Chương 290: Con người thật khủng khiếp
Lạc Xuyên vươn tay ra, hạ ấn trong không trung.
Thanh niên dường như đã dự cảm được kết cục của Lạc Xuyên, trong mắt có sự đồng cảm.
Đối mặt với thú triều, hơn nữa còn mới hiện thân từ trong trận pháp truyền tống, không trốn đi mà lại muốn phản kích, rốt cuộc là suy nghĩ thế nào.
Chuyện xảy ra tiếp theo lại khiến cho thanh niên và nữ tử đều mở to mắt nhìn.
Vẻ mặt hai người đầy khiếp sợ, gần như một thốt ra một câu "Cái đệch".
Đùng!
Một âm thanh như tiếng sấm rền vang lên.
Trước mặt Lạc Xuyên, không gian đột nhiên trầm xuống.
Giống như đang bị nén lại, vô số cây cối, gò núi lập tức biến thành một mặt phẳng.
Đương nhiên, cũng bao gồm đám yêu thú kia.
Tất cả mọi thứ đều biến mất hoàn toàn.
Nếu quan sát từ phía trên, có thể nhìn thấy trên mặt đất phía trước Lạc Xuyên, xuất hiện một dấu ấn hình bàn tay trong phạm vi vài cây số.
Mặt đất cũng lún xuống ước chừng mấy thước!
Trong mắt thanh niên toát ra sự khó tin, trên mặt đầy vẻ ngưng trọng và chấn động.
Nữ tử cũng không nhịn được mà kinh ngạc thốt ra tiếng, ánh mắt càng trừng lớn hơn.
Uy thế bậc này, nam tử bỗng nhiên xuất hiện này rốt cuộc là ai?
Lúc này, phía trên hố sâu, một con chim đang vẫy cánh sàn sạt ở nơi đó.
Lạc Xuyên nhìn con chim, hơi híp mắt lại.
Hắn đã biết rồi, nó chính là thủ lĩnh đằng sau thú triều!
Thanh niên kéo nữ tử nhảy xuống từ trên cây, không dám thở mạnh một chút nào.
Chỉ cần nhìn vào cảnh tượng chấn động vừa nãy, không khó để đoán ra, người trước mắt thoạt trông cũng xấp xỉ tuổi của hai người, thật ra lại là một cao thủ có thực lực mạnh mẽ!
Ít nhất cũng là cảnh giới Vấn Đạo!
"Thất Thải Lưu Ly Kê!" Nữ tử chú ý đến con chim giữa không trung, kinh ngạc nói.
Bởi vì mục đích của hai người cũng là Thất Thải Lưu Ly Kê!
Thất Thải Lưu Ly Kê?
Lạc Xuyên nghe cái tên đấy, ánh mắt lập tức sáng lên.
Giáo trình nấu ăn mà hắn xem lúc xuất phát chính là dùng Thất Thải Lưu Ly Kê làm nguyên liệu.
Thất Thải Lưu Ly Kê tuy rằng có tên gần giống với Lưu Ly Kê, nhưng trên thực tế lại chênh lệch không ít.
Theo suy đoán của Lạc Xuyên, hẳn là có huyết mạch của Lưu Ly Kê.
Trong đầu hắn đã có một ý tưởng…
Thất Thải Lưu Ly Kê chú ý đến ánh mắt của Lạc Xuyên, lại càng run rẩy hơn.
Ánh mắt của người này thật là khủng khiếp, giống như muốn ăn nó vậy…
"Các… Tiền bối thật sự rất lợi hại, một chưởng đã tiêu diệt thú triều, thật đúng là vô cùng khí phách!" Thanh niên nở một nụ cười đầy kính nể.
Một nửa là giả vờ, một nửa là suy nghĩ thật trong lòng.
Lạc Xuyên nhìn thanh niên và nữ tử xinh đẹp tỏ vẻ tò mò đứng bên cạnh, mặt không chút thay đổi, gật đầu.
Yên lặng.
Bầu không khí có chút xấu hổ.
Lạc Xuyên không nói lời này, hai người cũng không dám mở miệng!
Bọn họ cảm thấy, hẳn là vì tâm trạng của Lạc Xuyên không tốt!
Cho nên, chỉ có thể yên lặng chờ đợi.
Lạc Xuyên phát hiện hai người vẫn luôn nhìn mình, suy nghĩ một lát rồi hỏi thanh niên: "Các ngươi là ai? Tại sao lại xuất hiện ở nơi này?"
"Tiền bối, tại hạ là Trần Mặc, đệ tử Thiên Cơ các." Thanh niên cung kính nói, sau đó chỉ vào cô gái ở bên cạnh: "Đây là sư muội của ta, Trần Y Y."
Trần Mặc càng quan sát Lạc Xuyên, lại càng cảm thấy hoảng sợ.
Hắn ta kinh ngạc phát hiện, tuổi của người này có vẻ còn nhỏ hơn hắn ta một chút.
Hơn nữa, trên người cũng không truyền đến chút dao động linh khí nào.
Rất rõ ràng, người có thể dùng một chưởng tiêu diệt thú triều, không thể là người bình thường.
Nghĩ mãi, Trần Mặc cũng không tìm ra được cao thủ siêu cấp nào trong trí nhớ có diện mạo tương tự với Lạc Xuyên.
Từ khi nào mà Thiên Lan đại lục đã xuất hiện cường giả thần bí cỡ này?