Thần Cấp Đại Điếm Trưởng

Chương 78: Trong chốn giang hồ đã có truyền thuyết về ông chủ

Chương 78: Trong chốn giang hồ đã có truyền thuyết về ông chủ

Nghe Cơ Vô Hối nói thế, đám thực khách quanh đó đều không nhịn được phải trợn to mắt lên.
Thành thật mà nói, khi vừa thấy Cơ Vô Hối tới đây, bọn họ còn tưởng hai bên sẽ có xung đột dữ dội.
Nói sao thì Cơ Vô Hối cũng là Thiên Tinh Đại Đế, nhất định phải có tôn nghiêm của đế vương.
Nhưng hiện thực lại khác xa dự liệu của bọn họ.
Đường đường Thiên Tinh Đại Đế vừa ra mặt liền đã ngoan ngoãn cúi đầu, mà lại còn cúi đầu thấp như vậy!
Chính vì điều này, bọn họ càng thêm tò mò về Lạc Xuyên.
Người này rốt cuộc là người phương nào?
Bấy giờ, đã có người nhớ tới trận chiến trước thành Cửu Diệu mấy hôm trước.
Chẳng lẽ người thanh niên này chính là vị cường giả thần bí kia?
Bọn họ nhìn sang Lạc Xuyên, ánh mắt đã thay đổi hẳn.
Đó là ánh mắt kính nể dành cho cường giả.
Bộ Ly Ca và Giang Thánh Quân thấy được kết quả này, đều âm thầm thở ra nhẹ nhõm.
Bọn họ là những người đã biết thực lực của Lạc Xuyên thế nào, cho nên không muốn hai bên nảy sinh xung đột gì.
Nếu hai bên thực ra đánh nhau, kẻ xui xẻo sau cùng chính là những người trong thành Cửu Diệu như bọn họ.
Đây chính là thực trạng kẻ mạnh đánh nhau, kẻ yếu ăn đòn.
Cơ Vô Hối và Bạch lão mang Cơ Thiên Hạo đi, đám thực khách một lần nữa yên lặng nhấm nháp chỗ đồ ăn đã lạnh ngắt trước mặt.
Ăn xong rồi, cả đám vẫn ngồi trơ ra đó.
Lạc Xuyên không đi, bọn họ cũng không dám đi, song mỗi khi lén nhìn về phía hai người ngồi trong góc kia, ai nấy đều lộ vẻ kính sợ tuyệt đối.
Đó là lòng kính sợ dành cho kẻ mạnh!
Thời gian cứ thong thả trôi qua trong bầu không khí vắng vẻ lặng ngắt.
Về phần gã Lý Mục đang nằm một góc, hẳn đã bị mọi người quên mất...
Chẳng bao lâu sau, từng đĩa đồ ăn nóng hổi được tiểu nhị bưng lên, trông mặt gã đến là khẩn trương.
Không thể không nói, hương vị đồ ăn của Phượng Tiên lâu quả là miễn chê, không hổ danh tửu lâu lớn nhất của thành Cửu Diệu.
Bữa cơm này, Lạc Xuyên và Yêu Tử Yên đều ăn đến vô cùng hài lòng.
Đương nhiên, đám thực khách còn lại có được hài lòng như vậy hay không thì không biết...
Sau khi ăn xong, hai người xé rách không gian, trở lại cửa tiệm trong hẻm nhỏ.
Đúng thế, xé rách không gian mà đi!
Bởi Lạc Xuyên biết, nếu rời khỏi đây bằng biện pháp thông thường thì sẽ phải đối mặt với vô số người tu luyện ở bên ngoài đang chực chờ ngó nghiêng.
Xé rách không gian đối với Lạc Xuyên chỉ là một chiêu thức đơn giản như uống nước.
Hắn không hề hay biết, một cơn lốc có liên quan tới hắn đã bắt đầu nổi lên ở thành Cửu Diệu này.
Chỉ chưa đầy một ngày ngắn ngủi, chuyện xảy ra trong Phượng Tiên lâu đêm nay nhanh chóng truyền khắp thành Cửu Diệu.
Vụ việc này khác xa so với những trận chiến trên không của cao thủ thần bí ngày trước, vì lần này có đến mấy trăm người tu luyện tận mắt chứng kiến.
"Ngươi biết không? Tối hôm qua, ở Phượng Tiên lâu đã xảy ra chuyện động trời!"
"Chuyện động trời gì? Nói nghe thử coi!"
"..."
"Oa mẹ ơi, ngươi đang nói đùa đấy chứ? Cao thủ thần bí xuất hiện ở Phượng Tiên lâu, ngay cả Thiên Tinh Đại Đế tới, chưa đánh một đòn đã chịu thua?"
"Ta nghi ngươi đang bịp ta, nhưng ta không có chứng cứ!"
"Sao lại không có chứng cứ, ta đây tận mắt nhìn thấy, không tin ngươi đi hỏi người này coi, lúc đó hắn đứng ngay cạnh ta!"
"Đúng thế, chính xác luôn! Ta có thể làm chứng!"
"Có điều, đáng tiếc là vị tiền bối kia đã xé rách không gian rời đi, không ai biết hắn đi đâu..."
Nói chung, hiện tại chuyện mà đám người tu luyện đang bàn tán với nhau đều là như thế này.
Nói đến đây lại phải nhắc tới một chuyện khác.
Cần biết rằng, khi Lạc Xuyên chưa ra tay, trông hắn hoàn toàn chẳng khác nào một thanh niên vô hại.
Hơn nữa, bên cạnh còn có một nữ tử xinh đẹp thái quá như Yêu Tử Yên, cho nên Cơ Thiên Hạo mới dám ra tay với hắn.
Chính vì vậy, con cái của các hộ gia đình giàu có và các quan viên trong thành Cửu Diệu đều bị cưỡng chế nhốt trong nhà không cho ra ngoài.
Tình hình hiện nay không được như xưa, thành Cửu Diệu này loại người gì cũng có, hỗn loạn vô cùng, ra ngoài chẳng biết sẽ chọc đến người không nên chọc nào thì mệt.
Nhị hoàng tử, à nhầm, Cơ Thiên Hạo, đó chính là tấm gương tày liếp.
Nhờ chuyện này, tình hình trị an trong thành Cửu Diệu bỗng trở nên khá hơn nhiều.
Bởi vì chẳng ai biết được, cái kẻ tầm thường vừa đi ngang qua mình liệu có phải là một vị đại lão ẩn giấu tu vi hay không.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất