Chương 184: Ông chủ, có cần chúng ta ra tay không?
"Chế độ giải trí thực sự không khác hiện thực một chút nào! Chỉ riêng việc làm ra lửa cũng tiêu hao nhiều thời gian của chúng ta như vậy!"
"Đúng vậy! Nhưng cũng may là cuối cùng đã nướng chín cá! Khỏi phải nói, chứ hương vị đúng là rất ngon!"
"Ta quyết định! Sau khi trở về bữa trưa nay ta sẽ ăn cá…"
Mọi người đàm luận một cách hưng phấn.
Lấy thân phận của người thường bắt đầu sinh tồn ở nơi hoang dã, đối với bọn họ mà nói là một thử thách mới lạ!
Quan trọng nhất, chính là ngươi không cần lo lắng bị nguy hiểm gì đó!
Thế giới giả tưởng, cho dù chết cũng không có gì ghê gớm!
Trực tiếp sống lại là được!
"Nhưng cũng phải nói lại, hiện tại nghĩ lại lời nói của ông chủ lúc trước, cảm giác rất có thâm ý!" Cố Vân Hi liếc mắt nhìn Lạc Xuyên một cái.
Giang Vãn Thường gật đầu đồng ý: "Đúng vậy! Ta cảm giác nếu hiểu được vấn đề ông chủ đưa ra, con đường tu luyện chỉ sợ sẽ trở nên vô cùng thuận lợi!"
Mọi người đưa ánh mắt về phía Lạc Xuyên.
Sắc mặt của Lạc Xuyên không hề thay đổi.
Được rồi, đối với phản ứng như thế này của Lạc Xuyên, bọn họ đã thành thói quen.
"Nếu như vậy, ông chủ, vậy chúng ta đi trước." Hạ Nguyên chuẩn bị cáo từ.
Lạc Xuyên gật đầu.
Đám người Hạ Nguyên vừa mới đi đến cửa, bỗng nhiên dừng bước chân.
Ở trong hẻm, có năm người đang chậm rãi đi tới.
Ở trên người bọn họ tỏa ra sát khí khủng bố!
Người đến không có ý tốt!
Đây là ý nghĩ đầu tiên xuất hiện ở trong lòng mọi người!
Đồng thời, khí tức của cảnh giới Vấn Đạo trên người năm người kia cũng phóng ra xung quanh mà không hề che dấu một chút nào!
Đám người Cố Vân Hi bị khí thế trùng kích, sắc mặt đột nhiên trở nên tái nhợt, không thể không lui vào Khởi Nguyên Thương Thành.
Sắc mặt của Ứng Vô Cực trở nên lạnh lùng.
Hắn ta nhìn thấy năm người chậm rãi đi tới, hơi nheo mắt lại, khí tức nguy hiểm từ trên người tỏa ra.
"Từ khi nào người của Ngân Nguyệt phủ cũng dám kiêu ngạo như vậy?" Giọng nói của Ứng Vô Cực mang theo hàn ý.
Đồng thời, hơi thở Vấn Đạo viên mãn phóng ra đối chọi với năm người kia không che dấu một chút nào!
Trong con hẻm nhỏ ngay lập tức xuất hiện một cơn gió lốc linh lực!
Ứng Vô Cực nhìn thấy biểu tượng Ngân Nguyệt trên quần áo, cho nên nhận ra thân phận của đám người Sở Dương Bình.
"Vấn Đạo viên mãn?" Giọng nói có chút ngạc nhiên và nghi ngờ của Sở Dương Bình vang lên.
Sau đó, ông ta nhìn thấy Ứng Vô Cực có sắc mặt lạnh như băng và Hạ Nguyên.
Sở Dương Bình nhíu mày.
Ông ta hiển nhiên cũng nhìn thấy được biểu tượng trên quần áo của hai người.
Người của Lăng Vân học viện và Huyền Nguyệt học viện.
Cảnh giới đều là Vấn Đạo cửu phẩm, xem ra thân phận chắc là đạo sư.
Sở Dương Bình cảm giác sự tình có chút không thuận lợi.
Căn cứ tin tức Cơ Vô Hối đưa ra lúc trước, hung thủ giết chết con của ông ta chính là ông chủ của cửa hàng này.
Nhưng hiện tại hai người xuất hiện từ trong cửa hàng này, chẳng lẽ nói hung thủ và người trong hai học viện lớn có giao tình?
Chuyện này có phần khó làm!
Mặc dù vậy, Sở Dương Bình cũng sẽ không rút lui.
Bởi vì chuyến đi này ông ta đi vào thành Cửu Diệu, đã có quyết định không chém giết hung thủ thề không bỏ qua!
"Hai vị, chúng ta đều không phải là kể địch, xin mau chóng rời đi!" Sở Dương Bình trầm giọng nói.
Ông ta cũng không hề để cho người của hai học viện lớn xen vào giữa ân oán của Ngân Nguyệt phủ bọn họ.
Mà lúc này Ứng Vô Cực và Hạ Nguyên cũng gần như đã đoán được nguyên nhân của sự việc.
Bọn họ nhớ tới một hồi chiến đấu xuất hiện ở thành Cửu Diệu trong khoảng thời gian trước.
Đương nhiên, một bên trong đó, chính là hình chiếu thần hồn của Sở Dương Bình!
Một bên khác, hiển nhiên chính là ông chủ!
Tâm tư của Ứng Vô Cực và Hạ Nguyên chuyển động.
Hiện tại, đúng là cơ hội tốt để có thể giành được thiện cảm của ông chủ!
"Ông chủ, có cần chúng ta ra tay hay không?" Hạ Nguyên nhìn về phía trong cửa hàng, giọng nói cung kính.