Thần Cấp Đại Điếm Trưởng

Chương 205: Cơ duyên bị bỏ qua

Chương 205: Cơ duyên bị bỏ qua

Sau khi đứng ngoài quan sát, y thấy Liễu Như Ngọc và Vệ Diệc không tìm được gì cả.
Điều này làm cho Đệ Ngũ Vô Ảnh rất nghi hoặc.
Rốt cuộc hai người đang tìm cái gì?
"Thời gian trò chơi trong ngày đã đạt hạn mức cao nhất! Trò chơi cưỡng chế chấm dứt!"
Bỗng nhiên, một tin tức như vậy hiển thị trên màn hình.
Đệ Ngũ Vô Ảnh cũng không xa lạ.
Đây là đã chơi được ba giờ, bị cưỡng chế thoát ra ngoài.
"Ai, thật sự là đáng tiếc!" Tháo mũ chơi game xuống, Liễu Như Ngọc không khỏi than nhẹ một tiếng.
"Thời gian quá ngắn!" Vệ Diệc lắc lắc đầu: "Nói không chừng một hồi nữa, ta có thể tìm được một nhiệm vụ khác!"
Liễu Như Ngọc cười khẽ một tiếng: "Nhắc đến thì Vệ Diệc, ngươi tìm được mấy nhiệm vụ?"
"Một cái. Ngươi thì sao?"
"Cũng là một."
"Vậy phần thưởng của ngươi là gì?"
"Tinh thần lực tăng lên một phần trăm."
"Tinh thần lực tăng lên một phần trăm?" Vệ Diệc hít một hơi khí lạnh, nhìn về phía Liễu Như Ngọc bằng ánh mắt hâm mộ: "Ngươi thật may mắn!"
"Thế phần thưởng của ngươi là cái gì?" Liễu Như Ngọc hỏi.
"Một môn võ kỹ khống hỏa." Vệ Diệc thuận miệng trả lời, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, ánh mắt sáng lên: "Đúng rồi, không phải ông chủ đã nói, chế độ giải trí thực ra có thể ảnh hưởng đến thế giới hiện thực hay sao? Tinh thần lực của ngươi có thay đổi gì không?"
Liễu Như Ngọc nheo mắt lại, cẩn thận cảm giác một chút.
Sau đó, hô hấp của nàng trở nên dồn dập.
"Thế nào?" Tuy rằng trong lòng đã có suy đoán từ trước, nhưng Vệ Diệc vẫn không nhịn được hỏi.
"Tinh thần lực quả thực tăng lên!" Lời nói của Liễu Như Ngọc hơi run rẩy.
Vệ Diệc hít một ngụm khí lạnh.
Òa! Xem ra lời nói của ông chủ là thật!
"Các ngươi đang nói gì đấy?"
Đệ Ngũ Vô Ảnh ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, có thể nói là chẳng hiểu gì cả.
Nào là nhiệm vụ, phần thưởng, ảnh hưởng đến hiện thực, tất cả những thứ đó là cái gì vậy.
Nhìn thấy hai người đàm luận càng lúc càng thái quá, Đệ Ngũ Vô Ảnh rốt cục không chịu được nữa, đưa ra nghi vấn của mình.
Vệ Diệc nhíu mày, hơi kinh ngạc: "Ngươi đi vào Khởi Nguyên Thương Thành trước chúng ta, chẳng lẽ không biết chế độ giải trí hay sao?"
Đệ Ngũ Vô Ảnh lắc lắc đầu: "Vừa rồi ta chơi chế độ bản sao, chế độ khiêu chiến, còn có giáo trình dạy nấu ăn, không chơi chế độ giải trí."
Liễu Như Ngọc tấm tắc thở dài: "Đệ Ngũ Vô Ảnh, vậy thì ngươi thật ra đã bỏ lỡ một hồi cơ duyên rồi!"
Đệ Ngũ Vô Ảnh nhíu mày.
Chẳng lẽ nói, trong chế độ giải trí có cái gì đó mà chính mình không ngờ tới?
"Khụ khụ, Vô Ảnh huynh, ta nói đơn giản cho ngươi biết một chút đi!"
Vệ Diệc nhẹ giọng ho khan một tiếng, nói ra thông tin về chế độ giải trí.
Đệ Ngũ Vô Ảnh nghe giới thiệu, vẻ khiếp sợ trong ánh mắt càng ngày càng rõ ràng…
Chỗ cửa cửa hàng, Lạc Xuyên híp mắt nằm ở trên ghế dựa.
Ánh nắng ấm áp chiếu xuống, giống như ở phủ ở trên người hắn một tầng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt.
Hắn đương nhiên nghe thấy cuộc nói chuyện của ba người trong cửa hàng, tuy nhiên cũng không muốn nhiều lời gì cả.
Các khách hàng nhóm có thể tự mình giải quyết chuyện, chủ tiệm như hắn đương nhiên không cần ra mặt.
Về phần vì sao hắn không ở phía sau quầy hàng…
Lạc Xuyên tỏ vẻ, đứng ở nơi đó, làm sao thoải mái bằng việc nằm ở trên ghế dựa.
"Những gì các ngươi nói đều là sự thật?"
Đôi mắt của Đệ Ngũ Vô Ảnh trừng lớn, giọng nói cũng không tự chủ được đề cao lên mấy phần.
Không phải vì y, tất cả bởi vì tin tức mà y nghe được quá mức kinh thế hãi tục.
Ở trong thế giới giả tưởng được đồ vật gì đó, không ngờ thực sự có thể ảnh hưởng đến thân thể trong thế giới hiện thực, rất khó làm cho người ta tin tưởng.
"Chẳng lẽ ngươi còn chưa hiểu hay sao?" Vệ Diệc thở dài, có chút bất đắc dĩ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất