng thời tà thú chợt run lên, toàn thân thể như xẹp xuống mấy phần, da lông rắn chắc giống như mặt nước, xuất hiện từng cơn sóng gợn —— nhưng hắn nghi ngờ không biết đó có phải là ảo giác hay không, bởi vì sau một khắc, thân thể lõm xuống lại khôi phục bình thường, nhưng con mắt quái thú lại bị ép lồi từ trong hốc mắt ra, đồng thời còn có dịch thể sền sền trắng đen xen kẽ phun ra.
Một tiếng gào thét trước khi chết cũng không có, cự thú ngã quắp xuống đất, phát ra tiếng va đập trầm muộn. Cho đến lúc này, Nail mới phát hiện nơi đạn pháo bắn trúng —— chỗ gần cổ nó bị vỡ một cái lỗ lớn, tuy so với thân thể khôi ngô thì không có ý nghĩa, thậm chí rất khó liên kết cái lỗ này với một đòn trí mạng lúc nãy. Từng sợi khói xanh đang từ trong lỗ bay ra, đồng thời da lông xung quanh bị đốt cháy đen.
Quái vật đến từ Địa Ngục chết như vậy?
Nail không kìm nén được kích động trong lòng, hóa lo lắng thành tiếng rống, rống ra.
"Điện hạ vạn tuế!"
Cho dù là kẻ địch khủng bố hung ác như thế thì cũng không ngăn được vũ khí mạnh mẽ do vương tử điện hạ phát minh ra! Ngoại trừ món hoả pháo kiểu mới đó, hắn nghĩ không ra còn có những phương pháp nào khác có thể giết chết con tà thú loại hợp chủng to lớn này —— dù cho phù thủy có thể làm được nhưng cũng không có gọn gàng như vậy. Nghĩ sâu xa hơn, nói theo một nghĩa nào đó, điện hạ cho bọn họ lực lượng vô thượng có thể sánh ngang với phù thủy!
Tiếng hét này được nhiều người đáp lại, như một cái kíp nổ, nhanh chóng đốt lên cảm xúc của những người khác, ngay từ đầu vẫn là các tân binh đi hô to, sau đó lính cũ cũng không nhịn được nắm chặt nắm đấm.
Sau đó đầu tường bộc phát ra tiếng hoan hô cao vút.
"Vương tử điện hạ vạn tuế!"
Sau khi chiến đấu kết thúc thì Roland mới nhận được tin tức này.
Hắn phủ thêm áo khoác lông dê, chạy tới đoạn tường thành phía tây, thi thể tà thú to lớn vẫn nằm im trong đống tuyết, máu đen nhuộm tuyết đọng xung quanh thành nước đen.
Xem ra những quái vật này, cho dù là ngoại hình kinh khủng cỡ nào thì cuối cùng cũng chỉ là sinh vật gốc cacbon, trước mặt thuốc nổ và sắt thép, nó không khác gì giấy mỏng.
Viên đạn bi sắt đầu nhọn này bắn vào trong cơ thể mục tiêu, bởi vì mất ổn định mà phát nổ, truyền động năng mang theo đến toàn thân mục tiêu, cuối cùng xoay một vòng xuyên qua thân thể —— giống như hiện trường nhìn thấy, một bên thân thể của mục tiêu bị thổi tung lên, nội tạng, xương vỡ văng đầy đất, ngay cả phần đầu cứng rắn nhất cũng bị năng lượng chấn động đến bên trong vỡ nát, toàn bộ sụp đổ xuống.
Nhưng mà trong lòng hắn cũng có chút lo lắng, cường độ xương cốt sinh vật cũng có giới hạn tối đa, cái đồ chơi này rõ ràng còn lớn hơn voi gấp bội, nó làm thế nào để chống đỡ thân thể của mình mà không bị trọng lượng bản thân đè sập? Nguyên nhân hình thể của động vật trên lục địa nhỏ hơn động vật biển cũng nằm ở đây, trọng lực là một tường rào không thể vượt qua.
Có thể là có liên quan đến ma lực hay không? Còn nhớ Nightingale từng nói, nàng có thể nhìn thấy trong cơ thể một vài tà thú loại hợp chủng có ma lực lưu động.
"Chuyện này. . . sao có thể như vậy được!" Akesha đi theo đến đây mở to hai mắt nhìn: "Thứ này không phải là Địa Ngục Khủng Thú sao?"
"Đó là cái gì, tên của tà thú loại hợp chủng?" Roland hiếu kì nói: "Trước kia nó cũng xuất hiện ở bình nguyên màu mỡ?"
"Không sai, khi chúng nó xuất hiện theo đàn, cho dù là đối với phù thủy hay là ma quỷ thì đều là kẻ địch cực kì khó giải quyết, không ít thành trấn từng bị Địa Ngục Khủng Thú đạp thành đất bằng." Giọng điệu Akesha nghe có chút khô khốc: "Nhưng mà chỉ khi tới gần thời gian Hồng Nguyệt giáng lâm thì mới có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn chúng."
"Hồng Nguyệt... giáng lâm?" Roland chợt nhớ tới ghi chép trong cuốn sách cổ đó: "Khi bầu trời xuất hiện mặt trăng đỏ như nhỏ máu, cánh cửa Địa Ngục sẽ mở ra lần nữa." Hắn cau mày lại: "Có ý gì?"
"Ghi chép có từ Trận Chiến Thần Ý lần thứ nhất, đó là thời khắc ma lực dồi dào nhất, sự xuất hiện của phù thủy sẽ nghênh đón đỉnh cao, nhưng tương tự, ma quỷ và tà thú cũng sẽ trở nên cực kỳ mạnh mẽ." Akesha căng thẳng nói: "Ta từng đọc kĩ sách lịch sử ngươi đưa cho ta, căn cứ niên đại mà phỏng đoán, bây giờ cách Hồng Nguyệt ít nhất còn chừng hai mươi đến năm mươi năm, không thể xuất hiện loại quái vật như thế được."
"Nhưng nó vẫn xuất hiện." Roland trầm giọng nói: "Điều này có nghĩa là gì?"
“Có nghĩa là thời gian của chúng ta còn lại không nhiều.”
………………………………………………………………………………...