Chương 340: Ngươi có nghe nói đến Khởi Nguyên Thương Thành hay không
Không gặp được người tu luyện, kế hoạch bán hàng hóa của Lạc Xuyên không thể thực hiện được.
Lại bay một lúc nữa, rồi hắn hạ xuống mặt đất.
Lạc Xuyên cảm thấy bản thân mình vẫn luôn bay lang thang không có mục đích cũng không phải chuyện tốt.
Vẫn là từ từ chờ rồi nói sau.
Nhỡ đâu những người tu luyện tiến vào di tích thượng cổ phải mất một chút thời gian thì sao?
Không lâu sau, Lạc Xuyên lập tức nhận thấy được có động tĩnh từ xa đến gần truyền đến.
m thanh như sấm, khí thế kinh người.
Đó là một người tu luyện có cảnh giới Vấn Đạo, trong quá trình bay đi, quanh thân có hồ quang lóe ra, sáng rọi một vùng phía chân trời.
Tuy nhiên sắc mặt của hắn ta cũng rất hoảng hốt, bởi vì hắn ta đang lẩn trốn!
Ở phía sau của hắn ta, có ba sinh vật tương tự như những con quái vật mà Lạc Xuyên đã gặp trước đó đang truy đuổi hắn ta.
Sau khi Lạc Xuyên thấy cảnh tượng như vậy, tâm tình đột nhiên trở nên tốt hơn rất nhiều.
Ồ, hóa ra còn có người xui xẻo hơn cả ta…
Khi Lạc Xuyên nhìn thấy hắn ta, người này hiển nhiên cũng phát hiện ra Lạc Xuyên.
Chỉ thấy ánh mắt của hắn ta sáng lên, phương hướng thay đổi, lao thẳng về phía Lạc Xuyên.
Ba sinh vật ở sau lưng hắn ta cũng thay đổi phương hướng, truy đuổi không bỏ.
Sau khi Lạc Xuyên nhìn thấy cảnh này, trong mắt xuất hiện một chút lạnh lùng.
Người tu luyện này muốn làm cái gì, hắn đương nhiên đã nhìn ra.
Đơn giản chính là dẫn tai hoạ sang chỗ người khác mà thôi.
Nếu thực lực của Lạc Xuyên không đủ mà nói, khẳng định sẽ bị hắn ta hãm hại đến chết.
Đối với loại người tu luyện này, Lạc Xuyên chỉ có một thủ đoạn để đối phó bọn họ.
Vươn tay phải ra, búng tay tử vong trực tiếp phát động.
Ba.
Cùng với một tiếng giòn vang, thiên địa trở nên thanh tịnh…
Thực ra, Lạc Xuyên cũng không phải là người hiếu sát.
Nếu người tu luyện này không định dẫn họa sang cho hắn mà là cầu viện, Lạc Xuyên khẳng định sẽ không ngồi nhìn.
Đáng tiếc, chính hắn ta lựa chọn con đường chết…
Lạc Xuyên cảm giác, kế hoạch ngồi chờ khách hàng tới cửa chắc là không thể thực hiện được.
Xem ra, phải thực hiện kế hoạch B…
Trong một sơn cốc ở di tích thượng cổ, một khe nứt không gian xuất hiện, một nữ tử từ trong đó xuất hiện.
Nữ tử vốn có chút hoảng hốt, nhưng nàng nhìn thấy cảnh tượng trong sơn cốc, khuôn mặt trở nên trắng bệch.
Chỉ thấy ở phía trước nàng, có một con bọ cạp khổng lồ màu đen có kích thước ước chừng mấy trượng đang từ từ tới gần.
Rất rõ ràng, nơi này là địa bàn của con bọ cạp khổng lồ này.
Nữ tử có thực lực giống với bọ cạp khổng lồ, đều là Quy Nguyên bát phẩm.
Tuy nhiên trong lòng nàng rõ ràng, bản thân mình có khả năng rất lớn sẽ không phải là đối thủ của con bọ cạp khổng lồ này.
Dưới tình huồng đơn đả độc đấu, yêu thú chính là chiếm cứ ưu thế tự nhiên.
Nữ tử âm thầm cắn răng.
Trong di tích thượng cổ này, chạy trốn là ý nghĩ không lý trí nhất.
Bởi vì căn bản không biết, trên con đường chạy trốn có thể gặp phải nguy hiểm nào khác hay không.
Ngay khi nữ tử cắn răng chuẩn bị cố gắng thử sức, nàng bỗng nhiên nhìn thấy phía chân trời có một bóng người bay tới.
Lướt qua khoảng không mà đi, đó chính là thủ đoạn mà khi tiến giai Vấn Đạo mới có!
"Tiền bối, ta là người của Hàn Băng Cung, xin ra tay tương trợ!"
Nữ tử la lên.
Lạc Xuyên nghe được âm thanh, bay vút qua.
Cứ cầu viện thành thành thật thật giống như vậy thật tốt, sao cứ phải dẫn tai họa sang người khác…
Vốn song phương đều ở thế giằng co.
Sự xuất hiện bất ngờ của Lạc Xuyên làm cho bọ cạp khổng lồ giống như gặp phải kẻ thù nguy hiểm.
Sau khi thấy rõ diện mạo của Lạc Xuyên, trong lòng nữ tử tràn đầy kinh ngạc.
Thế này cũng quá trẻ đi.
Chuyện tiếp theo xảy ra, lại khiến cho nàng không biết phải nói gì.
Sau khi Lạc Xuyên hạ xuống mặt đất sau, trầm ngâm một chút, nói: "Bằng hữu, ngươi có nghe nói đến Khởi Nguyên Thương Thành hay không?"
Nữ tử hơi bối rối.
Khởi Nguyên Thương Thành?
Đó là cái gì?
"Tiền bối, ngài đang nói cái gì vậy?" Nữ tử sửng sốt, hỏi theo bản năng.