Chương 498
Tốn hao một ngày trở về khu biên thuỳ, Roland cảm thấy đau lưng, rửa mặt xong thì ngủ sớm, hôm sau, tới gần giữa trưa mới khôi phục tinh thần.
Xem ra trên thuyền chuyên dụng của mình thì nhất định phải thiết trí khoang cách âm và ghế nằm mềm mại, hắn thầm nghĩ, tốt nhất còn có thể có một cái giường lớn rộng rãi. Nếu không, ngồi trong ghế đẩu cứng rắn không ngừng rung động, nghe tiếng máy hơi nước nổ liên tục, quả là song song tra tấn cả tinh thần lẫn thể xác.
Đi vào văn phòng, chuyện thứ nhất Roland làm là gọi tổng quản Barov Mons và Bộ trưởng Bộ nông nghiệp Segni Darley tới, bây giờ cách thời gian diễn ra thế công mùa xuân chỉ còn lại tuần lễ cuối cùng, phương diện quân đội có Iron Axe, hắn hết sức yên tâm, bởi vậy chuyện quan trọng nhất chính là nắm chắc sản xuất nông nghiệp, chuẩn bị tốt cho việc gieo trồng vào mùa xuân, dù sao trong tay có lương trong lòng mới không hoảng hốt.
"Ở bến tàu Epic, ta đã thấy hạt giống được đưa qua, chỉ cần có hoàng kim số một, năm nay thu hoạch bên đó có chênh lệch cũng sẽ không kém bao nhiêu. Nhưng khu biên thuỳ mới là trọng điểm, chúng ta là tấm gương, là chứng minh, là ví dụ tuyên truyền cho tất cả mọi người nhìn!" Hắn gõ bàn nói: "Cho nên công tác cày bừa vụ xuân hoàn thành như thế nào rồi, ai tới nói một chút?"
"Điện hạ, tình huống trước mắt là như thế này." Barov mở miệng nói: "Nhóm nông nô tấn thăng đầu tiên, chỉ có ba mươi phần trăm người chịu tiếp tục canh tác, lại thêm nông nô mới chiêu, bây giờ tổng số nhân khẩu nông nghiệp chừng một vạn. Dựa theo sản lượng lúa mì bình quân một năm trước, một vạn người này sản xuất lương thực thì hẳn là có thể nuôi sống bốn tới năm vạn người." Hắn dừng một chút, bổ sung thêm: "Ta nói nuôi sống là theo hạn mua lượng lúa mì của cư dân chính thức mà tính, con số này lớn hơn tiêu hao thường ngày của bình dân của những thành thị khác, nếu như chỉ cần không chết đói thì còn có thể nhiều thêm hai vạn."
"Đại khái chính là như thế, thưa điện hạ." Segni nói tiếp: "Nhưng mà kết luận này đều do Bộ nông nghiệp căn cứ số liệu thống kê năm trước mà làm ra, năm nay ước chừng một nửa nông nô —— chủ yếu là những người tân tiến đó mới sử dụng hoàng kim số hai mà đại nhân Foliage cải tiến... nói thật, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ta không thể tin được trên rơm rạ lại có thể mọc ra nhiều hạt lúa như vậy, hơn nữa còn có hai ngàn người đổi trồng khoai tây và bắp ngô, cho nên ta cũng không thể dự tính cuối cùng sản lượng thực tế sẽ là bao nhiêu."
"Mà bộ phận trồng trọt, trước mắt đồng ruộng đang cày, dựa theo sổ tay biên soạn giống cây trồng trước đó, ruộng đồng phải liên tục cày ba lần, cũng trộn phân ủ đã lên men vào trong đó —— quá trình này cần ba đến bốn tuần, chủ yếu quyết định bởi nhân số lao động và nông cụ sở dụng trong một mảnh đất, một năm trước, nông nô gần như đều thuê nông cụ bằng sắt, hẳn là có thể rút ngắn không ít thời gian cày ruộng."
“Còn về mương sâu bao nhiêu, gieo hạt như thế nào thì ta đã bố trí người học việc đi tuyên truyền, giải thích và dạy họ gieo theo phương pháp tốt nhất trong sách hướng dẫn trồng cây.”
Có thể thấy, vị kỵ sĩ Rushwolf này bỏ rất nhiều công sức cho nông nghiệp, những phương diện cần bận tâm đều suy tính rõ ràng, ngay cả Roland cũng không nhịn được khẽ gật đầu.
Thời đại này, nông nghiệp không phát đạt là vì quá ỷ lại vào đất, một mảnh ruộng thì tương đương với toàn bộ gieo trồng, vì bảo vệ ruộng, thậm chí còn chơi trò trồng một năm nghỉ hai năm, hiệu suất cực thấp. Bây giờ Thành Neverwinter có thể khống chế thuỷ lợi tưới tiêu, phân bón thiên nhiên và phương thức trồng hợp lý, lại thêm Foliage cải tạo hạt giống, đương nhiên sản lượng trong mắt người địa phương cao đến kinh người. Nhưng mà đối với Roland thì tổng nhân khẩu ba vạn có hơn một vạn người trồng nông nghiệp, tỷ lệ này vẫn quá cao. Tiếp theo muốn hạ thấp nhân khẩu nông nghiệp, phương thức hữu hiệu nhất là bắt đầu từ nông cụ, ví dụ như là chế tạo một ít thiết bị nông nghiệp lợi dụng súc vật kéo hoặc máy móc.
"Rất tốt, tiếp tục giữ vững phong độ như thế." Hắn thỏa mãn nói: "Mặt khác, nhân thủ phái đi khu Epic cũng phải ghi chép lại, sau này nếu có muốn mở rộng đến những thành thị khác thì làm theo hình thức này.”
Xử lý xong chuyện nông nghiệp, Roland rời khỏi thành bảo, dẫn Nightingale và thân vệ đến ụ tàu sông Xích Thủy.
Chiếc thuyền do Anna phụ trách thi công này đã tiến vào giai đoạn lắp đặt vũ khí từ hai ngày trước, chỉ thấy thân tàu bôi lớp sơn phủ chống phân huỷ song sắc đỏ xám đứng yên ở trên tà vẹt gỗ, thân thuyền lớn chừng ba chiếc thuyền xi măng nhìn cực kỳ khôi ngô. Không giống như thuyền xi măng bánh xe guồng, mạn thuyền gần hai mét, có thể nhét nồi hơi và máy hơi nước vào trong bụng, hai sườn cũng không có bánh xe guồng. Trừ cái đó ra, một điểm đặc thù khác của nó ở chỗ chính giữa thân thuyền có một cái cầu nhô ra, tuy chỉ cao bằng một tầng lầu nhưng nhìn vẫn cực kỳ bắt mắt.
Đương nhiên, là một hạm pháo hạng nặng nước cạn, trang bị quan trọng nhất chắc chắn chính là khẩu pháo lớn một trăm năm mươi hai milimet đó. Vì tiết kiệm thời gian xây dựng, Roland không để cho Anna đơn độc chế tạo pháo hạm mà là tháo pháo cứ điểm trên tường thành xuống, định dời lên thuyền.
Bây giờ nó đang được bày ở bên cạnh ụ tàu, chờ lắp đặt.
"Điện hạ!" Nhìn thấy Roland xuất hiện, Anna lập tức vẫy vẫy tay với hắn: “Ở chỗ này!”
Vương tử cười đi qua: "Thế nào, quá trình xây dựng có thuận lợi không?"
Trong một tuần hắn đến khu Epic, Anna xử lý toàn bộ công việc chế tác pháo hạm, mặc dù đã giao bản vẽ những bộ phận mấu chốt cho nàng, nhưng dù sao cái này cũng là một công trình lớn trước nay chưa từng có, gặp được đủ loại vấn đề cũng mười phần bình thường.
"Không thuận lợi cho lắm." Nàng lắc đầu: "Phiền phức nhất là thành thuyền biến dạng, chân vịt rò rỉ, thân tàu nghiêng sang một bên sau khi hàn cầu, còn vấn đề làm sao để ngàm pháo không bị kẹt sau khi lắp nữa, nhưng mà đã giải quyết được hết."
"Đã... giải quyết được hết?" Roland kinh ngạc nói.
"Đúng vậy.” Anna nở một nụ cười xán lạn, bẻ ngón tay nói: "Biến dạng là do tấm thép ở mạn thuyền quá mỏng, ta gắn thanh chống cố định lên phần dễ bị biến dạng, chân vịt rỉ nước là bởi vì ống chèn và trục liên động có khe hở, ta dùng rãnh nước bao quanh nó, như vậy thì nước có chảy vào cũng không chảy khắp nơi, mượn động lực từ máy hơi nước hút ra ngoài là được, cầu tàu nghiêng là vì trọng lượng không đối xứng, sửa chữa một chút xíu là được, pháo là vấn đề khó giải quyết nhất, cuối cùng ta tìm được linh cảm từ súng ổ quay —— đầu tiên là cắt một hàng dấu răng trên vòng đệm phía dưới, sau đó thêm một chiếc móc có thể luồn vào giữa các răng để cố định giá đỡ súng, giờ thì có thể xoay theo bất kỳ hướng nào muốn nhắm tới.."
Roland chớp chớp mắt, nửa ngày mới phun ra một câu: "Ngươi đúng là một thiên tài." Tuy những chuyện này đều không phải là chuyện khó xử lý gì, nhưng đó là đối với người đã vẽ vô số bản vẽ máy móc như mình, đặc biệt là một điểm cuối cùng, có thể từ kết cấu của súng ổ quay mà liên tưởng ra phương thức cố định pháo, sợ là chỉ có Anna mới có sức quan sát tỉ mỉ như vậy.
"Đúng rồi, điện hạ, chiếc thuyền này có tên không?"
"Còn chưa có." Hắn nhíu mày nói: “Sao vậy?"
"Những binh sĩ Đệ Nhất Quân đó, mỗi mấy ngày thì đi qua nhìn một lần, còn tranh nhau muốn khắc tên của mình lên trên cầu." Anna cười khẽ nói: "Bọn họ nói ngài hứa, người có kĩ thuật bắn pháo tốt nhất có thể có được một chiếc thuyền mang tên của mình."
"A... có chuyện như vậy thật." Roland nhớ tới hai người Rodney và Nelson của doanh pháo binh: "Nhưng mà chiếc này không thể được, phải biết tên của chiếc quân hạm thứ nhất không chỉ đại biểu bản thân thuyền mà còn đại biểu cho cấp bậc." Hắn nhếch khóe miệng: "Phần vinh dự này ta cũng không thể tặng cho người khác, cho nên gọi nó là The Roland đi —— Roland Đệ Nhất.”