Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 408

Chương 408


Hắn không nghĩ tới đối phương tra hỏi chính là đang đào hố cho mình, hơn nữa cái hố này còn được đào từ khi mình viết ra các loại sách.
Với cái đầu của người bình thường, lần tiếp xúc với tin tức khổng lồ và phức tạp như thế, chỉ hiểu thôi thì cũng vô cùng phí sức, hoàn toàn không thể nào chú ý tới chỗ sơ suất trong đó, khoa học tự nhiên là nghiên cứu bản chất của vạn vật trên thế gian, từ đầu đến cuối đều không có nhắc tới ma lực cũng là một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Mà bản thân Roland cũng hoàn toàn ném ký ức của tứ vương tử ra sau đầu, ngoại trừ một tháng đầu lúc mới xuyên việt tới đây thì hắn còn ý thức, bắt chước đối phương, sau này thì không còn lo lắng điểm ấy nữa. Đại thần không dám chất vấn ngay mặt, mà trước mặt phù thủy thì không cần giấu diếm bản thân, hắn càng thêm không chút kiêng kỵ.
Nhưng Tilly cũng không phải là phù thủy bình thường.
Nàng ngoại trừ là muội muội của tứ vương tử thì còn là một kẻ siêu phàm.
Không chỉ đọc hết toàn bộ sách trong thời gian ngắn, còn nhạy bén chú ý tới chỗ không hợp với lẽ thường này, trình độ tư duy logic rõ ràng hoàn toàn không thua gì một người hiện đại đã trải qua phổ cập giáo dục. Không chỉ có như thế, nàng dùng phương thức đặt câu hỏi để dẫn dắt mình nói ra cái nhìn của mình, cả hai ấn chứng với nhau, gần như làm cho mình không thể biện minh.
Nguy cơ lớn.
Trong đầu Roland nhanh chóng suy nghĩ, nhưng không nghĩ ra đc cái gì có thể đáp lại, đối với người có thể nhìn thấy điểm này, bất kỳ giải thích gượng ép gì đều sẽ khiến cho đối phương nghi ngờ nhiều hơn, hơn nữa, nói dối một lần thì cần nói dối nhiều lần hơn để bù vào, càng ngày càng có nhiều sơ hở.
Ngay lúc lúng túng trầm mặc, Tilly lại mở miệng, lần này giọng điệu của nàng hòa hoãn rất nhiều: "Ngươi không cần vội vã nói cho ta câu trả lời, hôm nay thời gian đã muộn, ta về tòa nhà phù thủy trước, ngươi cũng đi nghỉ ngơi sớm đi, điện hạ."
"A... ừm." Roland kinh ngạc nhìn cô gái tóc xám này, không biết rốt cuộc nàng đang nghĩ tới cái gì, trong lúc nhất thời thậm chí quên đứng dậy tiễn đưa.
Tilly đi đến cửa phòng làm việc thì dừng bước lại, quay đầu nhìn hắn: "Ta có thể tin tưởng ngươi chứ?"
Nếu như là bình thường, chắc chắn Roland sẽ không chút do dự vỗ ngực nói có thể, nhưng hết lần này tới lần khác, ở thời điểm này, hắn phát hiện ra mình lại không thể nào nói ra lời bảo đảm được, cuối cùng chỉ chậm rãi khẽ gật đầu.
Cửa phòng đóng lại, Nightingale tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói: "Nàng lại đi như thế."
"Sao nhìn dáng vẻ ngươi giống như là đang tiếc lắm?" Roland tức giận trừng nàng một cái.
"Cảm giác suýt chút thì có thể biết được lai lịch chân thực của ngươi." Nightingale không để ý chút nào, thè lưỡi nói: "Tại sao nàng không hỏi thêm vài câu nữa chứ?"
"Bởi vì nàng không muốn cuối cùng ngay cả bằng hữu cũng không làm được." Vương tử thở dài một cái.
"Cái gì?"
"Không... không có gì." Roland tựa lưng vào ghế ngồi, mới cảm thấy phía sau lưng có chút lạnh lẽo. Lần này, có thể nói biểu hiện của Tilly không thể bắt bẻ, nàng không có quá mức bức hỏi mình, chính vì mình đang là minh hữu của Đảo Trầm Thụy, không thể nghi ngờ, Biên Thùy Trấn là bạn hữu mạnh mẽ nhất, dưới tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mắt, minh hữu quan trọng hơn thân phận thật nhiều. Nếu như vì truy cứu vấn đề này mà khiến cho quan hệ minh hữu vỡ tan, đối với phù thủy ở Đảo Trầm Thụy thì nó cũng không phải là một tin tức tốt.
Cho nên Tilly mới đưa ra nghi vấn sau đó chọn rời đi, để cho mình có thời gian giảm xóc, nhưng mà như vậy cũng không có nghĩa là nàng không cần câu trả lời, nếu như mình cứ kéo dài như thế mãi, chờ uy hiếp từ kẻ địch được giải quyết, lúc đó mình cũng sẽ đánh mất lòng tin từ đối phương. Bây giờ nàng đã buông xuống nước cờ này, tiếp theo thì đến lượt mình đáp lại.
Nhưng Roland không thể nào tiết lộ tin tức thật cho Tilly được, ít nhất bây giờ không được, Anna và Nightingale đều không phải là vấn đề lớn, từ mới bắt đầu thì các nàng biết mình, nhưng dù sao Tilly cũng là muội muội của tứ vương tử, trước khi chưa thăm dò được thái độ của nàng với tứ vương tử thì hắn phải chôn sâu tin tức này tận đấy lòng.
