Chương 160: Tâm tư của mỗi người
"Quy định là ông chủ đặt ra, nếu các ngươi không hài lòng thì có thể nói với hắn ấy!"
Bộ Ly Ca chỉ Lạc Xuyên ở sau quầy.
Vẻ mặt Lạc Xuyên không chút thay đổi liếc mắt nhìn lbc một cái, người sau ngại ngùng rụt ngón tay lại.
Ba người Vệ Diệc liếc nhìn nhau.
Đưa ra đề nghị với ông chủ?
Thôi bỏ đi.
"Ơ? Sao lại thơm quá vậy?"
Bộ Thi Ý hít một hơi, chú ý đến sự khác thường trong cửa hàng.
"Tử Yên đang nấu cơm trưa." Lạc Xuyên bình thản trả lời.
"Thì ra là thế, tạm biệt ông chủ!"
Ba người Bộ Thi Ý nghe vậy, quyết đoán lựa chọn chuồn đi.
Không có gì khác, bữa cơm trong tiệm ông chủ rất thơm, nhưng lại chẳng chia phần cho bọn họ.
Còn ở lại chỗ này, chẳng lẽ muốn xem hai người ông chủ ăn cái gì sao?
Ba người Vệ Diệc cũng nói lời tạm biệt với Lạc Xuyên, mang theo tâm sự rời khỏi Khởi Nguyên Thương Thành.
Lạc Xuyên đi lên lầu, Yêu Tử Yên đã nấu xong cơm.
Thức ăn có ba món, cánh gà Coca Cola, tôm kho, cá kho tàu.
Sắc hương vị đều có đủ, hơn nữa toàn là món Lạc Xuyên thích ăn.
Đúng vậy, thật ra Lạc Xuyên là một người theo đuổi chủ nghĩa ăn thịt.
Kế tiếp, chính là thời gian ăn cơm…
"Ta nói này, hai người các ngươi thấy thế nào về Khởi Nguyên Thương Thành này?" Rời khỏi Khởi Nguyên Thương Thành, dọc đường đi, Vệ Diệc trầm giọng hỏi.
"Còn có thể thấy thế nào?" Liễu Như Ngọc duỗi lưng một cái, dáng người xinh đẹp uyển chuyển hoàn toàn hiện ra: "Cửa hàng đó không phải nơi chúng ta có thể trêu chọc."
Không ít người đi trên đường nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hai mắt đều trợn tròn lên.
Liễu Như Ngọc lạnh lùng cười, một thanh sáo ngọc bỗng nhiên xuất hiện trong tay nàng ta.
Nàng ta đặt sáo bên môi, tiếng nhạc tuyệt vời vang lên.
Nhất thời, những người đi đường nghe được tiếng nhạc này, ánh mắt dần mê mang, đều vô thức rời khỏi nơi này.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, chỉ sợ những người này sau khi trở về chắc chắn sẽ bệnh nặng một trận!
Bởi vì trong tiếng sáo của Liễu Như Ngọc có thêm vào tấn công tinh thần.
Thánh nữ của thánh địa Dao Trì không phải là người mà ai cũng có thể dòm ngó!
"Đương nhiên." Liễu Như Ngọc liếc mắt nhìn Vệ Diệc một cái, lộ ra nụ cười quyến rũ vô ngần: "Nếu là Vệ Diệc muốn làm chút chuyện với cửa hàng đó, ta cũng sẽ không ngăn cản ngươi."
Vệ Diệc là đệ tử của Dược Cốc, bản thân chính là Luyện dược sư.
Hàng hóa mà Khởi Nguyên Thương Thành bán ra, có hiệu quả của đan dược cao cấp, giá lại thấp hơn khoảng trên trăm lần!
Vệ Diệc đương nhiên cũng hiểu nếu mấy thứ này lưu truyền ra ngoài sẽ mang đến rất nhiều thiệt hại cho Dược Cốc, thậm chí là cả ngành sản xuất đan dược trên Thiên Lan đại lục!
"Ha ha, không phiền ngươi lo lắng!" Vệ Diệc ngoài cười nhưng trong không cười, đáp lại một câu.
Đệ Ngũ Vô Ảnh vẫn im lặng như trước.
Có điều từ trong đôi mắt hơi híp lại của y, có thể nhìn thấy y đã đưa ra quyết định.
Sự tồn tại của Khởi Nguyên Thương Thành, trong tương lai chắc chắn sẽ gây ra sóng gió khủng khiếp ở Thiên Lan đại lục!
Mà gia tộc Đệ Ngũ, nếu có thể nhân lúc này mà lên thành công thì cũng đủ để tiến xa hơn một bước, trở thành thế lực hàng đầu Thiên Lan đại lục cũng không phải là không thể!
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Khởi Nguyên Thương Thành phải có đủ thực lực, có thể đứng vững trong cơn sóng gió này!
Nếu không, chỉ sợ sẽ bị các thế lực khác tiêu diệt đến cặn cũng không còn!
Ba người xa cách nhau từ đấy.
Lý do bọn họ tập hợp cùng nhau không có gì ngoài quen biết, hoàn toàn bởi vì đều là lần đầu tiên đến thành Cửu Diệu mà thôi.
Bây giờ đã lấy được tin tức quan trọng nhất trong thành Cửu Diệu, đồng minh nho nhỏ đương nhiên không cần phải tồn tại tiếp nữa.
Bây giờ ba người đã chuyển từ đồng đội sang đối thủ cạnh tranh!
Dựa theo tình báo nhận được, Vệ Diệc đi đến một con đường phồn hoa nhất thành Cửu Diệu.
Hai bên con đường này chỉ có một loại cửa hàng.
Những cửa hàng này, tất cả đều để bán đan dược để kiếm sống.
Vô số người tu luyện đi trên con đường, không ngừng tới lui.