Chương 392
Roland mở to hai mắt nhìn: "Dùng đã chết đi —— "
"Không phải." Đối phương ngắt lời hắn: "Giống như máu ma quỷ, nhất định phải là sống mới được."
Nightingale sau lưng hắn nghe được, hít một hơi khí lạnh.
"Đây là cơ mật tối cao của tổ chức Quest, thí nghiệm bắt đầu không bao lâu thì ta rời khỏi tháp đá trong Thánh Thành, chuyện duy nhất ta biết chính là các nàng sử dụng máu của phù thủy tuổi già suy yếu, hỗn hợp với Thần Phạt Chi Thạch, sau đó rót vào trong cơ thể người bình thường, từ đó khiến cho thân thể người bình thường xảy ra thay đổi." Giọng Akesha có chút nặng nề: "Từ quyển sổ đen mà ngươi tìm được đó thì có thể thấy hẳn là nghiên cứu này thu được thành công."
"Muốn... bao nhiêu máu?"
"Nhiều hơn phân nửa." Câu trả lời của phù thủy khiến cho đáy lòng Roland trầm xuống: "Hơn nữa nhất định phải là máu đến từ cùng một người, nếu không ma lực ẩn chứa trong đó sẽ đối nghịch lẫn nhau, khiến cho hiệu lực giảm xuống trên diện rộng." Nàng dừng một chút: "Ngươi đoán không sai, mỗi tiến hành một lần thí nghiệm thì sẽ có một phù thủy chết đi, mà người bình thường cũng rất khó chống nổi lực lượng ma lực trong máu đã bị suy yếu ăn mòn. Lúc mới bắt đầu thì không ai có thể sống sót, không ít thành viên phản đối, cho rằng người bình thường hoàn toàn không thể nào thu được ma lực. Nếu như không phải thủ tịch Aquarius kiên trì, kế hoạch này không chắc có thể chấp hành đến cuối cùng."
"Nhưng bây giờ giáo hội có được một lượng lớn quân thần phạt... căn cứ tình báo của Tilly, có thể số lượng võ sĩ thần phạt từ năm trăm đến chừng một ngàn người." Roland cau mày nói.
"Giả thiết thành công trong sổ là chỉ năng suất chuyển hóa tăng lên tới mười thành, cũng có nghĩa là ít nhất có một nửa phù thủy mất mạng, hơn nữa ta nghĩ hẳn là đám người đó không gom góp được nhiều phù thủy tuổi già như vậy."
Cho nên giáo hội bắt phù thủy, chăn nuôi phù thủy, mục đính chính là rút sạch máu tưới của bọn họ, dùng để chế tạo võ sĩ siêu phàm mạnh mẽ? Roland cảm thấy cái tay đang khoát lên bả vai mình không tự chủ được mà xiết chặt, đáng chết, hơn mấy trăm phù thủy có được các loại lực lượng kì lạ lại chết không chút giá trị như vậy ở Thánh Thành Hermes, hơn nữa còn phải gánh lấy bêu danh kẻ đọa lạc, bị thế nhân phỉ nhổ —— tổ chức ngu muội như vậy nhất định phải bị hủy diệt, cho dù là mục đích ban đầu của bọn họ là đối kháng ma quỷ.
"Yên tâm, ta sẽ ngăn cản bọn họ." Roland nói từng chữ từng câu.
Sau khi Akesha rời đi, Nightingale thoát khỏi mê vụ, xuất hiện trước mặt hắn, cắn răng nói: "Không ngờ quân thần phạt lại có nguồn gốc như vậy! Nếu như giáo hội đúng là do Hội Liên Hợp chuyển biến thành, vậy chắc chắn thủ tịch của bọn họ chính là kẻ điên!"
"Hoàn toàn chính xác." Hắn thở dài: "Bởi như vậy, giáo hội thu dưỡng mấy bé gái mồ côi ở các nơi, bé trai bị bỏ mặc cũng có thể hiểu được, bọn họ chỉ đang thu thập vật liệu để chế tạo đại quân mà thôi. Có lẽ nói xấu phù thủy thành nanh vuốt của ma quỷ cũng là một phần trong trong kế hoạch —— vì để cho khi xử lý phù thủy trở nên chính đáng hơn."
"..." Nightingale không có trả lời, nhưng mà trên mặt đã tràn đầy phẫn nộ.
Roland có chút bận tâm nắm lấy tay của nàng: "Không phải ngươi định..."
"Một mình đi tìm giáo hội gây chuyện?" Nàng lắc đầu: "Ta sẽ không ngu như vậy, nếu như bọn họ có thể bị một phù thủy lật đổ thật thì đã có người làm như vậy lâu rồi.”
Vương tử thở phào nhẹ nhõm: "Mục đích cuối cùng mà giáo hội chế tạo quân thần phạt chính là vì lớn mạnh thực lực của mình, cho nên trong số phù thủy chăn nuôi, nếu có người có năng lực bất phàm thì sẽ không bị tiêu hao vào việc cung cấp máu... đối diện với mấy phù thủy hiệu trung với giáo hội này, cho dù là trốn vào mê vụ cũng không thể cam đoan an toàn. Đợi đến khi khai chiến với giáo hội, đi theo hỏa lực của Đệ Nhất Quân, từng bước thúc đẩy mới là cách làm ổn thỏa, cho dù kẻ địch là cái gì, ở trước mặt đạn đều không có khác nhau." Hắn dừng một chút: "Ta đã nói, trong thế giới mới sau này, phù thủy sẽ cùng người bình thường sống một cuộc sống hoàn toàn không có ngăn cách."
"Ừm." Nightingale trầm thấp lên tiếng, dán trán dán lên trên đầu Roland: "Ta tin tưởng ngươi có thể làm được tất cả."
Wendy đưa White Paper về tòa nhà phù thủy, hài lòng trở về thành bảo của lãnh chúa.
Gần đây, nàng cảm thấy thời gian trôi qua mười phần phong phú, mặc dù trước đó cuộc sống cũng có chút hài lòng nhưng từ đầu đến cuối đều cảm thấy thiếu chút gì, bây giờ bên người có thêm một cô gái nhỏ rất ngoan ngoãn, lại tràn ngập sùng bái mình, không có chuyện gì khiến cho người ta vui vẻ hơn như thế này.
Bây giờ mùa đông đã đến, là giai đoạn phù thủy dễ dàng thức tỉnh nhất trong một năm, trong vòng mấy tháng tiếp theo, nói không chừng sẽ có càng nhiều người mới gia nhập đại gia đình Liên Minh Phù Thủy này, mấy đứa nhỏ cần nàng chăm sóc cũng sẽ càng ngày càng nhiều, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy rất là chờ mong rồi.
Wendy khẽ ngâm nga ca khúc nghe được chỗ điện hạ, đẩy cửa phòng ngủ ra, cảnh tượng trước mắt khiến cho nàng không khỏi sững sờ.
Trời ạ, mình nhìn thấy cái gì? Nightingale ngồi ngay ngắn trước bàn, đọc quyển Cơ sở lý thuyết của Khoa học Tự nhiên đó!
Chẳng lẽ nàng cãi nhau với Roland điện hạ?
"Khụ khụ." Wendy ho khan hai tiếng: "Ta về rồi."
Đối phương gật gật đầu, không có trả lời. nhìn nghiêng thì thấy ánh mắt của nàng cực kỳ sa sút, hai chữ khó chịu được viết rõ lên trên mặt.
Xem ra đúng là như thế.
Wendy đi tới trước, vỗ vỗ bờ vai của nàng, dịu dàng an ủi: "Tình cảm chính là như vậy, có đôi khi kiểu gì cũng sẽ xuất hiện tranh chấp, thật ra thì nghĩ lại cũng không có cái gì, ngủ một giấc là tốt."
"Ngươi đang nói cái gì đó?" Nightingale cau mày nói.
"Ngươi và điện hạ... cãi nhau chỉ là nhất thời, ngươi không cần để ở trong lòng."
"Tại sao ta phải cãi nhau với hắn?" Nàng vỗ trán nói.
"Ây... không có sao?" Wendy giật mình: "Vậy sao đột nhiên ngươi lại muốn học tập?"
Nightingale thở dài một hơi, kể lại chuyện thí nghiệm quân thần phạt mà Akesha nói một lần: "Ta chỉ cảm thấy mình cần phải trở nên mạnh hơn chút nữa, mới có thể làm được nhiều hơn trong chiến đấu lật đổ giáo hội trong tương lai."
"Hóa ra là chuyện như vậy." Sau khi Wendy nghe xong thì vẻ mặt nghiêm túc gật đầu: "Không ngờ mục đích bọn họ xây dựng nhà tu đạo lại là vì máu của phù thủy... nếu như không phải Ashes đột nhiên thức tỉnh thành kẻ siêu phàm, hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của quân thủ vệ, sợ là ta cũng trở thành một thi thể trong đó."
Nightingale nói không sai, có lẽ là hoàn cảnh trong thành bảo quá thoải mái dễ chịu khiến cho mình hoàn toàn thư giãn xuống. Nàng bỗng nhiên nhận ra được, kẻ địch vẫn gần ngay trước mắt, cho dù là giáo hội hay là ma quỷ, uy hiếp đều không có triệt để đánh tan, mình thì đã lâu không có tiến bộ. Mặc dù ma lực đang thong thả trưởng thành, nhưng kỹ xảo chiến đấu và năng lực tạo gió đều không khác nhiều lúc còn ở Hội Cộng Trợ, tiến hóa thì không cần phải nói.
So với những tỷ muội cố gắng học tập như Mystery Moon, Hummer và Echo, có vẻ như mình quá lười biếng. Rõ ràng là tiền bối lớn tuổi, vậy mà ngay cả hai viên ma thạch trong Ấn Phù Thần Ý cũng không thể thắp sáng, tiếp tục như vậy sợ là mình không thể lấy thân phận tiền bối để đứng trước mặt các nàng nữa.
"Ngươi nói không sai, ta cũng phải cố gắng mới được." Wendy hít một hơi thật sâu, nàng quyết định từ hôm nay trở đi, nàng cũng giống những phù thủy khác, mỗi lúc trời tối thì sẽ bỏ ra một canh giờ học tri thức của điện hạ rồi mới đi ngủ.
Đi phòng tắm, nhanh chóng rửa mặt một phen, sau đó nàng về đến phòng lúc, phát hiện Nightingale đã nằm ở trên bàn sách, rơi vào mộng đẹp.
………………………………………………………………………………...