Chương 393
Xung quanh xưởng đóng tàu lâm thời ở sông Xích Thủy đứng đầy người.
Ai cũng biết, trong lều gỗ này đang đóng một loại thuyền kỳ quái, xác ngoài của nó giống như là bồn tắm to lớn, do xi măng màu xám đúc thành —— mà loại đồ vật này, một khi cứng lại thì không khác gì tảng đá, ném vào trong nước ngoại trừ phù phù một tiếng, ngay cả cái cái bóng cũng sẽ không nhìn thấy.
Đám thợ thủ công tới đây công tác đặt cho nó một cái tên rất chính xác: Thuyền bồn tắm.
Hôm nay chính là ngày hai chiếc thuyền này xuống nước.
Đám người vây xem đại khái chia làm hai loại, một loại là cư dân mới gia nhập Biên Thùy Trấn, bọn họ cảm thấy rất là tò mò với tin tức này, hoặc là không tin, ôm tâm tính hoài nghi đến đây xem cho biết, trong đó không thiếu ngư dân và thủy thủ đến từ Đông, Nam cảnh. Mà một loại thì là cư dân bản địa, bọn họ đã sớm quen với chuyện điện hạ sáng tạo các loại kỳ tích, đối chiếc "The Town" bọn họ cũng có nghe thấy, mặc kệ tuyết rơi mà tụ tập ở đây, chỉ vì gặp vương tử điện hạ mà bọn họ sùng bái một lần.
Karusimo chính là loại trước.
Khi điện hạ dán bố cáo công bố tin tức này và lệnh chiêu mộ mới ở quảng trường, hắn tỏ vẻ cho dù như thế nào thì cũng phải tới đây xem. Dude không có cách, đành phải xin đại nhân Carter cho nghỉ, theo hắn đến đây —— chưa quen cuộc sống ở đây, lại thêm tuyết đọng nghiêm trọng, hắn thực sự không yên lòng để cho đối phương một mình chạy đến chỗ đám người tụ tập, nếu không cẩn thận bị đẩy té bị thương, có thể nói là tổn thương bất trị với ông lão.
"Ngươi quá coi thường ta, đứa nhỏ." Ông lão khoát khoát tay, ra hiệu cho hắn không cần đi theo bên cạnh mình: "Ta cũng từng trải qua sóng to gió lớn, mặc dù lớn tuổi, nhưng thân thể không kém hơn các ngươi bao nhiêu."
"Đúng đúng." Dude xem thường nói: "Dù sao ta đã xin nghỉ, ngươi nói cái gì cũng trễ rồi. Ta chỉ không biết, tại sao ngươi nhất định phải tới xem cái đồ chơi này xuống nước? Không phải chỉ là một con thuyền sao?"
"Nhưng ngươi nói nó được đóng từ tảng đá màu xám." Karusimo lắc đầu: "Đầu năm nay, bồn tắm đá lớn như vậy cũng có thể nổi ở trên mặt nước rồi?"
Đều trách mình lắm miệng, Dude nghĩ thầm, khi nói chuyện phiếm với hắn thì không biết tại sao lại nói chuyện bố cáo trên quảng trường: "Hoặc là điện hạ chỉ khuếch đại thôi, hẳn là một chiếc thuyền gỗ chỉ có một phần là do xi măng gì đó tạo thành chứ?"
"Vậy thì càng không thể." Ông lão kiên trì nói: "Ngươi suy nghĩ một chút, cái lều gỗ này được dựng lên khi nào?"
"Hình như... hơn một tháng trước."
"Không sai, so với lúc ngươi được chiêu mộ thành cảnh sát còn sớm hơn, khi chúng ta chuyển vào khu nội thành thị trấn, nơi này vẫn là một mảnh đất trống!" Râu mép của hắn lay động: "Dựng lều tốn một tháng, như vậy chẳng phải là điện hạ chỉ dùng nửa tháng thì đã tạo ra được chiếc thuyền đầu tiên?"
"Ặc, có cái gì không đúng sao?" Dude khó hiểu nói.
"Đương nhiên không đúng!" Karusimo kêu lên: "Với danh nghĩa Hải Thần! Từ trước tới giờ ta chưa nhìn thấy cái thuyền nào chỉ cần một tháng là có thể đóng xong, chuyện này không liên quan đến lớn nhỏ —— chỉ cần là một chiếc thuyền buồm, chỉ với gia công xương sườn thì phải tốn một tháng trở lên, nó cần chờ vật liệu gỗ hong khô hoàn toàn, sau đó dùng hơi nước sấy khô cong, quá trình này cực kì phiền phức, không thể nào hoàn thành trong khoảng thời gian ngắn."
Dude kinh ngạc nói: "Sao ngươi rành... chuyện đóng thuyền như vậy?"
"Ta đã từng là một thuyền trưởng, đứa nhỏ." Ông lão thở ra một luồng khói trắng: "Khi còn trẻ, ta thường đem một lượng lớn hàng hóa, qua lại vùng quận Hải Phong và cảng Greenwater, còn đi qua Down Kingdom và chư đảo ở Fiordland. Sau này vì một ít chuyện... mới lưu lạc thành như này."
"Trước kia ngươi không hề nói với ta những chuyện này." Hắn mở to hai mắt nhìn.
"Ngươi cũng chưa hề hỏi, đứa nhỏ." Karusimo nhún nhún vai.
"Được rồi." Dude chuyển ánh mắt về phía xưởng đóng tàu: "Cho nên thứ ngươi đang tò mò là kỹ thuật khiến điện hạ nửa tháng là có thể đóng được một chiếc thuyền buồm."
"Không có thuyền trưởng nào mà không hiếu kì." Hắn sờ râu nói: "Nếu như điện hạ không có nói sai, ngươi biết điều này có ý nghĩa gì sao? Chỉ cần thời gian một hai năm, hắn có thể làm cho trên sông trong khu vực Greyfort đều là đội thuyền của hắn."
Dude giật mình: "Chẳng lẽ ngươi định..."
Ông lão cười cười: "Ta cũng không thể cứ ăn cháo lúa mì của ngươi mãi được."
"Đương nhiên vương tử điện hạ sẽ không nói dối." Bên người bỗng nhiên có người nói: "Hơn nữa nó cũng không phải thuyền buồm."
Dude quay đầu lại, người nói chuyện là một thanh niên, nghe giọng nói hình như là cư dân bản địa Tây cảnh: "Không phải thuyền buồm?"
"Không sai, nó không cần cánh buồm cũng có thể đi thuyền, hơn nữa tốc độ còn nhanh hơn bất cứ thuyền buồm nào." Đối phương đắc ý nói: "Có thấy máy hơi nước tỏa sương trắng trong quặng mỏ không? Là loại có thể kéo một rổ khoáng thạch ra khỏi quặng mỏ một cái dễ dàng đó, những thuyền xi măng này chính là dùng nó làm động lực, theo lời điện hạ giải thích thì toàn bộ bọn chúng đều là thuyền hơi nước!"
"Thuyền không cần buồm cũng có thể di chuyển?" Karusimo chất vấn: "Tiểu tử, ngươi đang nói bậy bạ gì đó, nếu như một chiếc thuyền không có cánh buồm, cũng chỉ có thể dựa vào mái chèo tay mà di chuyển, tốc độ như vậy không thể nào vượt qua thuyền buồm. Hơn nữa, bây giờ bọn chúng còn chưa có xuống nước, ngươi ngay cả thấy cũng chưa thấy, làm sao biết bọn chúng có thể di chuyển?"
"Đương nhiên ta từng gặp." Thanh niên nhếch miệng nói: "Các ngươi là người ngoại cảnh mới tới chứ, không biết cũng bình thường. Khi còn ở mùa hè thì ta đã từng cải tạo một chiếc thuyền hơi nước cho thương đội ở eo biển đối diện. Nhưng mà chiếc thuyền đó là gỗ, dùng không bền bằng những thuyền đá này."
Dude còn muốn nói gì thì con mắt đối phương bỗng sáng lên, chỉ hướng xưởng đóng tàu: "Nhìn nơi đó, vương tử điện hạ ra rồi!"
Tiếng hoan hô vang lên trong đám người, tất cả mọi người giơ hai tay lên, thăm hỏi lãnh chúa của bọn họ.
Roland vương tử leo lên sàn gỗ được tạm thời dựng bên cạnh xưởng đóng tàu, nói vài câu ngắn gọn chúc mừng, sau đó lập tức tuyên bố thuyền mới xuống nước.
Trong tiếng hô khẩu hiệu trầm bổng du dương, các công nhân mở mặt đối diện sông Xích Thủy của lều gỗ ra, một thân tàu màu xám dài chừng bốn mươi mét thuận theo tuyết đọng trượt xuống, lao vào trong nước sống lạnh lẽo.
Dude căng thẳng, hắn cứ nghĩ là thứ này sẽ chìm vào đáy nước, nhưng không ngờ khi bộ phận còn lại xuống nước thì đầu thuyền lại vểnh lên, sau đó còn kéo theo một đống bọt nước.
Đám người lại bộc phát ra một tràng vỗ tay nhiệt liệt nữa.
"Trời ạ, nó nổi lên thật." Karusimo sững sờ trong chốc lát: "Nhưng mà đó đúng là được đóng bằng đá sao?"
Dude cũng có nghi vấn y như vậy —— thuyền bồn tắm nhìn từ bề ngoài thực sự quá bóng loáng, giống như là đá hoa cương được tinh tế rèn luyện, nhưng toàn thân trên dưới nó hoàn toàn không có dấu vết chắp vá, toàn bộ thân thuyền liền thành một khối. Cabin không có boong rất cạn, hoàn toàn không thể ngủ trên đó được, hơn nữa dưới đáy cực kỳ bằng phẳng, hoàn toàn không thể dựng cột buồm cố định, giống như mọi người nói, cái này giống như một cái bồn tắm.
Nhưng cho dù như thế nào, đúng là điện hạ đóng được thuyền trong vòng nửa tháng.
Hắn nhìn về phía Karusimo, phát hiện trong mắt đối phương lóe ra hào quang phấn khởi.
"Nếu ta ứng tuyển lời chiêu mộ thuyền trưởng." Ông lão nói.