Chương 164: Nhắc nhở của Lạc Xuyên
Lạc Xuyên đương nhiên không biết trong lòng Cơ Vô Hối đang suy nghĩ cái gì.
Nếu như hắn biết mà nói, e rằng sẽ cho hắn ta kiến thức một chút cái gì gọi là đòn hiểm của chế độ chủ nghĩa xã hội.
Lạc Xuyên đúng là nam nhân muốn trở thành chủ tiệm mạnh nhất thế giới, làm sao ở trong lòng của Cơ Vô Hối, lập tức biến thành hiệu trưởng của trường học dạy đầu bếp?
Bạch lão nhíu nhíu mày: "Đúng thế, ông chủ, cho dù giáo trình dạy nấu ăn có phương pháp sử dụng giống như Tháp Thí Luyện, nhưng rốt cuộc nó vẫn là giáo trình dạy nấu ăn mà!"
Cơ Vô Hối vui mừng liếc mắt nhìn Bạch lão một cái.
Quả nhiên là huynh đệ mấy chục năm nay, trực tiếp nói ra vấn đề trong lòng ta.
Giọng nói của Lạc Xuyên vẫn bình thản trước sau như một: "Đúng là như thế. Tuy nhiên những gì giáo trình dạy nấu ăn dạy chính là đầy đủ các bước từ thu thập nguyên liệu nấu ăn đến chế biến thành món ăn."
"Đầy đủ các bước…"
Bạch lão và Cơ Vô Hối lâm vào trầm tư.
Sau mấy hơi thở, hai người nhìn nhau, đều thấy được vẻ giật mình trong ánh mắt của đối phương.
Nguyên liệu nấu ăn có cấp độ càng cao, thường thường linh khí ẩn chứa bên trong cũng càng cao, hiệu quả cũng càng tốt hơn.
Đây là thường thức mà tất cả người tu luyện đều biết được.
Tương tự, cấp độ của nguyên liệu nấu ăn càng cao, thật ra thực lực cũng càng mạnh mẽ.
Dù sao có một số yêu thú, khi thực lực đủ mạnh mẽ, sẽ mở ra linh trí.
Không có sinh vật có trí tuệ nào khi bị coi như là nguyên liệu nấu ăn sẽ không chống cự cả, đúng không?
Nếu một số món ăn trong giáo trình dạy nấu ăn trong cửa hàng của ông chủ, cần dùng đến nguyên liệu nấu ăn có thực lực cũng đủ mạnh mẽ mà nói…
Cơ Vô Hối và Bạch lão không dám tưởng tượng tiếp nữa.
"Xin hỏi ông chủ, món ăn trong giáo trình dạy nấu ăn cũng có phân chia cấp bậc chứ?"
Trong giọng nói của Cơ Vô Hối có chút run rẩy nhè nhẹ.
Lạc Xuyên vuốt cằm.
"Không biết cấp bậc cao nhất là gì?" Bạch lão nuốt nước bọt, giọng nói giống như Cơ Vô Hối đều có chút run rẩy.
Đây là bởi vì sự kích động trong nội tâm gây ra.
"Đỉnh cao của thế giới này." Lạc Xuyên nhìn hai người liếc mắt một cái, giọng nói bình thản.
Bạch lão và Cơ Vô Hối ngây ngẩn cả người.
Đỉnh cao của thế giới này?
Đó là cảnh giới gì?
Hai người đều có cảnh giới Vấn Đạo cửu phẩm, hiện nay mục tiêu lớn nhất chính là đột phá Tôn Giả.
Nhưng ở chỗ của Lạc Xuyên, bọn họ bỗng nhiên phát hiện, tu vi của bản thân mình bé nhỏ không đáng kể đến cỡ nào.
"Chẳng qua ta khuyên các ngươi một câu, trước khi xem phải làm tốt tâm lý chuẩn bị, miễn cho sau khi xem xong, trong lòng tồn tại kính sợ, như vậy chỉ sợ các ngươi không có hy vọng đột phá Tôn Giả."
Lời nói bình thản của Lạc Xuyên, như là một chậu nước lạnh tạt lên trên người hai người.
Cơ Vô Hối và Bạch lão lập tức giật mình một cái, phục hồi tinh thần lại, trong lòng có chút nghĩ mà sợ.
Nếu không phải Lạc Xuyên nhắc nhở, chỉ sợ một lát nữa hai người sẽ trực tiếp chọn lựa món ăn có cấp bậc cao nhất.
Sau khi xem qua, tám chín phần mười sẽ bị kinh sợ.
Đến lúc đó hối hận đã muộn rồi!
Hiện tại hai người đã chuẩn bị tư tưởng, vấn đề này có thể tránh được ở mức độ lớn!
Về phần vì sao khi bọn Cố Vân Hi và các đệ tử khác xem giáo trình dạy nấu ăn, Lạc Xuyên không mở miệng nhắc nhở.
Nguyên nhân căn bản nhất, chính là tâm tính!
Những đệ tử đó nhiều nhất chẳng qua chỉ hơn mười, hai mươi tuổi, đang ở giai đoạn phấn khích nhất trong cuộc đời.
Đồng thời, đối với khả năng tiếp nhận những sự vật mới, so với những người tu luyện lâu năm như Bạch lão thì mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần.
Trong lòng bọn họ, còn chưa sinh ra kính sợ đối với thực lực tuyệt đối!
Đồng thời, còn có khát khao đối với cảnh giới cao hơn!
Đây là điều mà người tu luyện lâu năm không thể so sánh được.
"Đa tạ ông chủ nhắc nhở!"
Bạch lão và Cơ Vô Hối trịnh trọng nói lời cảm tạ với Lạc Xuyên.
Đây là xuất phát từ thành tâm!
Lạc Xuyên khoát tay áo, ý bảo không có việc gì.
Sau đó nhắm hai mắt lại, tiếp tục ở trên ghế nằm hưởng thụ ánh nắng ấm áp…