Chương 654
- Này, ngươi có sao không?
Yorko dùng chân còn lại đẩy đẩy Số bảy mươi sáu, nàng thủy chung không hề có phản ứng gì.
Hắn thở dài, xê dịch thân mình, dán lên nàng, sau đó cắn áo khoác rơi trên mặt đất lên, che lên trên người hai người.
Đừng nghĩ đến phong hoa tuyết nguyệt, chấp nhận ngủ một đêm như vậy đi.
Sau khi trải qua trắc trở như thế, hắn phát hiện mình lại bình tĩnh ngoài ý muốn, hội đấu giá dưới lòng đất, vung tiền như rác, mọi người chú mục, phù thủy đánh lén ban đêm… Trong một đêm ngắn ngủi, hắn đã được trải nghiệm cảm nhận mà hai mươi mấy năm qua đều chưa từng hưởng thụ.
Mà cảm giác kích thích mạo hiểm này ngược lại không hề hỏng bét giống như trong tưởng tượng?
Đương nhiên, nếu như để cho Yorko trải qua thêm một lần nữa, hắn tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Một đêm gần như không ngủ, mơ mơ màng màng mãi cho đến khi người của triển lãm phát hiện ra bọn họ đã là giữa trưa hôm sau.
Tiếp theo Yorko nhanh chóng được chuyển đến trong một phòng lớn rộng rãi thoải mái, không chỉ có tôi tớ đưa bánh mỳ xốp mềm và nước trái cây mới ép lên, còn có thị nữ kiểm tra trên dưới toàn thân cho hắn một lần, kể cả giữa hai chân đều không bỏ qua.
Mặt khác dưới yêu cầu của hắn, Otto Rakusai vẫn luôn sốt ruột đợi ở bên ngoài cũng được đón vào trong hang động đá vôi.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Vừa thấy được đại sứ, Otto đã vội vàng hỏi:
- Nghe nói ngươi bị thương?
- Các ngươi đi xuống trước đi.
Yorko kêu tôi tớ do “Black Money” phái tới đi xuống, sau đó tự thuật lại chuyện đã trải qua một lần hoàn chỉnh:
- Ngươi quả thật hại thảm ta rồi, còn thiếu một chút nữa như vậy, ta gần như không giữ được cả mạng. Còn may đối phương thấy ta tâm địa thiện lương, rồi lại quan tâm có thừa đến phù thủy bị bán đấu giá mới không xuống tay, nếu đổi lại là người khác, khẳng định đã bị biến thành thi thể lạnh băng rồi!
Tố khổ là trò hay sở trường của hắn trong nhiều năm trà trộn ở vương đô Greyfort, cho dù không đòi được ưu việt thực tế gì, nhưng ít nhất có thể kiếm được chút áy náy hoặc đồng tình, về sau nói không chừng có chỗ dùng được. Thêm với nhìn dáng vẻ này của Otto, chắc chắn sẽ không thờ ơ.
Quả nhiên Otto có vẻ vô cùng bất an:
- Đây là sơ sót của ta, sau khi trở về, ta sẽ cho ngươi một ít bồi thường.
- Vậy bốn ngàn kim long kia thì sao?
- Phù thủy chạy trốn khỏi phòng ngươi, thuộc về phạm vi quản lý của “Black Money”, bọn họ sẽ không khấu trừ khoản chi phí bán đấu giá này.
- Vậy chẳng phải ngươi đã giảm đi được một khoản thật lớn sao?
Yorko chế nhạo nói:
- Vừa cứu được phù thủy ra, lại không lãng phí Black Letter.
- Mỗi lần triển lãm Black Letter đều sẽ được chế tạo một lần nữa, cho nên không thể được gọi là không lãng phí.
Otto bất đắc dĩ cười nói:
- Nhưng mà thật sự tiết kiệm được kim long.
Yorko chợt nhớ tới lời Số bảy mươi sáu đã nói bên tai hắn.
“Chỉ cần chi trả năm trăm kim long cho Black Money là được.”
“Đại nhân, người muốn mua ta sao?”
So sánh với bốn ngàn, năm trăm là một con số không hề khoa trương, có lẽ hắn có thể để Otto khảng khái giúp đỡ một lần nhỉ? Coi như là bồi thường cho một lần kinh hãi là được.
Ngay khi Yorko hắng giọng chuẩn bị mở miệng, cửa phòng ngủ được đẩy ra, một nam tử đeo mặt nạ màu bạc được hai gã người hầu đi cùng đã đến. Nhìn ra được tuổi của hắn khá lớn, trong mái tóc màu nâu đen có xen lẫn rất nhiều sợi bạc, mặc trường bào bằng tơ lụa rộng rãi trên người, dấu hiệu đầu rồng tối đen trước ngực có vẻ đặc biệt bắt mắt.
- Ta là người phụ trách của đợt triển lãm lần này, các ngươi có thể gọi ta là Silver Aspect.
Hắn hơi khom người xuống:
- “Black Money” tỏ vẻ xin lỗi ngươi vì cảnh ngộ đã gặp phải, may mắn ngươi không bị thương trong lần ngoài ý muốn này. Chúng ta đã tiến hành điều tra việc phù thủy trốn đi, một khi có tin tức sẽ thông báo cho ngài đầu tiên. Số tiền bán đấu giá sẽ không bị khấu trừ khỏi Black Letter, trừ phi chúng ta có thể bắt được phù thủy về và đến khi đó ngươi vẫn có nhu cầu với nàng.
- Khụ khụ… ta hiểu rồi.
Yorko ho khan hai tiếng, dù sao ngoài mặt định mua phù thủy vẫn là hắn chứ không phải Otto Rakusai, cho nên vẫn phải tiếp tục diễn thôi:
- Đừng giao nàng cho bất cứ ai ngoài ta, phiên bán đấu giá thứ mười vĩnh viễn có hiệu lực.
- Như ngươi mong muốn.
- Đúng rồi, ta muốn hỏi, người tập kích ta đi vào trong triển lãm như thế nào vậy?
- Đám hung đồ này bắt cóc khách tới chơi khác, chúng ta đã tìm được hai người bị hại khác bị cướp Black Letter ở trong nhà dân.
Silver Aspect đáp lại.
- Không chỉ có một người?
- Đúng, đây là một lần hành động đã được lập kế hoạch trước.
Hắn gật gật đầu:
- Chúng ta không nghĩ tới phù thủy còn có đồng lõa khác, hoặc là nói không thể ngờ được nàng dám tiến hành tập kích khi mà đứng đầu Dawn đang tìm kiếm bốn phía. Người uy hiếp ngươi có lưu lại đầu mối gì không?
- Ơ… vậy không có, sau khi nàng nghe nói ta là đại sứ Greyfort thì chạy trối chết.
Yorko dang tay nói:
- “Black Money” không nghĩ ra cách xét duyệt khác càng tin cậy được hơn sao? Dựa vào thiệp mời có thể đi vào, chuyện này chắc không phải xảy ra lần đầu tiên chứ?
- Ngươi nói không hề sai.
Dưới mặt nạ màu bạc truyền đến từng tiếng cười:
- Nhưng đây cũng là sức hấp dẫn của “Black Money”, so sánh với phiêu lưu mạo hiểm, mọi người có thể chụp được món hàng hóa mình vừa ý dưới tình huống không tiết lộ thân phận. Đương nhiên, khi phát Black Letter, chúng ta sẽ thận trọng từng đối tượng, trình độ coi trọng và năng lực bảo quản Black Letter cũng là một trong số đó. Cho dù hai người bị cướp Black Letter kia đến từ chính ai thì chắc chắn sẽ không có cơ hội được mời thêm một lần nữa.
- Được rồi.
Yorko nhún vai:
- Như vậy nàng rốt cuộc chạy khỏi dưới nền đất như thế nào vậy? Ta nhớ trên lối đi từ hang động đá vôi đến đại viện có rất nhiều thủ vệ, nàng không thể nào mang theo một gánh nặng chạy trốn được đi. Có phải hung đồ trà trộn vào hiện giờ vẫn núp ở đâu đó trong hang động không, chờ đợi các ngươi thả lỏng cảnh giác?
Silver Aspect lắc lắc đầu, “Các nàng leo ra ngoài từ lỗ thông khí, có vài đoạn hàng rào sắt bị đốt thủng, chắc là năng lực của phù thủy gây ra.”
Đây là con đường nhỏ chạy thoát mà Annie đã chuẩn bị xong trước đó? Thêm với không chỉ có một phù thủy tham dự vào trong trận cứu viện này, xem ra Otto thật sự toi công bận rộn rồi:
- Một khi đã như vậy thì không có cách nào rồi.
Yorko giả bộ như lơ đãng thay đổi đề tài:
- Không biết người dẫn đường cho ta như thế nào rồi?
- Nàng sẽ bị “Black Money” nghiêm trị, trách nhiệm bảo vệ khách quý và người dẫn đường, nàng đã không còn tư cách đảm nhiệm chức vụ này nữa.
- Ta có thể gặp nàng không?
- Ý của ngươi là… định tự trừng phạt nàng?
- Không.
Yorko liếc nhìn Otto:
- Ta muốn mua nàng.
- Nhưng mà nàng đã là tội nhân của “Black Money”…
Silver Aspect chần chừ nói.
- Năm trăm kim long sao? Hay dùng Black Letter đến chi trả đi.
- Đợi chút… đại sứ tiên sinh?
Otto kinh ngạc nói:
- Người dẫn đường gì vậy?
Yorko đè tay Otto lại, chưa trả lời.
Silver Aspect trầm mặc một lúc rồi mới gật đầu:
- Ta biết rồi, nếu như ngươi kiên trì, chúng ta sẽ đưa tặng Số bảy mươi sáu cho ngươi.
- Đưa tặng?
Đầu tiên Yorko kinh ngạc, sau đó vui vẻ trong lòng.
- Dù sao nàng đã không cách nào trở thành một người dẫn đường nữa, để cho ngươi xử trí là lựa chọn tốt, coi như là lễ vật nhận tội cho một lần ngoài ý muốn này của “Black Money” đi.
Silver Aspect lại hành lễ nói:
- Hy vọng chúng ta còn có thể gặp nhau ở đây.