Chương 79: Ông chủ đang trở nên mạnh mẽ
Hôm sau.
Lạc Xuyên ngủ dậy, rửa mặt, ăn sáng như ngày thường.
Nhưng hắn không ra ngoài phơi nắng như mọi hôm mà tiến vào Tháp Thí Luyện.
Yêu Tử Yên cũng vậy.
Tu hành, chính là đơn giản thế thôi.
Chuyện tối hôm qua, hai người hoàn toàn không để tâm đến.
Lạc Xuyên không để ý đến mấy việc này.
Còn Yêu Tử Yên là Tôn Giả của hoàng tộc yêu thú, chưa bao giờ để tâm đến mấy lời đồn đãi trong nhân loại.
Mục tiêu của Lạc Xuyên hôm nay là thông qua được chế độ bình thường ở tầng thứ nhất của Tháp Thí Luyện.
Chế độ bình thường có điểm khác với chế độ đơn giản ở chỗ, không thể tự lựa chọn cảnh giới.
Ở chỗ này, mỗi người khiêu chiến đều có thực lực Đoán Thể viên mãn.
Có nghĩa là, chỉ có thể dựa vào thực lực chân chính để vượt qua, hoàn toàn không có khả năng lấy cảnh giới cao để thông quan.
Lạc Xuyên hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt trạng thái của mình.
Tuy rằng tại Tháp Thí Luyện, tử vong có thể sống lại vô số lần, nhưng nỗi sợ hãi khi đối mặt với tử vong luôn vô cùng chân thật.
Không gian thoáng dao động, một loạt hư ảnh chập chờn trong không khí.
Chỉ sau mấy hơi thở, hai con cự lang quái dị đột nhiên xuất hiện.
Trên người cự lang còn tua tủa những mũi thạch anh ánh tím.
Dáng dấp này rõ ràng là Tử Linh Ma Lang của dãy núi Cửu Diệu.
Trên người Tử Linh Ma Lang còn truyền đến dao động linh khí, linh khí này không hề thua kém Lạc Xuyên.
Đây là hai con Tử Linh Ma Lang có cảnh giới Đoán Thể viên mãn!
Cảnh giới Đoán Thể viên mãn, cái tên nói lên tất cả, nó có nghĩa là dẫn linh khí của đất trời vào cơ thể, cường hóa thân thể.
Tại giai đoạn này, thực lực của hầu hết người tu luyện đều không có chênh lệch quá lớn.
Đương nhiên, đây là đang xét trong trường hợp không tính đến kinh nghiệm chiến đấu.
Kinh nghiệm chiến đấu thường có thể quyết định thắng bại của một trận chiến!
Giống như một sát thủ không có tu vi mà giao chiến với một người tu luyện có cảnh giới Đoán Thể lại không có kinh nghiệm chiến đấu, cuối cùng, thắng lợi nhất định sẽ thuộc về sát thủ!
Yêu thú lại luôn có ưu thế về độ mạnh của thân thể hơn là con người.
Chế độ bình thường đã trắc trở thế này, vậy thì bốn chế độ sau đó sẽ khó khăn cỡ nào?
Cuộc chiến đã bắt đầu rồi!
Sau khi trải qua mấy trăm lượt tử vong trong Tháp Thí Luyện, trình độ nắm giữ thực lực của Lạc Xuyên đã thay đổi cực lớn.
Có điều, cũng chỉ đến thế mà thôi.
Đối đầu với hai con Tử Linh Ma Lang có cảnh giới tương đương mình, kết quả căn bản khỏi cần nghĩ làm gì.
Chỉ sau mấy hơi thở, cổ họng Lạc Xuyên đã bị xé rách, thảm thiết bỏ mình!
Sống lại, tử vong, sống lại, tử vong...
Lạc Xuyên cứ liên tục "hưởng thụ" quá trình này.
Đối với hắn, thứ không thiếu nhất chính là thời gian.
Là chủ tiệm, hắn không thiếu thời gian để tự tôi luyện bản thân.
Nếu tỉ mỉ quan sát sẽ thấy, mỗi trận chiến mới, thời gian trụ được của Lạc Xuyên lại tăng lên so với lượt chiến cũ.
Thiên phú cỡ này thật đúng là đáng sợ!
Thời gian trôi qua, thực lực của Lạc Xuyên cũng không ngừng tăng trưởng.
…
"Đám người ngoài kia đang thảo luận gì thế?" Dùng xong điểm tâm sáng, quay về Túy Nguyệt Hiên, Cố Vân Hi tò mò hỏi.
Hôm qua, sau khi trở lại Túy Nguyệt Hiên, nàng vẫn luôn chìm đắm trong tu luyện, chỉ có lúc ăn cơm mới ra khỏi phòng.
"Ngươi không biết gì sao?" Giang Vãn Thường kinh ngạc trợn tròn mắt, mặt lộ vẻ không thể tin nổi, "Chuyện này đã sắp truyền khắp thành Cửu Diệu rồi biết không hả?"
"Đừng thừa nước đục thả câu nữa, nói hay không?"
Cố Vân Hi hết sức bất mãn với câu trả lời của Giang Vãn Thường, bèn cười xấu xa, vươn hai tay ra.
"Ha ha ha, ha ha ha, đừng, đừng quậy nữa, ta nói là được chứ gì..."
Vất vả lắm mới thoát khỏi ma trảo của Cố Vân Hi, Giang Vãn Thường lườm nàng một cái rồi mới thong thả thuật lại chuyện kia cho nàng nghe.