Chương 349: Thực hiện kế hoạch B
Vô số quái vật từ bốn phương tám hướng lao tới.
Từ xa nhìn lại, trông giống như là làn sóng màu đen vô cùng vô tận đang không ngừng cuồn cuộn.
Nhưng làn sóng này đã có thể giết vô số người tu luyện!
"Tại sao toàn bộ quái vật lại tập trung lại đây?" Có người kinh hô.
"Nhất định là do cái cây này kêu gọi tới!"
"Đáng chết! Nếu không phải do những người lúc trước, sao những việc này có thể phát sinh…"
Trên khuôn mặt của mọi người đều xuất hiện vẻ kinh hoàng.
Dưới tình huống như vậy, bất cứ người nào cũng không thể duy trì bình tĩnh.
Ngoại trừ Lạc Xuyên.
Có lẽ, cái này gọi là có chỗ dựa nên không sợ hãi…
"Ông chủ, làm sao bây giờ?" Cho dù Yêu Tử Yên có cảnh giới Tôn Giả, lúc này nàng cũng cảm giác có chút lực bất tòng tâm.
Nhiều quái vật như vậy, cho dù là nàng cũng không thể ngăn cản được.
Thay đổi về lượng đã tạo thành thay đổi về chất!
"Những quái vật này đều là do cây Thế Giới đưa tới. Nếu cây Thế Giới biến mất mà nói, bọn họ cũng sẽ biến mất." Lạc Xuyên suy nghĩ một chút, rồi nói.
Khuôn mặt của Đại Tế Ti hiện lên vẻ lo lắng.
Rất rõ ràng, ông ta không tin vào Lạc Xuyên.
Chỉ cần dựa vào hình thể và uy thế cũng có thể thấy được thực lực của Tổ Thụ rất rõ ràng đã tiến vào cấp bậc Thánh Nhân.
Cho dù chỉ là sơ cấp cũng là Thánh Nhân!
Thánh Nhân đã ở một cấp độ sinh mệnh hoàn toàn khác so với Tôn Giả.
Chỉ cần căn nguyên bất diệt, căn bản sẽ không tiêu vong!
Thực lực của ông chủ tuy rằng rất mạnh, nhưng xem ra khoảng cách với Thánh Nhân vẫn còn có chỗ chênh lệch.
Cho nên, Đại Tế Ti mới cảm thấy những gì Lạc Xuyên nói là thái quá.
"Ông chủ, có phải nên cân nhắc lui lại một chút hay không?" Đại Tế Ti đưa ra đề nghị.
Bởi vì theo suy đoán của ông ta, thực lực của Lạc Xuyên cao nhất cũng chỉ là Thánh Nhân.
Thánh Nhân muốn tiêu diệt Thánh Nhân, dễ làm vậy sao?
"Đúng vậy! Ông chủ, mau chạy đi!"
"Đây căn bản không phải là thứ mà con người có khả năng chống lại…"
Những khách hàng cũng đều lên tiếng.
Lạc Xuyên âm thầm lắc lắc đầu.
Các ngươi hoàn toàn không biết gì về thực lực chân chính cả.
Tốc độ của những quái vật này rất nhanh, trong khoảng thời gian ngắn ngủi đã rút ngắn khoảng cách với bọn họ xuống còn một nửa!
Rất nhiều người tu luyện đang chạy trối chết đều bị cắn nuốt.
Lạc Xuyên dù bận vẫn ung dung vươn bàn tay của chính mình ra.
Lúc này ánh mắt của Yêu Tử Yên và nhóm hoàng tộc yêu thú, còn có các khách hàng ban đầu của Khởi Nguyên Thương Thành đều sáng lên.
Bọn họ đều từng nhìn thấy Lạc Xuyên ra tay, đương nhiên sẽ biết uy lực một chiêu này của Lạc Xuyên.
Cho dù là Tôn Giả thất phẩm như Phù Đồ Tôn Giả cũng không chịu được một cái búng tay!
Ba!
Một âm thanh búng tay thanh thúy vang lên.
Sau đó…
Sau đó sẽ không có sau đó.
Lạc Xuyên có chút kinh ngạc, từ trước đến nay mọi lần Búng Tay Tử Vong đều thuận lợi, không ngờ lần này lại thất lợi.
Lạc Xuyên có thể cảm giác được, thời điểm cái búng tay của hắn xuất hiện, có một luồng khí tức không giải thích được tỏa ra từ hoa văn trên cây Thế Giới chống cự lại nó.
Quái vật nước bùn vô cùng vô tận lao tới, trong mắt của vô số người tu luyện xuất hiện vẻ tuyệt vọng.
Lạc Xuyên thở dài.
Xem ra phải thực hiện kế hoạch B…
Lúc này, sự chú ý của mọi người đều đặt lên trên làn sóng màu đen đang nhanh chóng tới gần, trong lòng tràn đầy vô lực, nhưng lại không có người nào chú ý tới động tác của Lạc Xuyên.
Chỉ thấy bàn tay của Lạc Xuyên vung lên.
Không gian lưu chuyển, tất cả những người tu luyện trong di tích thượng cổ đều bị Lạc Xuyên ném ra ngoài.
Dù có dùng Búng Tay Tử Vong hay không, để lan đến gần những người tu luyện này sẽ không tốt lắm.
Dù sao trong tương lai, những người này đều khách hàng của Khởi Nguyên Thương Thành.
Lạc Xuyên cảm giác đây có thể được gọi là phát triển bền vững…
Vô số người tu luyện vẫn còn đang chờ đợi tử vong tiến đến.
Bỗng nhiên, hình ảnh trước mắt chợt lóe, bọn họ bỗng nhiên phát hiện bản thân mình đã rời khỏi di tích thượng cổ, xuất hiện ở thế giới bên ngoài.
Loại cảm giác sống sót sau tai nạn này, khiến cho bọn họ cảm giác thế giới này đã trở nên tốt đẹp hơn hẳn…