Chương 621
"Cái này đúng là... trời phạt!" Iron Axe cảm thán: "Ngay cả cái bóng đối thủ cũng không nhìn thấy, chỉ có thể bị động bị đánh, nếu như là kẻ địch bình thường thì tuyệt đối không thể nào đỡ lấy hỏa lực đi đến đoạn đường núi này."
Tổng chỉ huy Đệ Nhất Quân được chứng kiến uy lực của súng lựu đạn, đương nhiên biết nó rơi vào trong đội ngũ dày đặc đang tiến lên thì sẽ có hiệu quả kinh người cỡ nào. Từ chỗ viên đạn pháo đầu tiên rơi xuống đất đến trước trận địa cách chừng năm cây số, kẻ địch hoặc là một đường phi nước đại, tiêu hao hết sức mạnh trước khi đại chiến, hoặc là không thèm để ý gì cả, tiếp tục đi tới, kéo lấy đội ngũ tàn khuyết không đầy đủ đến xung kích trận địa. Đương nhiên, tình huống có thể xảy ra nhất vẫn là lập tức giải tán, chuyển từ hành quân thành chạy tán loạn.
"Đáng tiếc kẻ địch chúng ta phải ứng phó đều không phải bình thường!" Roland cười cười: "Hơn nữa số lượng đạn pháo cũng cực kỳ có hạn, không phải chỉ dựa vào hai khẩu pháo cứ điểm này là có thể toàn diệt đối thủ."
Bởi vì pháo cứ điểm sử dụng đạn hoàn chỉnh nên tốc độ bắn mỗi phút cao tới tám phát, hiệu suất hỏa lực ở thời đại này tuyệt đối có thể nói là phát rồ. Từ khi nhà giả kim ở vương đô dẫn theo một đống đồ dời vào Thành Neverwinter, sả lượng thuốc súng gốc II liên tục tăng lên, số lượng đạn pháo trở thành hạn chế lớn nhất, ngòi nổ trước mắt chỉ có thể dựa vào Anna sản xuất thủ công, máy móc tinh vi hạn chế sản lượng súng lựu đạn.
"Bệ hạ, hai mươi phát đạn thử đã bắn xong hết!" Sau khi liên tục bắn mấy lần, doanh trưởng Vannah báo cáo: "Tổng cộng lấy được số liệu sáu cái bia ngắm hữu hiệu, đại thể phân bố ở nửa đoạn sau của đường núi."
"Rất tốt, hôm nay chỉ tới đây thôi." Roland gật gật đầu.
Dù sao đạn pháo kiểm tra cũng cần chế tạo riêng, mặc dù áp dụng đầu đạn bi sắt nhưng hình dạng và trọng lượng đều không khác gì lựu đạn đã lắp ngòi nổ, kỹ thuật tinh xảo này chỉ có Anna có thể làm được, mỗi ngày nàng sẽ bớt chút thời gian chế tạo một lượng đầu đạn kiểm tra nhất định, dùng cho doanh hỏa pháo học bắn.
"Ngài có muốn đi những chỗ khác xem thử không?" Iron Axe hỏi.
"Không cần!" Roland suy tư một lát, sau đó lắc đầu, nói: "Ta về doanh trại trước, ngươi tiếp tục bố trí cho binh sĩ huấn luyện đi."
"Vâng, bệ hạ!" Hắn nghiêm túc hành lễ.
Trở lại nơi đóng quân, Roland dựa ở trên ghế nằm, thở dài ra một hơi, hắn phát hiện mình đã không có quá nhiều chuyện có thể làm, hoặc là chuyện nên làm đều đã làm xong, còn lại chỉ có phó thác cho trời.
Năm ngày trước, rốt cục giáo hội có phản ứng, theo Macy hồi báo, cửa Thánh Thành thành mở rộng, nhân mã đếm không hết từ trong thành tuôn ra, sắp xếp chỉnh tề thành hàng dài xuất phát đến Coldwind Ridge. Khôi giáp trên người các võ sĩ ánh bạc lấp lóe, quan sát từ trên trời thì giống như là một dòng sông sóng gợn lăn tăn đi xuyên qua dãy núi tuyệt cảnh.
Đồng thời, thám tử ở khu vực Thánh Thành cũ và cao nguyên Hermes cũng gửi mật thư về, nói giáo hội hành động với quy mô trước nay chưa từng có, ngay cả người hoạt động bên trong thành cũng ít đi rất nhiều.
Hiển nhiên kẻ địch đã dốc toàn bộ lực lượng.
Nhận được tin tức này, Roland lập tức chạy tới trận địa tiền tuyến, mà hắn đến cũng làm cho các tướng sĩ Đệ Nhất Quân tăng thêm sĩ khí, một trận đại quyết chiến quyết định tương lai song phương sắp đến.
Hơn bốn ngàn tên binh lính tinh nhuệ, một đội kỵ sĩ dự bị do công tước Bắc cảnh cung cấp, Lightning và Macy tạo thành tiểu tổ điều tra giai đoạn trước, Sylvia là chỉ dẫn hỏa lực không góc chết, còn có phù thủy chiến đấu phân bố ở xung quanh nơi đóng quân, chuẩn bị như vậy không thể bảo là không hoàn mỹ. Ngay cả cử động của giáo hội cũng hoàn toàn tiến dần theo phương án tác chiến mà bộ tham mưu vạch ra, lại thêm cư dân Coldwind Ridge đã rút lui hết, coi như đối phương muốn dùng thuốc viên cuồng hóa thì cũng chỉ có thể tiêu hao tín đồ bên trong Thánh Thành hoặc là cường chinh cư dân từ những vương quốc khác.
Lần này, mới đầu thì đã được tính là rất hoàn mỹ.
Nhưng trong lòng Roland vẫn còn thấy lo âu.
Đó chính là người thuần khiết.
Các nàng sẽ xuất hiện với hình thức gì, lại dùng năng lực gì can thiệp quyết chiến, đều là ẩn số.
Vì tránh cho đối phương đánh lén tạo thành thương vong, những ngày này, các phù thủy đợi ở tiền tuyến đều ngủ cùng nhau, đồng thời tập trung toàn bộ ở trong một hành lang. Sylvia và Nightingale thì chia làm hai tổ thay phiên gác đêm, chỉ cần phát hiện phản ứng ma lực thì toàn bộ doanh trại đều sẽ bị tiếng cảnh báo của Echo tỉnh lại.
Kết quả cho tới hôm nay, giáo hội ngoại trừ phát binh chiếm lấy Coldwind Ridge ra thì cũng không có có hành động gì khác, Roland ngay cả cái bóng của người thuần khiết cũng không có nhìn thấy.
Hắn không biết rốt cuộc là kẻ địch đang chuẩn bị một trận âm mưu kinh thiên động địa hay là hoàn toàn khinh thường quấy rối, định trực tiếp nghiền nát mình trên chiến trường.
Cho dù như thế nào thì bây giờ chuyện hắn có thể làm chỉ là tiếp tục chờ.
...
Nếm qua bữa tối, Roland lên giường sớm, nhưng cho đến ánh trăng trong sáng rọi qua cửa sổ chiếu xuống đầu giường mà hắn vẫn không thể ngủ. Khoác áo lên, vừa đi ra khỏi phòng ngủ, Nightingale đợi ở ngoài phòng lập tức chớp lóe tới.
"Sao vậy, ngủ không được sao?"
"Có chút, đại khái là dưới giường chiếu trải nhiều rơm rạ!" Roland vuốt vuốt cổ, lấy một sợi lúa mì trong cổ áo ra: "Nằm trên đó thì luôn cảm thấy như có gì đó đang xiết lưng mình."
"Ta cũng cảm thấy như vậy!" Andrea cũng được phân trực nửa đêm nói: "Không vận chuyển một cái giường lớn tới thì ít nhất phải trải thêm hai lớp nệm tơ lụa, công tước Bắc địa cũng quá keo kiệt."
"Chúng ta đang chiến tranh, không phải ra ngoại thành dạo chơi, các chàng trai, các tiểu thư!" Ashes tức giận nói: "Có phòng ở che gió che mưa là tốt rồi, nào có yêu cầu cao như vậy."
"Đương nhiên, đối với người da thô thịt thô thì đúng là không có gì khác biệt."
"Vậy vẫn tốt hơn yếu đuối."
"Ta cảm thấy chúng ta cần quyết đấu một lần nữa, xem ai mới là yếu đuối."
"Chờ giải quyết giáo hội xong, ngươi sẽ hiểu."
"Chờ một chút... ta có thể đặt cược không?" Shavi nhấc tay nói.
Nightingale kéo nàng qua một bên: "Không cần để ý tới các nàng, đây là chuyện thường xảy ra mỗi tối."
Roland cười lắc đầu: "Sớm biết thì không xếp cho hai nàng ở chung." Bởi vì phạm vi Nightingale điều tra nhỏ hơn Sylvia, cho nên trước nửa đêm sẽ là tổ chiến đấu, nhiệm vụ này được giao cho nhóm ba người chuyên đánh bài, cộng thêm Nightingale, đây là đội hình tấn công mạnh nhất mà các phù thủy có thể đưa ra được. Mà tổ được phân công sau nửa đêm thì chủ yếu là phòng thủ, thành viên là Akesha, Zephyr và Iphies, trong phương diện khống chế và khác địch thì không ai bằng. "Những người khác thì sao, các nàng có ổn không?"
"Tỷ muội Hội Cộng Trợ không có quan tâm nhiều như ngươi." Nightingale chớp mắt nói: "Các nàng đều trải qua cảnh màn trời chiếu đất trong thời gian đào vong, dưới tình huống này nhắm mắt lại là có thể ngủ."
Được rồi, xem ra mình mới là người dễ kích động nhất... Roland ngồi trên bậc thang, nhìn lên bầu trời đầy sao, trầm mặc thật lâu: "Khi tất cả kết thúc, chúng ta sẽ như thế nào?"
Nightingale ngồi xuống bên cạnh hắn: "Ngươi khẩn trương đúng hay không?"
"Ta chỉ có chút cảm khái thôi!" Hắn chột dạ sờ mũi: "Nếu như chúng ta không thể đánh bại giáo hội..." Như vậy Thành Neverwinter sẽ còn tiếp tục kéo dài theo trật tự mới không? Vương quốc sẽ bị giáo hội triệt để nuốt hết hay là sẽ quay trở về con đường bị quý tộc chiếm lấy? Còn có Anna và các phù thủy khác... các nàng có thể an toàn trốn tới Đảo Trầm Thụy sao?
Trong lúc bất tri bất giác, hắn đã có tình cảm sâu đậm với mọi người và mảnh đất mà hắn trút tâm huyết chế tạo này.
"Đừng lo lắng!" Nightingale kéo tay của hắn, khẽ nói: "Giống như ta từng nói... chỉ cần ta còn sống, ngươi sẽ không bị bất cứ thương tổn gì!" Nàng dừng một chút: "Hơn nữa, câu chuyện của chúng ta vừa mới bắt đầu."