Chương 455
Vì trấn an tâm tình thấp thỏm, bất an của các quý tộc, Roland cố ý bày một buổi tiệc phong phú.
Trong đại sảnh trưng bày một cái bàn dài trải vải trắng, quý tộc đến đây ngồi xung quanh đó, ở giữa là các loại thức ăn, rượu ngon và hoa tươi.
Hai ly rượu đỏ vào trong bụng, bầu không khí hòa hoãn không ít, lại thêm toàn bộ quý tộc lớn đã rơi đài, Lonicera và Moose lại đứng về phía Roland, quý tộc nhỏ còn sót lại sẽ không nhảy ra làm trái lại ý hắn trong lúc này, trong lúc nói chuyện còn tỏ vẻ chủ động gia nhập vào hắn. Với tình hình này, Roland biết đã đến lúc dời trật tự mới mà mình định ra lên bàn.
Sau khi ăn uống no nê, hắn đưa sách nhỏ đã chuẩn bị xong trước đó cho các vị quý tộc.
Đó là “sách hình tuyên truyền” mà hắn đã tỉ mỉ chuẩn bị.
"Điện hạ... đây là cái gì." Quả nhiên, không lâu sau thì có quý tộc kinh ngạc hỏi: "Tại sao hình vẽ trên này lại giống thật như thế?"
"Không sai, chính là giống như thật."
"Cái này không giống như là vẽ ra... không có thuốc màu nào có thể miêu tả ra sắc thái tỉ mỉ tinh tế như thế."
Không hổ là quý tộc ở thành thị lớn, nhìn ra được, những người này đều có năng lực thưởng thức giám định hội họa nhất định, Roland vỗ tay cười nói: "Bọn người đúng là do họa sĩ vẽ ra, nhưng mà nếu muốn nói có cái gì khác biệt thì đó chính là người họa sĩ này là một vị phù thủy, mà thuốc màu nàng dùng để vẽ tranh chính là ma lực ở đâu cũng có."
Lời nói này khiến cho mọi người thân thể cứng đờ, vở trong tay bỏ xuống cũng không xong, không bỏ xuống cũng không xong.
"Thế lực của giáo hội ở bản địa đã tan thành mây khói, các ngươi đang lo lắng cái gì?" Vương tử nhíu mày: "Phù thủy và chúng ta cũng không có gì khác biệt, điểm này ta đã nghiệm chứng nhiều lần."
"Khục... khục." Pelor suýt chút bị sặc: "Điện hạ nói đúng."
"Không hổ là tứ vương tử, ha ha..." Quý tộc khác cũng cười xấu hổ.
Ách, hình như mình nói câu này có nghĩa khác, Roland giả vờ điềm nhiên như không có việc gì, đổi đề tài —— đảm nhiệm vương tử hơn một năm qua, hắn phát hiện trình độ gặp chuyện không sợ hãi của mình... hoặc phải nói là độ dày của da mặt mình đột nhiên tăng mạnh: "Phối thêm hình ảnh chỉ là vì làm cho nội dung càng sinh động hơn, câu chuyện ghi lại trên đó mới là trọng điểm."
Đám người tiếp tục lật nhìn vài trang, cô gái nhỏ Orillia gia tộc Moose nhanh chóng ngẩng đầu lên: "Đây là lịch sử gia tộc của một vị quý tộc?"
"Orillia!" Ryan hạ giọng nhắc nhở: "Gọi điện hạ!"
"Không sai, hắn đã từng là một quý tộc Tây cảnh." Roland ra hiệu không sao: "Hẳn là có ngươi trong số các ngươi còn nhớ rõ hắn."
"Điện hạ... ta biết hắn." Một kỵ sĩ nói: "Deco Pyne, hắn là hàng xóm của ta, lãnh địa của hai nhà chúng ta từng nối liền với nhau."
"Ta cũng đã gặp hắn." Một người khác nhớ lại, nói: "Hình như còn là một nam tước, phụ thân của hắn là Joy. Kohl. Từ khi đại nhân Joy rời khỏi Tây cảnh, lãnh địa của hắn cũng suy bại."
"Bây giờ tử tước Deco đang ở Biên Thùy Trấn." Roland mỉm cười nói: "Mà tập tranh này ghi chép lại quá trình ta quen biết hắn... còn có chuyện xảy ra sau đó. Giống như các ngươi thấy, hắn chính là một vị quý tộc sống ở chế độ mới, trước mắt đang bận luyện tập súng kíp, đoán chừng đợi đến khi tà nguyệt kết thúc, hắn sẽ dẫn theo con gái mình và người hầu tiến về rừng rậm Dodge hưởng thụ niềm vui thú khi đi săn. Theo ta được biết, từ khi hắn bán lãnh địa phía đông cứ điểm, an tâm định cư ở Biên Thùy Trấn, tước vị tấn thăng lên một cấp, gia sản cũng đã tăng trưởng gấp bội."
Sợ hãi bắt nguồn từ không biết, mâu thuẫn khi thay đổi chế độ cũng giống như thế, bởi vì bọn họ không biết sau khi thay đổi sẽ khiến cho mình bị ảnh hưởng như thế nào. Roland sai Soria dùng hình thức manga miêu tả lại cuộc sống của Deco Pyne ở thị trấn, dùng nó làm ví dụ tuyên truyền cho mình, chính là vì giảm bớt tâm lý mâu thuẫn và e ngại của các quý tộc. So với những truyện ký toàn là chữ khô khan, hiển nhiên manga biểu hiện sinh động và hấp dẫn hơn.