Lắc đầu, ném những chuyện khiến cho người ta phiền não này đi, Roland nhìn về phía Nightingale: "Cuộc nói chuyện vừa rồi ngươi cũng nghe được đó, ta dự định cho ngươi và Macy, Lightning đi qua bên đó để nghe ngóng tình huống, thấy sao?"
"Đương nhiên không có vấn đề, điện hạ."
"Cũng không phải đơn giản là nói chuyện như vậy... nói thật, ta có chút không yên lòng với ngươi." Hắn chậm rãi nói.
"A... cái gì mà không yên lòng." Nightingale bỗng có chút lắp bắp, nói: "Ta, ta không có vấn đề, cho dù bắt nàng đến…"
"Điều khiến cho ta không yên lòng chính là nó!" Roland gõ bàn nói: "Cái gì mà bắt nàng tới, nếu làm như vậy sợ là nàng sẽ muốn xé xác chúng ta! Nghe cho kỹ, lần này ngươi tuyệt đối không thể làm loạn, nghe ngóng kỹ tình huống trước, sau đó lại tìm cơ hội gặp mặt Speer Passy một lần. Nếu như nàng từ chối thì cũng không cần gấp, tuyệt đối không nên uy hiếp đối phương, là một phù thủy, nàng cũng không xa lạ gì với các ngươi."
"Ây... cứ như vậy thôi sao?" Nàng thất vọng nói.
"Chuyện có liên quan đến phù thủy thì chỉ có bao nhiêu đó thôi." Roland bĩu môi: "Trừ cái đó ra, ngươi còn phải phối hợp với Lightning, vẽ lại hoàn cảnh xung quanh Fallendragon Ridge, bố trí công trình thành phòng, đội tuần tra và quân phòng giữ, sau đó mau chóng trở về."
Nightingale lẩm bẩm lên tiếng.
"Cuối cùng vẫn là câu nói đó." Hắn dừng một chút: "Chú ý an toàn của mình, cái này mới là trọng yếu nhất."
"Bên này, cho thêm một ly rượu mạch nữa!"
"Này, cháo lúa mì còn chưa hâm nóng xong sao!"
"Đến rồi đến rồi, đợi lâu!"
Otto Rakusai đi tới quán rượu tên là Underground Trumperter này, tiếng ồn ào lập tức bao vây hắn, lò lửa cháy hừng hực xua tan ý lạnh, khí tức ngột ngạt xen lẫn vị chua và mùi hôi cơ thể đập vào mặt khiến cho hắn có chút nhíu mày. Là một quý tộc, Otto rất ít khi bước vào chốn dân gian giá rẻ, cũng không thích chen chúc uống rượu, nếu như không phải đã có hẹn với ‘chuột’ thì hắn tuyệt đối sẽ không vào ngồi trong một quán rượu nhỏ bé nằm ở ngoại thành như thế này.
Dựa theo quy củ ở nơi đây, hắn nhanh chóng tìm được mục tiêu, một nam tử đội mũ trùm, thân hình gầy gò ngồi ở một góc của quán rượu, trên bàn không đốt nến, nửa người đều ẩn trong bóng đêm. Ở một bên tay của đối phương có trưng bày một cây xương trắng.
Otto đi đến đối diện nam tử, ngồi xuống: "Kính Skull Finger."
"Ngươi không có rượu, lấy cái gì kính."
"Dùng thứ có thể đo đếm được vạn vật." Hắn nói ám ngữ.
Đối phương nhún nhún vai: "Gọi ta là Hood là được, nghe nói ngươi đến để nghe ngóng tin tức?"
Otto gật gật đầu, trong khoảng thời gian dài mà không nhận được câu trả lời của Deflick này, hắn cũng không có rảnh rỗi mà là nghe ngóng tin tức của phản vương, có thể chiếm lấy Tây cảnh sau khi quốc vương đăng cơ hơn nửa năm, cũng khiến cho Deflick phải thúc thủ vô sách, hiển nhiên cũng là một lực lượng không thể coi thường được.
Muốn có được nhiều tin tức nhất thì liên hệ với ‘chuột’ là cách nhanh nhất.
Đây là con ‘chuột’ thứ sáu mà hắn hẹn, trước mắt, tin tức đạt được khiến cho Otto kinh hãi không thôi, vị phản vương trong truyền thuyết, con thứ tư của Wimbledon Đệ Tam, Roland Wimbledon, không chỉ không có bất kỳ dấu hiệu suy bại nào, thậm chí còn khiêu chiến quốc vương mới, tuyên bố sớm muộn gì cũng sẽ chủ động xuất kích, kéo Deflick xuống vương vị.
Hơn nữa người này không chỉ nói như vậy, còn làm như vậy thật, tuy rằng Deflick cố hết sức giấu diếm tin tức nhưng Otto vẫn nhận ra sự kỳ quặc khi kiến trúc vương đô sụp đổ, nếu như những tin tức này đều là thật thì giá trị khi kết minh với Deflick rất đáng để suy ngẫm lại. Hắn nhất định phải thăm dò rõ ràng tất cả những chuyện này, như vậy mới có thể tránh cho Down Kingdom rơi vào trong khốn cảnh.
"Không sai." Otto Rakusai trầm giọng nói: "Ta muốn biết ba tháng trước, cung điện vương thành phát ra một tiếng nổ lớn, sau đó đổ sụp, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất