Chương 481
Đến ngày xây thành đã hẹn trước, Roland thức dậy rất sớm.
Gạo râu hai bên má, buộc mái tóc dài màu xám ra sau đầu, cuối cùng dùng kéo nhỏ tỉa tót lông mày một phen —— sống ở đây hơn một năm sau, hắn đã có thể hoàn thành những chuyện này rất nhuần nhuyễn, không cần nhờ thị nữ trợ giúp.
Nhìn gương bạc hơi mơ hồ, mình trong kính còn hơi tiên phong đạo cốt, nếu như mặc một bộ trường bào rộng rãi, phối hợp với kiểu hóa trang này, nói là người tu hành ở thành thị cũng không sai.
Roland hài lòng gật đầu, đứng dậy đi tới văn phòng.
Mà Barov đã chờ sẵn trong phòng.
"Điện hạ." Hắn hành lễ, nói: "Chim đưa thư đã được thả đến cứ điểm Epic, dự tính sau nửa canh giờ thì có thể đến thành bảo cứ điểm."
"Ừm, hiện trường bố trí như thế nào rồi?"
"Chiều hôm qua đã hoàn thành toàn bộ, trước mắt đủ để dung nạp tất cả mọi người trong thị trấn." Tổng quản đáp.
"Làm rất tốt!" Roland tán thưởng một câu, chậm rãi đi đến bên cạnh cửa sổ sát đất.
Xa xa, dãy núi tuyệt cảnh và rừng rậm Dodge vẫn trắng lóa như tuyết, ánh ban mai chiếu rọi tuyết đọng, phản xạ ra từng sợi ánh vàng. Gần thị trấn một chút, đã có thể nhìn thấy bóng người hoạt động trên đường phố, bọn họ tốp năm tốp ba hội tụ tới phía tây, đi tới khu vực có tường thành đá.
Là tuyến phòng ngự chống cự tà thú tấn công một năm trước, không thể bỏ qua công lao của tường thành đá dùng xi măng nhanh chóng đắp lên này, nhưng bây giờ, nó đã trở thành đường phân cách khu ngoại thành trong thị trấn. Roland cũng không thích kiểu phân loại giàu nghèo rõ rệt này, cho nên trừ mấy cái khe và khu tháp có ý nghĩa kỷ niệm thì toàn diện dỡ bỏ nó là chuyện sớm hay muộn. Nhưng mà trước đó, còn có thể lợi dụng nó một phen —— trước tường thành có thể chứa đựng nhân số vượt xa quảng trường, bởi vậy Roland chọn địa điểm tuyên bố xây thành ở trong nội bộ tường đá.
Dựa theo kế hoạch, vì tăng cường ảnh hưởng của chuyện xây thành đến cư dân lưỡng địa, cứ điểm Epic cũng sẽ tuyên bố xây thành trong cùng một lúc, sự đồng bộ giữa lưỡng địa do chim đưa thư phụ trách thực hiện, khi con chim đưa thư đầu tiên đáp xuống tay Pelor, cũng là lúc Roland lên đài diễn thuyết.
Bây giờ, chim cắt xám chỉ mang theo tin tức hẳn là đang giương cánh bay lượn giữa dãy núi và sông Xích Thủy, giống như thường ngày, đưa tờ giấy được cọt vào trong vuốt cho lưỡng địa, Roland thầm nghĩ, nhưng nó không biết, mình mang tin tức gì, lại có ý nghĩa là gì —— từ khoảnh khắc khi nó đáp xuống đất, Biên Thùy Trấn và cứ điểm Epic đều sẽ... trở thành lịch sử.
"Chúng ta lên đường đi." Hắn không suy nghĩ nữa, quay đầu lại.
"Vâng, điện hạ." Barov mỉm cười nói.
...
Pelor Hormones từng bước một leo sàn gỗ đã dựng sẵn, ngắm nhìn bốn phía.
Trên quảng trường không có bao nhiêu người, ít nhất còn kém rất rất xa cảnh tượng lúc phát cháo một tuần trước.
Chuyện này cũng không kỳ quái, mọi người rất ít quan tâm đến chuyện khác ngoài ăn mặc, so với miễn phí phát cháo lúa mì, loại nghi thức như điển lễ xây thành, nghe thì không có liên quan gì lắm đến người bình thường.
Ngay cả chính hắn cũng cảm thấy điện hạ có chút vẽ vời thêm chuyện.
Sau khi tà nguyệt kết thúc, thành dân đến Tòa thị chính xin nhận việc còn ít hơn tưởng tượng của mình, công bố chiêu mộ tạp công, xây dựng đã dán được một tuần lễ, bây giờ còn chưa chiêu mộ được một nửa trong kế hoạch. Mà hình như ‘chuột’ lại có dấu hiệu tro tàn lại cháy, ít nhất sở cảnh sát nhận được báo cáo ngày càng nhiều, chỉ là thẩm tra đối chiếu thật giả khiến cho bọn họ rất là đau đầu. Bạn tốt Ryan Dmitry phàn nàn với hắn, bây giờ phải chiêu mộ bộ đội nhập ngũ ít nhất gấp đôi nhân thủ mới có thể giải quyết được.
Điểm này thì mười phần phù hợp mong muốn của Pelor.
