Chương 263: Nguyên nhân sinh ra lôi kiếp
Mở cửa xong, Lạc Xuyên quay lại, đưa mắt tìm kiếm thứ gì đó.
Chốc lát sau, mắt hắn sáng lên.
Hắn đã nhìn thấy, trên kệ thủy tinh vốn để trống, hiện vừa có mấy chai nước khoáng nhãn hiệu Khởi Nguyên được bày lên.
Đương nhiên, bên dưới chai nước khoáng còn có mục giới thiệu sản phẩm.
Số lượng nước khoáng không nhiều, Lạc Xuyên đếm qua, vừa chẵn mười chai.
Xem ra hàng tồn kho không thể tích lũy rồi.
Lạc Xuyên hơi thất vọng một xíu.
Hôm qua hắn với Yêu Tử Yên mỗi người dùng một chai, như vậy tính ra hẳn còn đến 8 chai tồn kho.
Nhưng hôm nay vẫn chỉ có mười chai được bày lên kệ.
So sánh với những kệ hàng chất đầy ắp bên cạnh thì kệ hàng này trông hơi lẻ loi một chút, tất nhiên là không tính tới mặt hàng Quỳnh Tương Lộ lúc nào cũng ở trạng thái hết hàng...
Điểm tâm nhanh chóng được bưng lên, Lạc Xuyên và Yêu Tử Yên ngồi ăn cùng nhau, trên mâm còn có cả thanh cay và Coca Cola.
Còn về nước khoáng...
Thứ này ngoài tác dụng tăng cao tư chất ra thì cũng chỉ giống như thứ nước bình thường mà thôi.
Vậy nên, với người đã dùng nó một lần như Lạc Xuyên, khi "gặp lại" nó đã hoàn toàn không còn hứng thú gì.
Ăn sáng xong, Lạc Xuyên ra nằm trên ghế dài trước cửa để tiêu thực.
Khi hắn vừa nằm xuống liền có ba người đi vào trong hẻm nhỏ, đó chính là tỷ đệ Bộ Thi Ý và Giang Thánh Quân.
Lạc Xuyên không biết mối quan hệ của ba người này rốt cuộc thế nào nữa.
Bởi có đôi khi, ba người cùng nhau tới, lại có khi hai tỷ đệ Bộ Thi Ý cùng đi với nhau, Giang Thánh Quân đi một mình, lại có khi Bộ Ly Ca và Giang Thánh Quân đi cùng nhau, Bộ Thi Ý đi một mình.
Nhưng có một việc, Lạc Xuyên có thể nhận ra rất rõ, đó chính là chuyện Giang Thánh Quân theo đuổi Bộ Thi Ý dường như đã hoàn toàn không có hi vọng gì rồi.
Chính xác mà nói thì ngay từ đầu đã không có hi vọng gì.
Đây quả là một câu chuyện bi thương...
"Chào buổi sáng, ông chủ."
Ba người chào hỏi.
Lạc Xuyên gật đầu, chào lại một câu: "Chào buổi sáng.", thái độ hòa nhã hiếm thấy.
Bộ Ly Ca nhướng mày cười cười, vẻ đầy thâm sâu, nói: "Ông chủ à, mây đen hôm qua xuất hiện thật kì quặc nhỉ!"
Giang Thánh Quân cũng phụ họa: "Đúng thế đúng thế! Uy thế đó... chậc chậc, giờ nghĩ lại thôi ta cũng đã nhũn cả chân."
Vừa nói, hai người vừa nhìn chằm chằm vào mắt Lạc Xuyên, như thể muốn soi ra điều gì đó.
Dĩ nhiên, điều này là không có khả năng rồi.
Bởi vì ánh mắt Lạc Xuyên trước sau vẫn bình thản không một gợn sóng như mặt hồ tĩnh lặng.
Bộ Thi Ý nhìn mà buồn cười, bèn trừng mắt với hai người một cái.
Hai cái tên thích diễn sâu này!
Lạc Xuyên không muốn nghe hai người này tiếp tục lảm nhảm nữa, bèn bất đắc dĩ thở dài, nói: "Là do ta gây ra đấy."
Bộ Ly Ca và Giang Thánh Quân liếc nhau, đồng thời nở một nụ cười.
Bộ Thi Ý cũng sáng rực mắt lên.
Tuy đã sớm dự đoán được điều này nhưng chính tai nghe Lạc Xuyên xác nhận lại, ba người đều cảm thấy khiếp sợ cực kì.
Lôi kiếp mà cũng có thể quát một câu chạy luôn như vậy, chẳng phải có nghĩa là, lôi kiếp đó đối với ông chủ cũng chẳng tính là gì hay sao?
Vậy thì thực lực của ông chủ đã đến cảnh giới nào rồi?
Bộ Ly Ca hơi suy tư một lát, mắt sáng lấp lánh nhìn Lạc Xuyên: "Xin hỏi ông chủ, thứ gì đã dẫn lôi kiếp tới vậy?"
Hắn ta vờ như buột miệng hỏi vu vơ thế thôi.
Giang Thánh Quân thì sờ cằm, nói ra suy đoán của mình: "Chẳng lẽ là do sản phẩm mới?"
Lạc Xuyên lắc đầu.
"Nguyên nhân dẫn tới lôi kiếp là vì Tử Yên có đột phá." Lạc Xuyên giải thích.
Ba người thở dài.
Không phải do sản phẩm mới à.
Nhưng câu tiếp theo của Lạc Xuyên đã khiến bọn họ trợn to mắt nhìn.