Chương 328: Vô Thiên Phật Tổ
Núi Tu Di.
Chủ điện.
Phật âm mênh mông cuồn cuộn, Phật quang chiếu rọi khắp nơi, vô cùng khoáng đạt.
Tuy nhiên bầu không khí ở nơi này, đã có chút ngưng trọng.
Vô số Phật đà đứng ở hai bên đại điện, tất cả đều trầm mặc không nói.
Chỗ giống nhau là, ở trong mắt của bọn họ đều tràn ngập rung động.
Bởi vì ngay lúc vừa rồi, bọn họ biết được một tin tức cực kỳ kinh người.
Phù Đồ Tôn Giả, đã chết!
Phù Đồ Tôn Giả chính là Tôn Giả thất phẩm, cho dù là ở núi Tu Di thì sức chiến đấu cũng là tồn tại đứng đầu!
Nhưng vẫn bỏ mình, thậm chí ngay cả chân linh cũng không thoát được!
Chẳng lẽ là có tồn tại tuyệt thế nào ra tay hay sao?
Một nhóm Phật đà đều đang chờ đợi Phật Chủ lên tiếng.
Quanh thân Phật Chủ thỉnh thoảng dòng sông thời không chảy xuôi.
Kim quang trong mắt lấp lánh, dường như đang tìm kiếm cái gì ở trong đó.
Một lát sau, hư ảnh của dòng sông thời không biến mất.
"Phật Chủ, thế nào rồi?" Một vị lão tăng hỏi.
"Không nhìn thấy một chút nhân quả nào." Phật Chủ lắc đầu, thở dài nói.
Lời vừa nói ra, vô số Phật đà đều cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Phật Chủ có cảnh giới cao thâm, không ngờ cũng không nhìn trộm được nhân quả.
Phù Đồ Tôn Giả trước khi chết rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì?
Hay là những thế lực kia đã không chịu được nữa, bắt đầu động thủ với núi Tu Di hay sao?
"Vô Thiên Phật Tổ, làm phiền ngươi đi một chuyến."
Phật Chủ nhìn về phía một nam tử ở bên cạnh đang nhắm chặt hai mắt, tóc đen áo choàng đen, khuôn mặt lạnh lùng.
Ở trong chủ điện của núi Tu Di, ngoại trừ một số vị Bồ Tát, còn lại đều là Phật đà cạo trọc đầu.
Nam tử ở trong này có vẻ lạc lõng.
Tuy nhiên ánh mắt của các Phật đà nhìn về phía nam tử, không có chút bất mãn nào cả, chỉ có vẻ kính sợ sâu sắc.
Vô Thiên Phật Tổ, một trong tứ đại Phật tổ của núi Tu Di.
Cảnh giới bí hiểm, cũng không kém nhiều so với Phật Chủ!
Nghe được lời nói của Phật Chủ, Vô Thiên Phật Tổ chậm rãi mở hai mắt.
Trong mắt là một mảnh tối đen như mức, giống như một lỗ đen, ẩn chứa khí tức hủy diệt vô tận.
Ở phía sau hắn ta, dường như có một đóa hoa sen màu đen lúc ẩn lúc hiện.
Tóc đen, áo đen lay động, vô cùng uy thế.
"Được."
Vô Thiên Phật Tổ mở miệng, nói ra một chữ.
Hoa sen đen phía sau chuyển động, không gian trực tiếp vỡ vụn.
Thân hình của Vô Thiên Phật Tổ, biến mất không thấy đâu nữa.
Chúng Phật đà câm như hến, không dám phát ra bất kỳ tiếng động lạ nào.
Vô Thiên Phật Tổ hiện thân, sự yên bình mấy trăm năm của Thiên Lan đại lục, xem ra đã bị phá vỡ…
Nơi hiến tế.
"Tiền bối, không biết đây là vật gì?"
Đại Tế Ti cầm chai Coca Cola mà Lạc Xuyên đưa cho ông ta, khó hiểu nói.
"Hư gia gia, đây là Coca Cola, một đồ vật có thể trị liệu thương thế." Yêu Tử Nguyệt cực kì hứng thú giải thích.
"Đồ vật trị liệu thương thế?" Khuôn mặt của Đại Tế Ti lộ vẻ giật mình.
Theo ông ta thấy, chắc là nước thuốc giống như đan dược do nhân loại luyện chế ra.
"Vậy thì đa tạ tiền bối trước."
Sau khi Đại Tế Ti nói lời cảm ơn, không do dự nhiều uống hết chai Coca Cola.
Theo ông ta thấy, Lạc Xuyên cũng không cần thiết phải làm hại ông ta.
Ừm?
Sau khi uống hết một chai Coca Cola, Đại Tế Ti đột nhiên mở to hai mắt nhìn.
“Hương vị này, rất kỳ quái!"
Kỳ quái?
Một đám hoàng tộc yêu thú lộ vẻ khó hiểu.
"Từ từ, thương thế của ta?"
Rất nhanh chóng, Đại Tế Ti lại thốt lên một tiếng kinh ngạc.
Bởi vì ông ta phát hiện ra thương thế do phản phệ không ngờ đã hoàn toàn khỏi hẳn chỉ trong ngắn ngủi vài hơi thở.
Ngay cả một ít nội thương trong thân thể mà ông ta không nhận thấy được cũng đều biến mất không thấy đâu nữa.
Trong lòng Đại Tế Ti tràn đầy khiếp sợ.
Hiệu quả chữa thương như thế này, cũng quá khủng bố rồi?
Yêu Tử Yên hứng thú nhìn cảnh tượng này.
Quả nhiên, phản ứng khi mọi người dùng hàng hóa của Khởi Nguyên thương thành, đều không khác nhiều…