Chương 463
Trong chốc lát, tâm tình Snake Tooth chìm xuống đáy.
"Buông ra!" Sợ hãi nắm cổ họng của hắn, hắn há to miệng nhưng lại không nói lưu loát được.
"Ngươi muốn nói là thả nàng ra sao? Được." Một người đá bay ghế dưới chân Aoi, thân thể của nàng lập tức bị kéo căng. Dây thừng ghìm vào cổ Aoi, hai chân của nàng bối rối đạp đạp, tay bị trói ra sau lưng nắm chắc lại rồi lại buông ra, nhưng tất cả giãy dụa đều không làm nên chuyện gì.
Tiger Claw xông tới, kết quả bị người dùng gậy nện mạnh vào sau gáy, ngã xuống đất.
"Nếu như không phải là vì chờ các ngươi về, nàng đã chết rồi." Thân tín của Kanas cười lạnh nói: "Một cái cớ tốt lắm, tiêu chảy? Đại khái là ngươi không biết lão đại cố ý an bài nhân thủ chuyên nhìn chằm chằm ngươi, do hắn biết bọn chó lang thang các ngươi khó mà quản giáo, không cho một bài học thì còn cho rằng Bloody Hand Gang không có chút quy củ nào."
"Ta sai rồi." Snake Tooth quỳ xuống, nói: "Xin ngươi thả nàng! Nàng một bước cũng không có đi ra khỏi phòng này!"
"Nhưng con đàn bà này lừa ta." Đối phương nhún vai nói: "Nàng còn khẳng định các ngươi đang tìm nơi tránh gió, đánh rụng hai cái răng còn không thừa nhận, loại người này giữ lại làm được cái gì? Cho các ngươi có cơ hội trả thù sao?"
Hắn muốn lấy mạng đám người mình, Snake Tooth nhận ra được. Hắn gian nan ngẩng đầu, động tác giãy dụa của Aoi đã dần yếu bớt, thân thể bắt đầu co rút. Hắn ép buộc mình dời ánh mắt đi, dời sự chú ý tới đoản kiếm bên hông thân tín, khoảng cách giữa hai người chỉ có năm, sáu bước, nếu như xông lên có thể cướp được thanh kiếm đó.
Đúng lúc này, dây thừng đứt.
Aoi không nói tiếng nào té xuống.
"Cái quỷ gì?" Thân tín cau mày nói, nhưng mà còn chưa có nói xong, một sợi tơ máu từ cổ phun ra, bắn đầy mặt ‘chuột’ ở gần nhất.
Snake Tooth trợn mắt há hốc mồm mà nhìn cảnh tượng trước mắt, trong đầu mờ mịt, rốt cuộc chuyện gì xảy ra?
Cùng lúc đó, ngoài phòng cũng vang lên tiếng đánh nhau.
"Dừng lại! Nơi này là địa bàn của Bloody Hand Gang!"
"Có, có người xông vào!"
"A, tay của ta!"
"Đáng chết, đều đi ra xử lý nàng cho ta!"
"Quái, quái vật! Cứu mạng!"
Thủ hạ của Kanas liếc nhau một cái, nhao nhao rút vũ khí ra, nhưng mà còn chưa xông ra khỏi phòng, một bộ thi thể chỉ còn một nửa từ cửa chính bay vào, trực tiếp đụng ngã lăn hai tên đứng trước nhất.
Lúc này Snake Tooth mới nhìn thấy chân thân của kẻ tập kích, đó là một cô gái dung mạo xuất chúng, tóc đuôi ngựa màu đen buộc sau lưng, một bộ áo choàng đen bao phủ toàn thân, con mắt là màu vàng kim hiếm thấy, chỉ đảo qua mình một chút thì đã khiến cho hắn cảm thấy máu trên người đều sắp đóng băng.
"Bây giờ bỏ vũ khí xuống, hai tay ôm đầu quỳ xuống thì các ngươi còn có một đường sống." Cô gái duỗi ba đầu ngón tay ra: "Ta đếm ba tiếng, không có làm theo, chết."
"Ba."
Hiện trường chỉ yên tĩnh mấy hơi, không lâu sau có người quát to lên: "Trời ạ, mặt hàng này tuyệt đối đáng giá một trăm miếng kim long!"
"Tất cả mọi người cùng tiến lên!"
"Bắt lấy nàng, chắc chắn lão đại sẽ trọng thưởng!"
"Cắt đứt gân tay của nàng, để sống!"
"Được rồi, các ngươi nên chết thì tốt hơn." Nàng giơ một thanh cự kiếm xinh đẹp kích thước kinh người, tạo hình kì lạ, phóng tới đám người. Snake Tooth gần như không dám tin vào hai mắt của mình, thanh kiếm đó lại được đúc bằng sắt, cho dù là binh khí gì đụng vào nó thì đều bị đứt gãy. Ngay cả vôi phấn và nỏ ngầm cũng mất đi tác dụng, tốc độ của nàng nhanh như là gió xoáy, những ám khí bình thường mười phần hữu hiệu này hoàn toàn không thể trúng mục tiêu, một đám người đừng nói chống cự, ngay cả chạy trốn khỏi tay nàng cũng không làm được.
"Bảo vệ người của ngươi cho tốt, thằng quỷ nhỏ." Snake Tooth chợt nghe bên tai vang lên tiếng nói, nhưng nhìn xung quanh, rõ ràng xung quanh không có ai.
Hắn nuốt ngụm nước miếng, luống cuống tay chân leo đến bên người Aoi, đưa tay khẽ để lên mũi nàng.
Hơi thở ấm áp chậm rãi trôi ra.
Snake Tooth chỉ cảm thấy cái mũi chua chua, cảm giác sống sót sau tai nạn khiến cho hắn không kềm nén được tâm tình của mình nữa.
Những gì trong tuyên cáo đều là thật! Những người này là do vương tử điện hạ phái tới tiêu diệt toàn bộ bang phái! Bọn họ đều có thể sống sót!
Hắn nằm sấp trên người Aoi, khóc lớn.
Theo càng nhiều chiến sĩ mặc đồng phục màu nâu xông vào trong phòng, chiến đấu nhanh chóng kết thúc.
Tất cả ‘chuột’ còn sống đều bị cưỡng chế xếp thành một hàng, lần lượt đi ra khỏi cửa phòng.
"Ách, đầu đau quá." Tiger Claw sờ cái đầu, tắc lưỡi nói: "Lại sưng to như vậy."
"Không có bị một gậy gõ chết cũng không tệ rồi." Snake Tooth trừng mắt liếc hắn một cái, cho đến bây giờ, hốc mắt của hắn vẫn có nước mắt.
"Rốt cuộc thì chuyện gì xảy ra?" Aoi vuốt vuốt cổ của mình, có thể thấy rõ ràng vết dây hằn màu xanh: "Ta còn tưởng rằng mình chết chắc."
"Ra ngoài rồi nói cho các ngươi." Snake Tooth lắc đầu nói. Hắn sợ bây giờ nói, mình sẽ khóc ra thành tiếng.
"Kế tiếp, đến ngươi." Thị vệ ở cổng xoay cánh tay hắn ra sau lưng.
Snake Tooth không có chống cự, đi theo đối phương ra cửa, chỉ thấy bên ngoài sân có một cô gái mặt áo choàng trắng, giống như bản sao của vị sát thần mặc áo đen đó. Mặt mũi của nàng bị mũ trùm che lại, chỉ có thể nhìn thấy từng sợi tóc quăn màu vàng kim rủ xuống.
"Trả lời câu hỏi của vị đại nhân này xong, ngươi có thể đi."
"Vâng!" Snake Tooth đàng hoàng đáp, thực lực mà nhóm người này bày ra hoàn toàn chấn nhiếp hắn.
"Ngươi từng giết người sao?" Giọng nói của nàng thanh thúy êm tai, thoáng như đến từ một cái thế giới khác: "Cưỡng gian thì sao? Cướp bóc thì sao?"
Hắn chợt nhớ tới, đối phương chính là người vô hình nhắc nhở hắn.
"Đều không có."
"Được!" Nàng gật gật đầu: "Đi quảng trường chờ điện hạ phát bữa tối đi."
Snake Tooth phóng ra hai bước, sau đó ngừng lại, lấy can đảm hỏi: "Ngài là phù thủy sao?"
"Không sai." Vốn tưởng rằng sẽ không có được câu trả lời, không nghĩ tới đối phương không che giấu chút nào, khẳng định.
"Cái này, những người này đều là thủ hạ của Kanas." Hắn cắn cắn môi, nói một lèo: "Đã bốn ngày hắn chưa có trở lại nơi này, chắc chắn là trốn đi với Bloody Hand! Bloody Hand mới là thủ lĩnh chân chính của nơi này, các ngươi tuyệt đối đừng thả hắn đi!"
"Yên tâm, bọn họ trốn không thoát." Đối phương khẽ cười nói, trong giọng nói tràn đầy tự tin.
"Ngươi nói là thủ lĩnh nhóm người vương tử điện hạ phái tới săn giết ‘chuột’ là phù thủy?" Tiger Claw mở to hai mắt nhìn.
"Không chỉ là phù thủy, còn có rất nhiều người bình thường." Snake Tooth kể lại một lần chuyện ly kì mà mình chính mắt nhìn thấy: "Suy đoán trước đó của ta quả không sai, lãnh địa của điện hạ đã chấp nhận sự tồn tại của phù thủy, các nàng giống như lĩnh dân phổ thông, hoàn toàn có thể công khai lộ diện mà không cần lo lắng chút nào, thậm chí sóng vai chiến đấu với mọi người!" Hắn dừng một chút, phấn chấn nói: "Nếu White Paper được đưa đến nơi đó thật, chắc chắn bây giờ cuộc sống cũng không quá tệ."
"Thế nào, ngươi còn muốn đi gặp nàng hay sao?" Aoi bĩu môi: "Theo lời giải thích của ngươi, phù thủy đều là nhân tài khó gặp, ngươi đi tìm nàng sẽ chỉ làm nàng khó xử."
"Ách!" Snake Tooth không khỏi cứng lại, hắn biết Aoi nói không sai, mình chỉ là một con ‘chuột’, coi như có thể sống qua mùa đông thì thân phận cũng sẽ không thay đổi. Mà bây giờ, chỉ sợ White Paper đã có được cuộc sống hoàn toàn khác biệt, đã không cùng cấp bậc với mình.
"Nghĩ nhiều như vậy làm gì?" Tiger Claw vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Nhìn, đồ ăn tới!"