"Hẳn là các ngươi đều biết tin tức ta sắp xây thành trì ở Tây cảnh, trên thực tế thì kế hoạch này ta đã ấp ủ lâu rồi. Đến lúc đó, Biên Thùy Trấn, cứ điểm Epic và vùng đất hẹp dài giữa hai khu vực đều sẽ trở thành một thể thống nhất." Roland tiếp tục nói: "Có người sẽ hỏi, hai thành trấn cách nhau rất xa, làm sao có thể nối liền thành một thể. Đầu tiên, chỉnh thể là chỉ về mặt hành chính, nói cách khác, thành thị mới sẽ chấp hành cùng một loại luật pháp, cùng một loại chính sách, đây cũng là lý do ta muốn thu hồi quyền phân đất phong hầu và quyền chế pháp của quý tộc."
"Điện hạ, vậy lãnh địa của chúng ta..." Có người hỏi.
"Vẫn thuộc về các ngươi." Hắn ngắt lời, nói: "Ta nói rồi, thu hồi những quyền lực này cũng không có nghĩa là các ngươi sẽ mất đi cái gì —— bản chất của phân đất phong hầu là giao lãnh địa của mình cho thuộc hạ, hình thành quý tộc cấp dưới của mình, dùng phương thức này để lớn mạnh lực lượng của mình, cùng nhau chống cự kẻ địch hoặc hợp lực tác chiến cướp lấy lợi ích. Mà ở chế độ mới, nhiệm vụ chống cự ngoại địch sẽ do một chi quân đội chuyên nghiệp hoàn thành, chỉ cần các ngươi dựa theo quy tắc làm việc, lợi ích kiếm được sẽ vượt qua dĩ vãng. Dù sao, so với chia cắt một cái bánh ga tô nhỏ xíu, sao không bằng làm một cái bánh ga tô lớn hơn."
Thấy mọi người trầm mặc, Roland mỉm cười nói: "Các ngươi chưa từng đi Biên Thùy Trấn, cho nên không biết bánh ga tô có thể làm được bao lớn cũng rất bình thường, thực tế, nửa năm này, thu nhập tài chính của thị trấn đạt đến hơn ba vạn miếng kim long, nếu như không phải Tà Ma Chi Nguyệt đến sớm, rất có thể cái số này còn sẽ tăng lên chừng một vạn nữa."
Các quý tộc cùng nhau hít vào một hơi khí lạnh: "Ba... ba vạn?"
Roland đã biết được tình huống tài chính của cứ điểm trong bao năm qua từ Pelor, thu nhập một năm của Tòa thị chính cũng chỉ như vậy thôi, chứ đừng nói chi là những quý tộc nhỏ này, một trăm miếng kim long cũng là một số tiền lớn với bọn họ.
"Mà sau này các ngươi sẽ là người quản lý các ngành các nghề ở đây, đương nhiên có thể từ đó mà thu hoạch được hồi báo phong phú." Hắn nhếch khóe miệng lên: "Trở lại chuyện xây thành trì, trừ thống nhất hành chính, ở mặt địa lý, hai thành trấn cũng sẽ dần dần dựa sát vào nhau. Ví dụ như là ta từ Biên Thùy Trấn đến cứ điểm Epic, chỉ dùng một ngày, chờ đến khi vương quốc đại đạo được xây dựng xong, thời gian di chuyển trên lục địa cũng sẽ rút ngắn đến trong một ngày, nếu như là cưỡi ngựa hoặc là cưỡi xe đạp thì chỉ cần nửa ngày là có thể đến, chứ đừng nói chi là phương tiện chuyên chở càng nhanh hơn nữa."
"Xe đạp là cái gì?" Orillia hiếu kỳ nói.
"Một loại công cụ người có thể cưỡi được, sử dụng sức người, có thể chạy thật nhanh ở trên đất bằng." Vương tử cười nói: "Ta dám nói năm năm... không, trong vòng ba năm, chúng ta có thể ăn điểm tâm ở cứ điểm, sau đó đi Biên Thùy Trấn công tác." Vương quốc đại đạo, vì muốn cho toàn bộ hành trình đều thẳng tắp, rút ngắn khoảng cách giữa hai khu vực còn sáu mươi cây số, đổi thành xe máy hoặc là ô tô thì chỉ cần nửa giờ là đến.
Nhưng mà đa số quý tộc đều không có đặt tâm tư ở chuyện này, tên kỵ sĩ tự xưng là hàng xóm của Deco Pyne cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Điện hạ, ngài mới nói như vậy, chẳng lẽ là ngài muốn giao cứ điểm cho chúng ta quản lý sao?"
"Phải, nhưng cũng không phải." Roland mỉm cười: "Giống như ta nói trước đó, sau khi xây thành trì, hai khu vực chính là một, cứ điểm sẽ chuyển biến thành một khu vực của thành thị, do Tòa thị chính trung ương quản hạt. Nhưng trước mắt, lộ trình một ngày vẫn quá xa, cho nên ta sẽ thiết trí một cái Tòa thị chính hạ cấp ở khu Epic, bên trong sẽ dựa theo hình thức ở Biên Thùy Trấn, phân hoá ra rất nhiều bộ môn hạ cấp, mà các ngươi sẽ làm việc trong những bộ môn này, phụ trách xử lý công việc cụ thể nơi đây."
"Bộ môn... hạ cấp?" Trên mặt các quý tộc lộ vẻ mê mang.
"Quản lý một khu vực là một công việc hết sức phức tạp, mặc dù nó có thể mang đến hồi báo hậu đãi cho các ngươi, nhưng muốn làm cho tốt bổn phận của mình cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy." Roland gật đầu nói: "Cho nên khi trật tự bên này khôi phục lại, các ngươi đều phải theo ta đến Biên Thùy Trấn, đi tự trải nghiệm xem một cái Tòa thị chính có đầy đủ chức năng sẽ vận hành như thế nào. Liên quan tới môn học quản lý này, các ngươi còn phải học tập cho tốt.”