Chương 57
Nhưng Wendy không hào hứng như nàng, ngược lại còn hỏi với giọng hoài nghi:
- Thực sự hắn đã nói như vậy sao?
- Đúng vậy, trước khi em đến đó thì hắn đã cứu Anna và Nanawa rồi, hoàng tử chưa bao giờ cho rằng sức mạnh của phù thủy đến từ ma quỷ, hắn nói đây là sức mạnh thuộc về bản thân chúng ta.
Nightingale bỗng nhiên ngừng, nàng ý thức được đối phương vẫn chưa tin vào lời của mình.
Chà, nàng nghĩ, đây không phải lỗi của Wendy. Đổi lại là mình, chỉ sợ cũng sẽ không tin vào lời của một phù thủy miêu tả mà xoay chuyển quan điểm. Các phù thủy đã bị áp bức quá lâu, từ phía đông đến dãy núi Impasse, quá nhiều ví dụ sống động được đặt trước mặt họ, bị bán đứng, bị bỏ rơi là chuyện phổ biến, từ lâu không thể dễ dàng tin vào người khác.
Nghĩ về điều này, sự phấn khích của nàng dần dần giảm đi, có lẽ chuyến đi này sẽ không suôn sẻ như nàng nghĩ.
- Wendy, chị biết khả năng phụ của em, ngoài việc nhìn thấy dòng chảy ma lực còn có thể biết người khác có thể nói dối hay không mà. . - Nightingale nói nghiêm túc:
- Lúc em hỏi hắn tại sao lại mạo hiểm lớn đến mức đó cho các phù thủy, hắn đã trả lời “Thị trấn Bentham không quan tâm xuất thân”. Hắn hy vọng tất cả phù thuỷ đều trở thành dân tự do.
- Làm như vậy, hắn sẽ biến thành cái gai trong mắt Giáo Hội. - Wendy cau mày:
- Dù cho hoàng tử không biết hậu quả này như thế nào, chẳng lẽ em còn không biết sao?
Nightingale nhịn không được phải mỉm cười:
- Nhận xét đầu tiên của em gần giống như chị. Em hỏi hắn, những thứ này có thực sự được thực hiện không? Chị đoán hắn trả lời em như thế nào không?- Nàng dừng lại, nhấn mạnh từng câu chữ:
- Nếu không đi đến nước này, sẽ không bao giờ biết câu trả lời.
- Không nói dối?
- Không nói dối. - Nightingale chắc chắn.
- Nghe có vẻ không thể tin được. - Giọng của Wendy nới lỏng một chút. Đối với người bạn lâu năm này, nàng thực sự không thể nghĩ ra lý do để bên kia đi lừa mình.
- Đúng vậy. - Nightingale tràn đầy đồng cảm, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, cộng thêm có năng lực nghiệm chứng, nàng chỉ sợ cũng sẽ không nhanh như vậy mà quyết định. Hiện tại nhớ lại, chính Roland đã nói câu đó trên tháp canh trên tường thành. Hắn hiếm khi nói dối. Gần hai tháng chung sống, trừ chuyện hắn không khai báo công dụng thực sự của chuyện nhập băng vào lâu đài, những thứ khác đều khiến Nightingale hết sức hài lòng.
Đương nhiên, trong lòng nàng cũng không thèm để ý sự lừa dối nhỏ bé đó. Nếu như với một phù thuỷ mới quen phơi bày hết cả bí mật, đó mới là chuyện lạ.
- Tối hôm nay, sau khi tất cả mọi người trở về, em sẽ đưa tin tức quan trọng này cho các chị em! - Nightingale nhìn Wendy hạ giọng xuống:
- Em hy vọng chị có thể giúp em thuyết phục mọi người.
Khi màn đêm buông xuống, những phù thủy đã dành cả ngày làm việc bên ngoài trở về trại. Thấy rằng Nightingale đã trở về nhà một cách an toàn, họ vô cùng vui mừng và vây quanh nàng để hỏi tất cả về cuộc hành trình của. Dải băng trắng quấn quanh cánh tay của họ đè nặng lên tim nàng. Sau khi trả lời một vài câu hỏi một cách vô tư, nàng giơ tay lên để ra hiệu tất cả phù thủy im lặng.
Phải mất một thời gian để nói với họ tất cả mọi thứ, nàng bắt đầu nói về từ lẻn vào thị trấn Bentham , đến gặp gỡ Roland, Anna cùng Nanawa, rồi đến xây dựng tường thành, lắp ráp máy hơi nước, cuối cùng đến chống lại thú quỷ, cùng với chuyện Anna trưởng thành. Nightingale lấy ra các bản vẽ thiết kế động cơ hơi nước từ trong người để chứng minh rằng mình không nói dối.
Hầu hết các phù thủy đã bị nhốt trong một thế giới bị cô lập kể từ khi họ gia nhập Hiệp hội Phù thủy, nên thật khó cho họ tưởng tượng ra thế giới bên ngoài. Họ dường như bị thu hút bởi những câu chuyện, và khi Nightingale đề cập đến phần Anna qua ngày trưởng thành không bị đau đớn đã khiến họ bùng nổ xôn xao.
Đây chính là chuyện lớn ảnh hưởng cả đời của phù thủy, họ chịu ăn không no, mặc không ấm để chạy đến dãy núi Impasse chính là vì tìm kiếm Núi Thánh trong truyền thuyết. Nếu quả thật như Nightingale đã nói, có một vị lãnh chúa sẵn lòng tiếp nhận họ, đồng thời còn có thể tránh khỏi đau đớn khi bị ma quỷ hành xác, chẳng phải còn hoàn mỹ hơn so với đến Núi Thánh sao?
Đúng lúc này, đám người tách ra thành một con đường, một phù thủy với mái tóc màu xanh lá cây và một khuôn mặt có hình xăm con rắn ngoằn nghèođi tới trước mặt Nightingale.
- Xin kính chào người dẫn đường. - Nightingale cúi chào, người vừa tới chính là người sáng lập hiệp hội, Serpent Hakara. Ở trong hội, các chị em đều gọi nàng là người dẫn đường.
- Ta đã nghe những câu chuyện em kể. - Giọng nàng khàn khàn và chẳng có tí tình cảm gì:
- Em muốn nói với mọi người, những gì chúng ta đang làm bây giờ là sai sao?
- Không, người dẫn đường, đó không phải là những câu chuyện, ý của em là…
- Được rồi. - Nàng không nhịn được phất tay một cái:
- Ta không biết em lần này đến thị trấn Bentham đã gặp cái gì để có thể nói ra những lời như vậy. Một hoàng tử, lại thông cảm nữ phù thuỷ? Quả buồn cười như thông cảm với một con ếch vậy.
Hakara cười lạnh xoay người, dang hai cánh tay lớn tiếng hỏi:
- Các chị em! Lẽ nào các chị em đều quên, những người phàm kia là đối phó với chúng ta như thế nào sao!
Không đợi Nightingale giải thích, nàng tiếp tục lên án:
- Không sai, người phàm, đám người vô năng giả mạo uy danh của thần, nhắm ngay chúng ta bằng lưỡi dao sắc bén và ngọn roi. Không có Hòn Đá Trừng Phạt của Chúa, bọn họ dựa vào cái gì giẫm nữ phù thuỷ ở dưới chân? Năng lực của chúng ta không phải tới từ ác quỷ, mà là thần linh ban ân, chúng ta mới là người đại diện cho thần linh chứ không phải là Giáo Hội! Hỡi các chị em trong hiệp hội! Núi Thánh được ghi trong những trang sách cổ chính là chỗ của thần linh!
Gì thế?! Nightingale không thể tin vào tai mình. Nàng biết rằng người lãnh đạo của Hiệp hội Phù thủy là loại lập dị, có sự cố chấp đến điên cuồng khi kiếm tìm Núi Thánh. Mặc dù không được gần gũi bình dị như Wendy, Hakar vẫn chân thành chăm sóc cho các chị em. Thứ mà Nightingale không ngờ tới là cô ta lại căm thù người thường đến nước này.
Nói như vậy, suốt mấy năm nay cô ta đã đè nén sự thù hận và phẫn nộ của mình sao? Cái gọi là không nhúng tay vào chuyện thế tục chỉ là vì dự trữ lực lượng, lấy đổi lấy một ngày tương lai trả thù như sấm sét? Nightingale thầm nghĩ, vậy bây giờ vì cái gì mà cô ta trở nên không muốn che giấu bản thân nữa? Lẽ nào...
- Chúng ta đã khám phá ra manh mối về việc mở Núi Thánh mở ra đầu mối, y hệt thứ được ghi lại trong sách cổ! Chỉ cần chưa tới hai mươi ngày, màn đêm buông xuống khi mặt trăng máu mọc trên bầu trời, qua một cánh cổng đá vĩ đại nổi lên từ dưới lòng đất, chúng ta sẽ đến miền cực lạc hằng mong đợi!- Nàng quay người lại, nhìn thẳng vào Nightingale:
- Em đã bị người phàm lừa bịp, chúng ta từ khi sinh ra đã sống ở trong một trò bịp bợm to lớn. Ngày trưởng thành đau đớn là thần linh thử thách thân thể và tinh thần chúng ta. Chỉ có những nhân tài có ý chí kiên định, ngoan cường bất khuất mới xứng đáng thu được sức mạnh chân chính. Còn Giáo Hội. - Nàng cười nhạt hai tiếng:
- Một đám người phàm cũng dám mưu toan mượn thần linh danh nghĩa hành sự, bọn họ sớm muộn cũng phải xuống địa ngục.
- Còn em… cô bé ạ, bây giờ quay đầu còn kịp. - Hakara dừng một chút:
- Hãy quên đi những câu chuyện đã kể. Ta có thể tha thứ cho sự thiếu hiểu biết và lỗi lầm của em để một lần nữa tiếp nhận em làm thành viên của hiệp hội, cùng con đường với chúng ta tìm đến cõi vĩnh hằng ở Núi Thánh.
Trái tim của Nightingale đã nguội lạnh hoàn toàn, đau đớn là thử thách à? Những người không vượt qua được sự tra tấn vào ngày Thức tỉnh chỉ đơn giản là những kẻ thua cuộc vô giá trị sao? Thuyết pháp này quả thực cùng Giáo Hội không có sai biệt. Các phù thủy xung quanh thực sự cho thấy một biểu hiện của sự chấp thuận, Wendy cũng không có đứng ra... Nàng đột nhiên cảm giác được tất cả trở nên buồn tẻ và nhàm chán. Người đứng trước mặt nàng, kẻ sáng lập ra hiệp hội Phù Thủy, dường như đã biến thành một người xa lạ mất rồi.
Nightingale lắc đầu:
- Đã như vậy, em sẵn lòng nhận những chị em muốn đi cùng, chúng ta biểu quyết ở chỗ này… Chúc mọi người may mắn.
Ngay Nightingale chuẩn bị xin ra đi, một cơn đau nhói truyền đến từ vị trí bắp chân . Nàng cúi đầu, phát hiện một còn rắn màu đen với những sọc xanh lam lấp lánh cắn vào nàng – Đây là con rắn phép mang nhiều nọc độc khác nhau và có thể tấn công mục tiêu trong im lặng – năng lực mà Serpent Hakara quen dùng .
Tình trạng tê liệt lan nhanh đến toàn bộ cơ thể, Nightingale mở miệng muốn nói chút gì nhưng chỉ có bóng tối nghênh đón nàng mà thôi.