Chương 183: Ai cũng là diễn viên xuất sắc
Thân đội trưởng cấm vệ quân của Thiên Tinh đế quốc, Hạ Thiên Vũ có lo lắng của riêng hắn ta!
Sở Dương Bình khẽ nhíu mày.
Ngay khi ông ta chuẩn bị nói cái gì đó, một giọng nói to rõ bỗng nhiên từ trong chỗ sâu của hoàng thành vang lên.
"Hóa ra là phủ chủ Ngân Nguyệt phủ giáng lâm thành Cửu Diệu, không kịp tiếp đón từ xa!"
"Hạ Thiên Vũ!"
"Bệ hạ! Có thần!"
"Ngươi dẫn chư vị Ngân Nguyệt phủ trực tiếp lại đây đi!"
"Tuân mệnh!" Hạ Thiên Vũ cung kính đáp.
Sở Dương Bình khẽ nhíu mày, ông ta cảm giác sự tình có chỗ nào đó không thích hợp.
Chính mình rõ ràng là tới gây chuyện, vì sao thái độ của Cơ Vô Hối lại tốt như vậy?
Hơn nữa, Cơ Vô Hối dường như cũng không phải là loại người dễ nói chuyện gì cả!
"Phủ chủ, làm sao bây giờ?"
"Phủ chủ cẩn thận có gian trá…"
Bốn vị trưởng lão thấp giọng nói.
Sở Dương Bình cười nhạo một tiếng: "Hay cho một cái không tiếp đón từ xa! Nếu không tiến vào hoàng thành mà nói, chẳng phải là có vẻ ta không có can đảm hay sao? Các vị trưởng lão, theo ta đi vào!"
Ông ta vừa dứt lời, trực tiếp đi vào hoàng thành.
Bốn vị trưởng lão thấy thế, vội vàng đi theo…
Trong điện, Cơ Vô Hối ngồi ở trên hoàng ỷ.
Năm người Sở Dương Bình đứng đối diện với hắn ta.
Không khí ở hiện trường có chút khẩn trương.
"Cơ Vô Hối, ta đi tới nơi này, chỉ có một việc." Sở Dương Bình đi thẳng vào vấn đề nói: "Khoảng thời gian trước, con ta bị ngộ hại ở trong thành Cửu Diệu, ngươi là Thiên Tinh Đại Đế, chắc là biết chứ?"
Trên người Sở Dương Bình tỏa ra có từng trận hàn ý.
Cơ Vô Hối gật đầu: "Đương nhiên là biết. Lúc ấy ta cũng muốn ra tay tương trợ, đáng tiếc chậm một bước. Sở huynh, xin hãy nén bi thương."
Ừm, diễn xuất rất tốt.
Vẻ bi thương trên khuôn mặt cơ bản không nhìn ra được là giả.
Sở Dương Bình thầm mắng một tiếng cáo già ở trong lòng.
Sắc mặt vẫn lạnh lùng như trước, Sở Dương Bình nói tiếp: "Ta trực tiếp nói thẳng. Chính cái gọi là oan có đầu nợ có chủ, nói cho ta biết rốt cuộc là ai đã giết chết con ta!"
"Thành Cửu Diệu là đế đô của Thiên Tinh đế quốc, ngươi đừng bảo ta rằng tin tức này ngươi cũng không biết!"
Sở Dương Bình hơi nheo ánh mắt lại, trên người tản ra khí tức nguy hiểm.
Nghĩ đến việc nếu Cơ Vô Hối từ chối mà nói, ông ta tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ!
Nhưng ngoài dự đoán của Sở Dương Bình, Cơ Vô Hối gật đầu: "Có thể nói cho ngươi biết người đó là ai."
Sở Dương Bình sửng sốt.
Tiến triển của sự tình, dường như thuận lời một cách không ngờ!
Từ lúc nào mà Cơ Vô Hối lại trở nên dễ nói chuyện như vậy?
Bốn gã trưởng lão còn lại cũng cảm thấy khó hiểu.
Bọn họ vốn đã chuẩn bị sẵn sàng ra tay, nhưng dường như Thiên Tinh Đại Đế lại không cho bọn họ cơ hội này!
Cơ Vô Hối mỉm cười, sau đó nói ra tin tức của Khởi Nguyên Thương Thành.
Đương nhiên, chỉ nói một bộ phận nhỏ.
Về thân phận và thực lực thật sự của Lạc Xuyên, Yêu Tử Yên, Cơ Vô Hối đương nhiên sẽ không nói cho họ biết!
Hắn ta không ngốc!
Có thể trực tiếp hãm hại chết Sở Dương Bình, đó là điều không thể tốt hơn!
Sau khi nhận được tin tức, đoàn người Sở Dương Bình rời khỏi hoàng thành.
"Phủ chủ, tin tức mà Cơ Vô Hối nói, thật sự có thể tin được hay sao?" Có trưởng lão hỏi.
"Hắn không cần phải... lừa ta. Huống hồ, chỉ là một người tu luyện mà thôi, Cơ Vô Hối sẽ không bởi vì tên đó mà đối địch với Ngân Nguyệt phủ chúng ta." Sở Dương Bình thản nhiên nói.
Ông ta đưa ánh mắt nhìn về phía Khởi Nguyên Thương Thành, trên người tỏa ra hàn ý lành lạnh.
Thời khắc báo thù, rốt cục cũng đã điểm!
…
Thân ở thế giới giả tưởng, thời gian luôn trôi qua rất nhanh.
Ngay khi dòng thông tin hiện lên trước mắt, Hạ Nguyên biết, thời gian của trò chơi hôm nay đã kết thúc.
Hắn ta tháo mũ thực tế ảo xuống, thở dài bất đắc dĩ.
Chơi không đã cơn thèm.
Không có cách nào, chỉ có thể quay lại vào ngày mai.
Tuy nhiên thực lực đúng là tăng lên rất nhiều!
Hạ Nguyên cảm nhận được tu vi của bản thân mình lại đi tới cảnh giới Tôn Giả, trên khuôn mặt xuất hiện ý cười nồng đậm.
Thời gian của Ứng Vô Cực và người của Lăng Vân học viện cũng kết thúc, bọn họ đều rời khỏi trò chơi.