Chương 454
Ba ngày sau, Roland diễn thuyết trong rạp hát ở cứ điểm Epic.
Vì lần tuyên truyền này, trước đó hắn sai Pelor thông báo tường tận chuyện phản loạn cho nhân dân toàn thành, còn cố ý sai Macy chở Echo từ Biên Thùy Trấn tới.
Cùng ngày, quần chúng hội tụ đến rạp hát ít hơn hắn tưởng tượng, tuy đã là mùa xuân nhưng bông tuyết bay bên ngoài ngăn cản nhân dân đi ra ngoài.
Cũng may Đệ Nhị Quân và người nhà của bọn họ gần như trình diện toàn bộ, xem ra là nói trong thông báo là "binh sĩ bỏ mình đều có đền bù phong phú" tạo nên tác dụng. Còn những dân chúng khác, sau này có thể chậm rãi tranh thủ, Roland tin tưởng, tuyên truyền tốt nhất chính là sự truyền miệng của mọi người, chỉ cần chôn hạt giống trong lòng nhóm người này, sớm muộn gì nó cũng sẽ ảnh hưởng đến càng nhiều người hơn —— đây cũng là lý do tại sao hắn lại xây dựng quân đội nhân dân.
Bọn họ là lưỡi dao, là tường sắt, đồng thời cũng là tấm gương tuyên truyền.
"Lĩnh dân của ta, buổi sáng tốt lành. Ta là lãnh chúa Tây cảnh Roland Wimbledon, tin tưởng đa số các ngươi đã nghe nói tên của ta." Roland nhìn dân chúng dưới đài: "Đầu tiên, ta biểu thị bi ai đối với nhân viên thương vong trong lần bạo động này. Đây là một âm mưu đến từ vương đô, vì Deflick muốn nhúng tay vào trật tự Tây cảnh, năm lần bảy lượt khơi mào chiến tranh, khiến người ta thương tiếc chính là bốn gia tộc lớn ở Tây cảnh không chỉ có không có đứng về phía nhân dân mà ngược lại còn trở thành tay chân của đối phương, cuối cùng mới ủ thành bi kịch này."
Vương tử không có nói quá nhiều nội dung liên quan đến phản loạn, so bản thân chính nhi bát kinh tuyên truyền giảng giải, mọi người càng thích tìm hiểu những "bí mật" này trong tửu quán, bởi vậy chỉ cần mở đầu đơn giản, sau đó hắn chuyển chủ đề đến đền bù mà đám người đang quan tâm.
"Trong bạo loạn, trong số một trăm mười hai chiến sĩ của Đệ Nhị Quân Tây cảnh có năm mươi sáu người bỏ mình, mà ác ôn còn phóng hỏa cướp của trong khu dân cư, tạo thành mười căn nhà bị thiêu huỷ, bốn mươi tám bình dân tử vong." Roland trầm giọng nói: "Ở đây, ta biểu thị áy náy với lĩnh dân cứ điểm Epic... thân là thủ hộ một cảnh, ta không thể làm tròn trách nhiệm của mình."
Vương tử khiến cho quần chúng rối loạn tưng bừng, hiển nhiên ai cũng chưa nghe nói có quý tộc vương thất sẽ xin lỗi dân chúng, không ít người đều cảm nhận được một tia rung động và kinh ngạc, nhưng mà ở trong mắt Roland, đây chỉ là thái độ của chủ nhân lãnh địa nên có. Hắn không có tự tôn cao ngạo không nói lý lẽ như những quý tộc đó, không coi nhân dân ra gì, nhân dân sẽ không chân chính ủng hộ người lãnh đạo bọn họ, điều này đã được lịch sử lặp đi lặp lại chứng minh.
"Ta cam đoan, máu của mỗi người cũng sẽ không chảy vô ích! Chiến sĩ bỏ mình không chỉ được hậu táng, người nhà của bọn họ cũng sẽ nhận được năm miếng kim long tiền trợ cấp, đồng thời mỗi tháng sau này còn có thể nhận một phần lương thực và than củi bổ sung từ Tòa thị chính! Tiêu chuẩn này tương tự như Đệ Nhất Quân Tây cảnh, hơn nữa ta hứa, sau này, lĩnh dân mới gia nhập Đệ Nhị Quân cũng có thể nhận được đãi ngộ như vậy!"
Tiếng hoan hô lác đác không có mấy, hiển nhiên đa số dân chúng cứ điểm đều có thái độ hoài nghi với những đền bù phong phú này, dù sao trước đây chuyện cắt xén, tham ô thường xảy ra, ngay cả lương thực cứu tế mùa đông đều có thể trộn lẫn hạt cát và lá cây chứ huống chi là kim long.
Nhưng mà Roland đã nghĩ kỹ phương pháp ứng đối, nếu là tuyên truyền, đương nhiên phải làm cho tốt. Hắn phủi tay, Pelor, Iron Axe và hai binh sĩ Đệ Nhất Quân nâng rương từ phía sau màn đi lên sân khấu: "Giờ phút này, trong tay của ta có một danh sách người chết trận, bây giờ do quan chấp chính cứ điểm Epic Pelor Hormones tự mình cấp tiền trợ cấp cho các ngươi!"
Theo binh sĩ đổ toàn bộ tiền vàng óng ánh trong rương lên trên bàn, phản ứng của mọi người mới trở nên nóng bỏng.
"Đệ Nhị Quân, doanh súng kíp, tổ một, Aya!"
"Đệ Nhị Quân, doanh súng kíp, tổ một, Iron Pillar!”
"..."
Iron Axe chậm rãi đọc tên trên danh sách, từng gia thuộc leo lên sân khấu, kích động nhận lấy kim long, lại khom người, lại quỳ lạy, cảnh tượng có chút hỗn loạn, thậm chí Roland cảm thấy Nightingale đã khoát tay lên hông hắn.
Cũng may loạn thì loạn nhưng cuối cùng chuyện ngoài ý muốn gì cũng không có xảy ra, khi vất vả lắm mới phát xong tiền trợ cấp, thời gian đã gần giữa trưa. Roland phất phất tay, dằn tiếng bàn tán ồn ào trong rạp hát xuống: "Còn có những người vì chiến hỏa mà không nhà để về, cũng có thể nhận được một chỗ tránh gió và khẩu phần lương thực chắc bụng, cho đến khi Tà Ma Chi Nguyệt kết thúc, đều sẽ có người cung cấp cho các ngươi."
"Vậy... xin hỏi điện hạ, sau khi Tà Ma Chi Nguyệt kết thúc thì sao?" Có người hỏi to —— đương nhiên, "người hỏi" là do Echo làm ra.
"Đến lúc đó, Tòa thị chính sẽ cung cấp một lượng lớn công việc, không chỉ có tiền lương khả quan, còn có đãi ngộ tốt. Chỉ cần các ngươi chịu lao động, vĩnh viễn không cần vì nhét đầy cái bao tử mà phát sầu!" Roland giơ tay phải lên, lớn tiếng nói: "Tây cảnh sẽ không quên những người đã cố gắng vì nó, ta cũng sẽ không quên!"
Lần này, phản ứng của đám người nhiệt liệt hơn rất nhiều, đám người nhao nhao giơ tay phải lên, đáp lại tuyên ngôn của vương tử điện hạ. Trong tiếng hoan hô của lĩnh dân, Roland kịp thời sai thủ hạ phát cháo thịt, đẩy bầu không khí ở hiện trường lên tới đỉnh.
Đợi đến xế chiều, quần chúng tụ tập trong rạp hát rất nhiều, không chỉ có tất cả vị trí đều bị ngồi đầy, còn có không ít người ngồi xổm ở hành lang —— hiển nhiên, bọn họ đều tới vì buổi xét xử chiều nay.
Xem ra vây xem xử lý phạm nhân như thế nào chuyện được toàn thế giới, thậm chí là người của thế giới khác rất hoan nghênh.
Roland giao việc chủ trì cho hai người Iron Axe và Pelor, mình ngồi ở trong phòng xa hoa trên tầng hai rạp hát, cũng làm người xem.
Kết quả xét xử đã được quyết định trước, phạm nhân bị kéo lên sân khấu, xếp thành một nhóm, quỳ rạp xuống trước mặt nhân dân, sau lưng thì có binh sĩ cầm thương vẻ mặt trang nghiêm đứng đó. Iron Axe tuyên cáo tội trạng, Pelor đọc quyết định, sau đó binh sĩ áp giải bọn họ đến pháp trường —— cũng chính là quảng trường của cứ điểm.
Mà gia thuộc của người bị hại nhìn thấy kẻ thù của mình thì cũng nhào lên đánh một phen, chỉ cần không nguy hiểm cho tính mệnh, Đệ Nhất Quân sẽ không ngăn lại —— không có người nào sẽ cảm thấy những ác ôn này đáng thương, khi bọn họ tại đốt giết cướp đồng thời cũng nên dự liệu được sẽ có một ngày như vậy.
Cuối cùng, tổng cộng có một trăm ba mươi hai người bị xử tử hình, quý tộc lớn có sáu, còn lại đều là lính đánh thuê, thị vệ và gia bộc. Phương thức chấp hành tử hình cũng không hoàn toàn giống nhau, bởi vì giá treo cổ có hạn, chỉ có quý tộc có thể hưởng thụ đãi ngộ này, những người khác đều dùng xử bắn —— đây cũng là lần đầu tiên súng đạn được dùng để tử hình.
Hơn chín trăm người còn lại, mặc dù tham dự phản loạn nhưng trong tay không có dính máu tươi, bởi vậy chỉ bị nhốt lại, chờ áp giải từng nhóm đến quặng mỏ ở sườn núi phía bắc.
Đến tận đây, lực lượng quý tộc ở Tây cảnh đã bị quét sạch sành sanh.
Hôm sau, Roland triệu tập toàn bộ quý tộc vô tội đến đại sảnh thành bảo.
Dọn sạch trở ngại chỉ mới là bắt đầu, muốn chân chính thống trị nơi này, hắn còn có rất nhiều việc phải làm.
Quan trọng nhất chính là thành lập trật tự mới.