Thần Hào: Ta Thật Là Đại Phản Phái A

Chương 28: Khí vận chi tử lại mất cơ duyên

Chương 28: Khí vận chi tử lại mất cơ duyên
"Đinh! Nữ chính Tô Tiểu Tiểu cùng khí vận chi tử sinh ra to lớn ngăn cách, chúc mừng kí chủ thu hoạch được thiên mệnh phản phái giá trị + 5000."
Trong ngực Tô Tiểu Tiểu, động tác có chút nhăn nhó.
Tần Lãng buông hai tay, cúi đầu nhìn tiểu cô nương cau mày, không giống áy náy, càng giống đau đớn trên thân thể.
Liền ôn nhu hỏi, "Thế nào? Thật không thoải mái?"
Tô Tiểu Tiểu mặt đỏ lên, nhẹ gật đầu, "Đau bụng."
Vừa vặn mấy ngày nay trùng hợp đến kỳ kinh nguyệt, Tô Tiểu Tiểu vốn đang dễ cáu và tâm trạng sa sút.
Hết lần này tới lần khác lại gặp phải chuyện của Diệp Phong, trong lòng kìm nén một cỗ khí.
Nàng đã hiểu lầm thiếu gia một lần! Áy náy đến giờ vẫn chưa tan.
Kết quả Diệp Phong lại vì nàng mà làm thiếu gia bị thương, hai chuyện trùng hợp, càng là họa vô đơn chí, dẫn đến kỳ kinh nguyệt bụng dưới co rút đau đớn.
Tần Lãng quan tâm nói: "Ta cùng ngươi đi bệnh viện xem một chút đi."
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu, "Không cần, đã không phải lần đầu tiên, qua một thời gian sẽ tốt thôi."
Nàng cố gắng cười, an ủi: "Thiếu gia, đừng lo lắng, có mấy cô gái thời điểm này đi bệnh viện chứ?"
Tần Lãng nghi ngờ, "Đến tháng rồi?"
Tô Tiểu Tiểu nhẹ gật đầu, ừ nhẹ một tiếng, "Không có gì, ta về ngủ một giấc là được."
"Vậy cũng không thể không làm gì cả a?" Tần Lãng xụ mặt, đỡ Tô Tiểu Tiểu nằm xuống giường mình, cau mày, "Ngươi ở đây nghỉ ngơi, không được lộn xộn!"
Nói xong, liền xuống lầu.
Qua một lúc lâu, mới trở về.
Nằm trên giường suy nghĩ lung tung, Tô Tiểu Tiểu nhìn Tần Lãng bưng đến chén nước đường đỏ, mắt hơi cay cay, "Thiếu gia, chàng mới đi nấu nước đường đỏ?"
Tần Lãng ừ một tiếng, "Bằng không? Không phải đều nói con gái đến tháng uống nước đường đỏ tốt lắm sao? Chẳng lẽ ta nấu sai rồi?"
"Ta không phải ý đó." Tô Tiểu Tiểu lắc đầu.
Tần Lãng bưng chén nước đường đỏ đến bên miệng Tô Tiểu Tiểu, "Không nóng, mau uống cho ấm bụng."
Tô Tiểu Tiểu từng ngụm từng ngụm uống nước đường đỏ, liên tục nhìn Tần Lãng, trong lòng ấm áp, vị nồng đậm không ngọt lắm của nước đường đỏ giờ phút này chảy xuôi trong dạ dày, lại tựa như mật đường ngọt ngào.
Thiếu gia đối nàng quá tốt rồi!
Ấm áp quan tâm, lại bỏ xuống tư thái đại thiếu gia!
Nàng Tô Tiểu Tiểu chỉ là một cô nhi xuất thân nghèo khổ, có gì đáng để báo đáp?
"Còn đau không?" Tần Lãng đặt chén xuống, nhẹ giọng hỏi.
Tô Tiểu Tiểu cười nói, "Không đau."
"Lại lừa ta, tưởng ta ngốc à?" Tần Lãng xụ mặt, "Ngươi nếu không đau, sao cứ cau mày? Nằm xuống, ta giúp ngươi xoa xoa."
Tần Lãng vươn tay, chui vào trong chăn, sờ sờ đụng phải chỗ không nên đụng, khiến Tô Tiểu Tiểu đỏ mặt, cuối cùng đặt lên bụng nàng, nhẹ nhàng xoa.
Ngô!
Tô Tiểu Tiểu híp mắt, thích ý rên nhẹ một tiếng.
Thật ấm áp!
Thật thoải mái!
Tay Tần Lãng lớn, như có ma lực, giúp nàng giảm đau!
Những cơn đau co rút, dưới bàn tay Tần Lãng, giảm đi rất nhiều.
Nhưng động tác này, hơi quá thân mật!
Tô Tiểu Tiểu mặt vẫn đỏ bừng, chưa tỉnh táo lại, nhưng không nói lời cự tuyệt nào.
Nàng hiểu tâm tư thiếu gia, thẳng thắn ngay ngắn, chỉ vì giảm đau cho nàng thôi.
Nếu nói thêm gì, lại giống lấy lòng dạ tiểu nhân đoán lòng quân tử.
Hơn nữa, dù Tần Lãng muốn chiếm tiện nghi, nói thật, giờ phút này nàng cũng nguyện ý.
"Ngươi nằm nghiêng sang một bên, ta ngủ đây, ngươi nằm trong ngực ta, như vậy dễ xoa hơn." Tần Lãng mặt không đổi sắc, chiếm tiện nghi.
Tô Tiểu Tiểu mặt đỏ bừng, ngoan ngoãn nghe lời Tần Lãng, không chút do dự, liền thẳng người, ngượng ngùng dựa vào trong ngực Tần Lãng.
Một câu không nói, nửa điểm động tác thừa cũng không có, nàng nằm sấp, giống như một con thỏ trắng nhỏ bị xách ở gáy.
Tần Lãng mỉm cười thầm, lại chẳng trách móc gì.
Phải biết, vài ngày trước, hắn chỉ cần nắm tay Tô Tiểu Tiểu thôi cũng khiến nàng giãy dụa, giờ đây lại nằm cùng nhau trên giường, còn có gì phải oán trách?
Đối đãi những cô gái tính cách khác nhau, nhất định phải dùng đúng cách.
Như Tô Tiểu Tiểu, từ nhỏ thiếu thốn tình yêu thương, nên cần quan tâm từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, cho nàng cảm giác được sự che chở. Thường thì, một việc nhỏ thôi, ví dụ như pha một ấm trà Nhất Oản Hồng, cũng đủ làm nàng cảm động.
Đó chính là lý do Tần Lãng không quản mệt mỏi làm những việc nhỏ nhặt ấy.
Trong lúc Tần Lãng chỉ dùng một tay vuốt ve bụng dưới nàng, không động đến chỗ khác, thân thể Tô Tiểu Tiểu từ cứng đờ dần mềm mại ra.
Dần dần, Tô Tiểu Tiểu mạnh dạn đưa tay ôm lấy lồng ngực Tần Lãng, áp sát vào, mặt đỏ ửng, thỉnh thoảng liếc nhìn khuôn mặt Tần Lãng.
Chờ Tần Lãng rời mắt đi, Tô Tiểu Tiểu nắm lấy cơ hội, chủ động hôn nhẹ lên mặt hắn, như chuồn chuồn lướt nước, rồi lập tức cúi đầu xuống.
"Ngươi... Thật to gan!" Tần Lãng nhíu mày, nghiêm giọng nói với Tô Tiểu Tiểu, vì hành động "dĩ hạ phạm thượng" của nàng.
Cái này còn chịu nổi sao?
Một bảo mẫu nhỏ như Tiểu Tiểu, dám cả gan làm càn trước mặt hắn như vậy, không trừng phạt một phen thì còn ra thể thống gì?!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất