Chương 50
- Thấy đỡ chút nào không?
Anna vỗ lưng Nanawa, trong dạ dày cô bé như có thứ gì đang cuồn cuộn, nhưng cuối cùng cô bé cũng nhịn nổi.
Khi người bệnh được đến, anh ta vẫn còn duy trì chút tỉnh táo, không ngừng lặp đi lặp lại:
- Cứu tôi, cứu tôi với...- Sự tuyệt vọng và cầu xin trong mắt khiến lòng mọi người nhói đau. Thấy một đoạn ruột lủng lẳng ngoài ổ bụng, Nanawa nôn mửa.
Mặc dù vậy, cô bé vẫn khăng khăng hoàn thành việc điều trị. Sau khi Brian giúp đưa ruột trở lại ổ bụng, Nanawa vươn tay, nhắm mắt lại chữa vết thương cho bệnh nhân.
- Ừm...- Cô bé trông hơi uể oải, tựa người về phía Anna và thì thầm.:
- Ngày hôm nay lần đầu tiên nghe được kèn lệnh thổi lên, điện hạ gặp phải rắc rối gì à?
- Không biết. - Anna lắc đầu, nàng rất muốn đến phía bên kia tường thành nhìn một cái, lại sợ bản thân gây thêm phiền phức cho Roland. Nàng hiện tại có chút hâm mộ Nightingale, cái năng lực hành động im hơi lặng tiếng này thực sự vô cùng thuận tiện.
Ngay sau đó, có một âm thanh bùng nổ từ phía của bức tường thành, tất cả mọi người cảm thấy có một chút rung động.
Brian đứng dậy, đi quanh phòng với một chút lo lắng bất an.
- Hãy thư giãn đi nào, chàng trai trẻ. - Nam tước Pine lau chùi trường kiếm của mình:
- Bằng không trước khi ra chiến trường thì mất sạch bình tĩnh sẽ làm cho kết quả đã tồi tệ càng thêm hỏng bét. Hơn nữa, bây giờ còn cách thời điểm tệ hại vẫn còn xa chán.
- Xin lỗi, thưa ngài,- Brian trả lời:
- Tôi chỉ nghĩ rằng có ai đó đang chiến đấu trên tường thành, nhưng mình đã lãng phí thời gian ở đây, nên cảm giác khó có thể an tâm. Nhiệm vụ của vốn tôi là bảo vệ thị trấn này
- Có thể. - Pine nhún vai.
- Nhưng bảo vệ thị trấn không phải là trách nhiệm của mỗi mình cậu. Sau khi nghe nói điện hạ sẽ phong thành hiệp sĩ sau mùa đông, cậu nên hiểu rằng nguyên tắc đầu tiên của hiệp sĩ là trung thành. Nếu ngài ấy cần cậu bảo vệ tốt cho Anna, cậu nên làm nhiệm vụ của mình cho thật tốt.
- Ngài... nói đúng. - Brian ngập ngừng một lúc rồi quay về ngồi xuống ghế.
Nhưng rất nhanh, họ nghe thấy tiếng kèn lệnh thứ hai ré lên - nhanh hơn lần đầu tiên, như sấm sét lăn qua trái tim mọi người.
Pine cau mày.
- Anna!- Nanawa kêu lên.
Ông ta nghiêng đầu qua chỗ khác, chỉ thấy phù thuỷ định lao ra cửa, Brian lập tức đuổi theo ngăn ở trước mặt nàng.
- Anh không phải nói muốn đi thủ vệ tường thành à? Hiện tại đến lúc rồi. - Anna bình tĩnh nói:
- Chỉ cần đi cùng với tôi sẽ không tính là vi phạm mệnh lệnh của điện hạ.
Brian trở nên hoang mang, gã ngẩng đầu nhìn về phía Pine.
Cô gái này thật lợi hại, Nam tước nghĩ thầm, chí ít nói những lời này không hề sai. Bởi vì hoàng tử điện hạ không có quy định nhất định phải để cho cô gái này ở trong bệnh viện. Hơn nữa nghe Nanawa nói, cô gái này có thể triệu hồi lửa. Nếu như thế cục bây giờ thực sự căng thẳng, một nữ phù thuỷ thêm vào nói không chừng có thể có tác dụng đảo ngược tình hình.
Nghĩ về điều này, ông gật đầu.
- Bảo vệ cô ấy cẩn thận.
- Vâng!- Brian tức khắc mừng rỡ, lớn tiếng hồi đáp.
Thấy hai người rời khỏi, Nanawa hỏi:
- Cha ơi, cha không đi sao?
- Chiến trường của cha ở tại nơi đây, con bé ương bướng à. - Nam tước mỉm cười:
- Bất kể là thú quỷ hay ma quỷ, ta cũng sẽ không để chúng nó đụng đến con.
Cách bệnh viện không xa là bức tường thành, Anna và Brian đang chạy trên vỉa hè lát đá dọc theo bức tường, khi cả hai đi đến tháp canh trung tâm, mới phát hiện tình hình đã trở nên rất tệ hại.
Bức tường thành bị đập ra một khoảng trống lớn, các lính canh của Roland vẫn cầm khiên trên nóc tường thành, nhưng vài người vẫn bị văng xuống đất. Đặc biệt, trong đám thú quỷ có một con quái thú da dày nom như một con lợn rừng đặc biệt hung hãn. Khi nó chạy đến thì không ai ngăn cản nổi. Các lính gác cầm khiên đứng trước mặt nó đều bị tông bay tán loạn.
- Này, ở đây nguy hiểm lắm, cô nên nhanh chóng đi ngay! - Có người thấy Anna với bộ trang phục kỳ lạ, ra sức khuyên bảo thuyết phục.
Anna mắt điếc tai ngơ, nàng cứ lao đến vị trí lỗ hổng. Đám thú quỷ sau khi tông vào những người khác liền lao thẳng đến Anna.
Là một hộ vệ, Brian nhanh chóng bước về phía trước để chộp lấy bên hông, hạ thấp cơ thể của mình và vung kiếm chém theo chiều ngang – con thủ quỷ điên cuồng chẳng có ý thức né tránh, chân trước đụng vào quỹ đạo đường kiếm, trong nháy mắt làm văng cả thanh khiếm nhưng chính nó cũng bị vỡ xương chân.
Nó thét lên và ngã vật ra đất , giãy đành đạch như con cá rời khỏi mặt nước. Trong lúc nhất thời không ai dám tới gần. Anna đi tới bên cạnh thú quỷ và đặt tay lên mặt đất, một ngọn lửa bốc lên từ chân con thú quỷ, nhanh chóng nướng nó thành than.
Roland cũng chú ý tới ngọn lửa đột ngột dâng cao, khi hắn phát hiện là Anna tự mình ra trận, trái tim như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Không có điều này trong kế hoạch của mình!
Hắn đã lên kế hoạch để Nanawa giành được tình cảm của dân binh trước. Sau khi hầu hết mọi người đã chấp nhận phù thủy là một trong số họ, hắn sẽ từ từ công khai Anna.
Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn, hắn lúc này quay đầu nói:
- Đừng quan tâm ta nữa, ngươi đi bảo vệ cô ấy đi!
Anna tuyệt đối không thể mất đi, cô ấy là chìa khóa trong sự phát triển của công nghiệp hóa, nếu như cô ấy bị thương thì tổn thất không thể lường được.
- Tôi biết rồi. - Nightingale nói.
- Nhưng xin ngài cũng chú ý an toàn.
Anna đi tới nơi tường thành bị vỡ, hầu hết các thân vệ của Roland đã nhìn thấy cô gái mặc đồ kỳ lạ này nên đều tránh ra. Nàng đứng trong bức tường chắn và mở rộng hai cánh tay sang hai bên. Ngọn lửa giống như dây leo tuôn ra khỏi lòng bàn tay tràn lên phần tường bị vỡ.
Tất cả những người nhìn thấy cảnh tượng tuyệt vời này đã chết lặng, họ không thể tin khi bức tường lửa từ từ dâng lên và lấp đầy khoảng trống trên tường thành. Đây cũng không phải là ảo giác, ngọn lửa mang tới nhiệt độ cao để cho các lính gác chỗ tường vỡ phải lui lại, tuyết đọng xung quanh lập tức tan chảy, tạo ra sương mù trắng dày đặc.
Thú quỷ đồng dạng cảm nhận được bức tường trở nên nóng hừng hực, chúng nó đều chạy trốn sang hai bên, thỉnh thoảng cũng có một hai con cố cắm đầu vọt vào qua bức tường lửa, nhưng không chạy ra hai bước lại táng thân trong biển lửa.
- Tất cả mọi người, lên tường!- Roland thừa cơ hô lớn:
- Đội lính giáo mau chỉnh lại hàng ngũ! Đội thợ săn, bắn đi!
Nói xong hắn đoạt lấy súng firelock của Carter, leo lên đầu tường, tự bắn vào những con thú quỷ đang loay hoay.
Lần hành động này của hoàng tử tức khắc cổ vũ tất cả mọi người ở đây, không thể không nói, ở niên đại này, những sự tích chiến đấu của quý tộc hoặc hoàng gia càng ít đi. Khi tứ hoàng tử Roland sẵn sàng chiến đấu cùng với dân binh sẽ tăng sĩ khí lên rất lớn.
Mọi người hô vang khẩu hiệu:
- Bảo vệ thị trấn Bentham! Vì điện hạ mà chiến đấ!
Sau đó duy trì thế phòng ngự trên tường thành như trước khi nó bị hư hại.
Chiến đấu luôn luôn duy trì liên tục đến sắc trời dần tối, cuối cùng phía trước tường thành không còn một mống thú quỷ nào sống sót.
Ngọn lửa từ từ tản đi, Anna lau mồ hôi trên trán, đi ra khỏi lỗ hổng.
Tiếp đó, Roland thấy một cảnh tượng đáng kinh ngạc.
Bọn thị vệ siết nắm đấm và cúi đầu chào nàng. Sau đó đám dân binh như bị lây, không ai hô lên mấy từ “ác quỷ” hay “yêu nữ” mà lẳng lặng nhìn chăm chú vào nàng. Sau đại chiến, phía trên vùng biên giới lại xuất hiện một sự yên lặng ngắn ngủi.
Một sức mạnh chưa bao giờ được thấy trước đây quả thực đáng sợ, nhưng khi sức mạnh này đứng về phía mình và chiến đấu chống lại kẻ thù tà ác, nỗi sợ sẽ dần biến mất và thay thế nó bằng sự tin cậy và lòng biết ơn.
Roland nén nội tâm kích động, đi tới trước mặt Anna, lại phát hiện sắc mặt nàngtái nhợt, bước tiến tập tễnh, thân thể lung lay như sắp ngã.
- Ngươi ổn chứ?- Hắn lo lắng giữ đôi vai nàng thiếu nữ.
Nàng hướng sang hoàng tử lộ ra một nụ cười yếu ớt, sau đó ngất xỉu và rơi vào vòng tay hắn.
----
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Tình trong như đã mặt ngoài còn e.