Nhân dân chính là như thế, lười biếng, tham lam và ngu muội... điện hạ tốn hao nhiều tâm tư trên người bọn họ như vậy, suy cho cùng có thể đạt được bao nhiêu đáp lại? Khiến cho Pelor nghĩ mãi mà vẫn không rõ là rõ ràng Roland Wimbledon là một quý tộc vương thất, không biết rốt cuộc thì lòng tin vô đối với nhân dân đó đến từ đâu?
Nhưng cho dù như thế nào thì hắn đã bước lên chiến xa của vương tử, hắn chỉ có thể theo đến cùng.
Nơi xa có một tiếng ưng gáy, một bóng dáng màu xám tro xuất hiện ở chân trời.
Pelor mở bản thảo diễn thuyết đã chuẩn bị xong lúc trước.
...
"Điện hạ, thời gian đến rồi." Barov nhắc nhở.
Mặt trời đã lên đến giữa không trung, bóng mặt trời trên bàn chỉ hướng chín giờ. Roland gật gật đầu, đi đến bên cạnh rào chắn. Nhìn thấy vương tử hiện thân, tiếng trò chuyện ồn ào phía dưới lập tức biến thành nhất trí nhiệt liệt reo hò, dân trấn nhao nhao giơ hai tay lên, nhìn đám người giống như là xuất hiện từng đợt thủy triều.
Hai bên tường thành đều là đám người đen nghịt, tổng số người dự tính hơn hai vạn, nói cách khác, đa số cư dân thị trấn đều tụ tập đến nơi này. Roland may mắn mình không có cử hành nghi thức xây thành ở quảng trường trung ương, nơi đó hoàn toàn không chứa được nhiều quần chúng nhiệt tình như vậy.
Hắn vẫy tay với cả hai bên, ra hiệu cho mọi người nhỏ tiếng lại: "Các lĩnh dân của ta, chào các ngươi."
Tiếng vang sau khi được Echo mở rộng vang vọng trên không trung.
"Ta tin mỗi người các ngươi đều biết chuyện sắp xảy ra hôm nay. Thị trấn được xây dựng vì quặng mỏ sườn núi phía bắc này, chẳng mấy chốc sẽ trở thành một thành thị chân chính."
"Trước đây, Tà Ma Chi Nguyệt chính là một cơn ác mộng với Biên Thùy Trấn, mọi người vì mạng sống, không thể không rời khỏi nơi đây, trốn đến cứ điểm tị nạn. Bây giờ, chúng ta một mực đóng quân ở đây, muốn phá hư sự an bình ở Tây cảnh Osmond Llane ngã xuống, giáo hội có ý đồ mưu hại phù thủy, nô dịch nhân dân đã cút ra khỏi mảnh đất này, ngay cả Deflick Wimbledon mưu toan phá hủy ta cũng không thể đạt được ý đồ —— cho dù hắn biến Nam bộ và Đông cảnh vương quốc thành một cái biển lửa, thị trấn vẫn bình yên vô sự. Điểm này, ta nghĩ những nhân dân tị nạn đến đây điều biết rõ."
Roland nói, nhanh chóng được mọi người hưởng ứng.
"Không sai, hắn thiêu hủy Eagle City, cảng Greenwater cũng bị cướp sạch không còn!"
"Tân vương quét sạch Goldenear City, cách làm của những kỵ sĩ đó không hề khác gì cường đạo, thậm chí càng quá đáng hơn!"
"Hắn bắt con của ta, nói là muốn sung làm vệ đội vương đô, thần linh ơi... hắn mới mười lăm tuổi!"
Vương tử đưa tay ra hiệu cho mọi người: "Mà những bi kịch này cũng sẽ không tái diễn, thành thị mới được xây lên vì thế! Chỉ khi kêu gọi càng nhiều người đoàn kết lại thì chúng ta mới có thể ngăn cản kẻ địch hung ác ở bên ngoài, để bọn họ nếm trải cái giá lớn khi tùy ý làm bậy." Hắn dừng một chút: "Mà ở trong đó, cũng là thành thị của ta —— ta hứa, Roland Wimbledon tuyệt đối sẽ không vứt bỏ bất cứ nhân dân nào ủng hộ hắn, cho dù Greyfort nhất thống, hắn cũng không sẽ rời khỏi nơi này!"
Dưới đáy tường thành lập tức xôn xao.
"Điện hạ, ngài..." Sau lưng, Barov kinh ngạc nói.
Roland ra hiệu cho hắn im lặng: "Không sai, nơi này sẽ thành vương đô mới của Greyfort , mà vương quốc cũng sẽ nhận được cuộc sống mới ở chỗ này! Ta tin tưởng, dù cho giá lạnh không bờ bến giáng lâm, thành thị này cũng ấm áp như xuân!" Hắn dừng lại một chút, sau đó giơ tay phải lên: "Từ hôm nay trở đi, Biên Thùy Trấn và cứ điểm Epic hợp hai làm một, tên của nó chính là —— "
"Thành Neverwinter vạn tuế!"
"Thành Neverwinter vạn tuế —— vạn tuế ——!"
Tất cả mọi người sôi trào lên, tiếng hô khẩu hiệu đinh tai nhức óc vang vọng chân trời, bên kia dãy núi bốc lên sương mù tuyết, hồi âm cuồn cuộn dọc theo dãy núi liên miên chập trùng, thật lâu không thôi...
Roland nhìn lĩnh dân reo hò, trong lòng kích động không thôi. Mầm lửa thay đổi đã truyền bá, một ngày nào đó, hắn sẽ thấy những đốm lửa này hóa thành biển lửa, lan ra khắp đại lục.