Thần Cấp Đại Điếm Trưởng

Chương 71: Người của nhị hoàng tử bị người ta đánh rồi

Chương 71: Người của nhị hoàng tử bị người ta đánh rồi
Nghe Cơ Thiên Hạo nói thế, Lạc Xuyên chợt cảm thấy buồn cười.
Thường nghe nói có thứ con chuyên hố cha, nhưng chưa từng thấy ai hố cha đến cỡ đó.
Lạc Xuyên tin rằng, với tính cách của Cơ Thiên Hạo, cộng với hoàn cảnh lộn xộn hỗn tạp của thành Cửu Diệu lúc này, dù không chọc phải mình thì sớm muộn gì cũng sẽ chọc tới người tu luyện khác.
"Quỳ xuống! Tự chặt một tay, bản hoàng tử tha chết cho ngươi!"
Cơ Thiên Hạo nhìn Lạc Xuyên bằng ánh mắt kẻ bề trên nhìn xuống, như thể đang nắm giữ quyền sinh quyền sát trong tay.
Yêu Tử Yên không chút lo lắng, thậm chí sắc mặt còn thoáng lộ vẻ thích thú muốn xem trò vui.
Loại người này, ông chủ có thể dễ dàng bóp chết như giết một con kiến.
Lạc Xuyên không hề đổi sắc mặt, chỉ lặng lẽ thở dài một tiếng: "Ta mở cửa tiệm ở thành Cửu Diệu này, ban đầu vốn không có ý định nhúng tay vào việc của hoàng gia các ngươi, nhưng nếu đã không có mắt chọc tới ta, ta đây cũng không ngại cho ngươi một bài học..."
"Lý Mục, cho hắn mở mang tầm nhìn coi!"
Cơ Thiên Hạo sa sầm mặt lại, lạnh giọng ra lệnh.
"Vâng, thưa điện hạ."
Lý Mục cười gằn, bước về phía Lạc Xuyên, đồng thời còn siết nắm tay răng rắc răng rắc như đe dọa.
Gã thấy, trước đó chẳng qua chỉ là màn tạo thanh thế của Lạc Xuyên mà thôi.
Tại thành Cửu Diệu này, ai dám ra tay với hai người bọn họ chứ?
Nếu quả thật dám tấn công bọn họ thì chẳng khác nào tự biến thành kẻ địch của toàn bộ thành Cửu Diệu này, thậm chí, là kẻ địch của cả Thiên Tinh đế quốc!
Chính vì vậy, Lý Mục và Cơ Thiên Hạo mới có thể hoành hành không hề cố kỵ chút nào như thế.
Bốp!
Một tiếng động giòn giã vang lên.
Sau đó, liền có một bóng người bay ra ngoài nhanh như chớp, giây tiếp theo, một tiếng "huỵch" thật trầm vọng vào, bóng người kia đập vào vách tường.
Nhìn kĩ kẻ vừa bay ra, đám khách ở đây đều không nhịn được, phải hít sâu một hơi.
Đó chính là Lý Mục, con trai của hữu tướng!
Lúc này trông Lý Mục có vẻ khá thảm hại, trên gương mặt trắng trẻo treo một dấu tay cực kì bắt mắt.
Hơn nữa, dấu tay này còn đang nhanh chóng sưng tấy lên.
"Khụ khụ!"
Lý Mục vô thức ho khan mấy tiếng, hộc ra mấy thứ trắng trắng.
Nếu không nhìn lầm thì hẳn đó là những mảnh răng vỡ.
Đám thực khách đứng quanh đó vừa thấy vậy thì đều há hốc miệng, bất chợt cảm thấy răng mình cũng đau ê ẩm.
Ra tay ác thật chứ!
Nếu không có linh dược tốt để trị liệu thì có lẽ tay Lý Mục này coi như móm rồi.
Cũng may, giờ này gã đã hoàn toàn hôn mê, thế là đỡ phải cảm nhận nỗi đau đớn thể xác.
"Nói xem, các ngươi thấy người kia ra tay thế nào không?"
"Không chú ý, ngươi để ý cái đó làm gì?"
"Ta ta đây có thực lực Thần Hồn tam phẩm nhưng cũng không nhận rất bất cứ dấu vết ra tay nào!"
"Chòi! Chẳng lẽ ý ngươi là, thực lực của người này ít nhất cũng phải cỡ cảnh giới Quy Nguyên?"
...
Đám thực khách quanh đó đổ dồn nhìn về phía Lạc Xuyên, ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
Đoán Thể và Cảm Linh là hai cảnh giới lớn, tuyệt đại đa số người tu luyện đều thuộc hai cảnh giới này.
Còn cảnh giới Quy Nguyên đã là cấp bậc cực cao, không có mấy cao thủ đạt tới.
Cảnh giới Vấn Đạo đã đủ để khai tông lập phái, cũng có thể trở thành người được thế lực lớn nào đó cung phụng.
Thấy bộ dạng thảm hại của Lý Mục, Cơ Thiên Hạo đã bắt đầu luống cuống.
Y thật sự không ngờ Lạc Xuyên lại dám ra tay!
"Ngươi, ngươi đừng có tới đây! Phụ hoàng ta chính là Thiên Tinh Đại Đế đấy!"
Cơ Thiên Hạo thấy Lạc Xuyên đưa mắt nhìn về phía mình, lập tức hoảng sợ lùi lại mấy bước, đáy mắt tràn đầy sợ sệt, hoàn toàn không còn dáng vẻ vênh váo kênh kiệu như lúc trước.
Hiện tại, y đã không còn tâm trí nào mà tơ tưởng tới Yêu Tử Yên nữa.
Mỹ nhân dù đẹp đến đâu cũng không quan trọng bằng cái mạng nhỏ của mình!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất