Thần Hào: Ta Thừa Kế Tài Sản Trong Game

Chương 75: Âu phục

Chương 75: Âu phục


Trên sân khấu, Đường Tụng tuy cũng muốn ôm thêm một lúc, những nhiều khán giả nhìn như vậy, thậm chí còn có không ít người quay phim, trong lòng cũng thấy hơi kỳ lạ.
Hắn nói nhỏ bên tai Đổng Ngọc Ngôn: “Ngọc Ngôn, chúng ta nên về bàn rồi.”
Sắc mặt Đổng Ngọc Ngôn đỏ ửng, tựa như là bị sốt vậy, cúi đầu chôn trong lồng ngực rộng rãi và ấm áp của Đường Tụng, không nỡ tách ra.
Nàng nghe vậy chỉ ‘ừ’ một tiếng, nhưng thấy có động tác gì, thậm chí còn ôm chặt hơn.
Đường Tụng không thể làm gì khác hơn là ôm thêm một lát, vỗ nhẹ vào lưng đối phương, rồi buông tay ra.
Lúc này Đổng Ngọc Ngôn mới lưu luyến buông tay, đôi mắt ướt át lại nhìn hắn với vẻ kinh ngạc.
Rất nhiên hiển, màn trình diễn hoàn mỹ vừa rồi, trực tiếp để hắn tăng max điểm.
Đường Tụng ho khan một tiếng, đưa nàng về chỗ ngồi.
Trở lại bàn ăn, bầu không khí giữa hai người trở nên rất ái muội.
Đổng Ngọc Ngôn xấu hổ đỏ mặt, thỉnh thoảng lại nhìn trộm Đường Tụng một cái.
Đường Tụng bị nàng nhìn đến xấu hổ, không thể làm gì khác hơn là nhét đồ ăn vào miệng.
“Soái ca, có thể xin wechat không?” Đột nhiên, một giọng nói cắt đứt bầu không khí giữa hai người.
Nhìn qua, là một cô gái mặc quần bó sát, ngực để lộ một mảng trắng như tuyết, trên mặt trang điểm khá đậm, nhìn qua rất gợi cảm và quyến rũ, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Đường Tụng.
Đổng Ngọc Ngôn nhất thời tức giận, đây là không coi người bạn gái như nàng vào mắt à.
Trực tiếp đứng lên, gạt tay của đối phương ra, lạnh lùng nói: “Có muốn mặt không? Không thấy tôi đang ngồi đây sao?”
Cô gái gợi cảm không thèm để ý, cười nói với Đường Tụng: “Soái ca, đây là bạn gái anh à? Nếu không phải, chúng ta cùng đi uống rượu đi!”
Nói xong còn lắc lắc chìa khóa xe Porsche trong tay.
Đổng Ngọc Ngôn căng thẳng, vừa lo lại vừa tức.
Dù sao nàng và Đường Tụng cũng chưa xác định quan hệ, nếu như bị người thừa cơ mà vào, vậy nàng…
Nghĩ đến đây, Đổng Ngọc Ngôn vội vàng nhìn về phía Đường Tụng ở đối diện, mặt đầy khẩn trương.
Đường Tụng rất phản cảm với giọng điệu bao nuôi mặt trắng nhỏ này của đối phương, trực tiếp từ chối: “Tôi không rảnh, tối này còn phải đi với bạn gái.”
Cô gái kia nhất thời lộ ra vẻ thất vọng, lại nhìn Đổng Ngọc Ngôn với ánh mắt khiêu khích, sau đó mời rời đi.
Đổng Ngọc Ngôn nghe thấy Đường Tụng thừa nhận mình là bạn gái, trái tim lập tức nhảy loạn.
Đường Tụng sợ nàng tức giận, liền cầm thìa múc một miếng bánh ngọt, đưa đến bên miệng nàng.
“A… há mồm, bánh ngọt rất ngon, nếm thử đi!”
Đổng Ngọc Ngôn nghe lời, mở cái miệng đỏ hồng ra, nhẹ nhàng cắn một cái, nhất thời chỉ thấy ngọt lịm, cả tâm lý và miệng đều như vậy.
Nhìn thấy đối phương tươi cười, Đường Tụng thở phào một hơi, hắn cũng mới gặp tình huống này lần đầu.
“Mình rất thích món quà ngày hôm nay, lát nữa bọn mình đi dạo phố đi, mình cũng muốn tặng cậu một món quà, không cho phép từ chối nha.” Đổng Ngọc Ngôn cẩn thận từng li từng tí, tựa như sợ Đường Tụng từ chối.
“Được!” Đường Tụng cũng vui vẻ, mình không cần kiếm cớ để hoàn thành nhiệm vụ nữa.
Thấy đối phương đồng ý, Đổng Ngọc Ngôn thở phào nhẹ nhõm.
Cầm thìa của mình lên, múc một miếng bánh ngọt, lại đưa đến bên miệng Đường Tụng: “Miếng này hơi nhiều socola, cho cậu!”
Quảng trường Đức Thắng chỉ cách nhà hàng hơn 200 mét.
Sau khi cơm nước xong, hai người đi bộ vài phút là đến nơi.
Vì nhiệm vụ tiêu xài, Đường Tụng mới lên mạng kiểm tra, vừa hay ở đây có một cửa hàng Dior.
Dù sao cũng phải tiêu hết 70.000, nếu như mua đồ bình thường, chỉ sợ sẽ tốn thời gian.
Phải nhân lúc nàng còn vui vẻ với món quà kia để giải quyết luôn mới được.
Hai người đi một lát, Đổng Ngọc Ngôn liền dẫn hắn vào một cửa hàng bán đồ nam, Armani.
Đường Tụng cũng biết nhãn hiệu này, quần áo rất đắt, ít thì trước kia hắn cũng không mua nổi.
Đổng Ngọc Ngôn hiển nhiên là đã lên kế hoạch từ trước.
Sau khi tiến vào cửa hàng, trực tiếp kéo Đường Tụng đến khu bán âu phục.
Sau đó dừng lại trước một giá hàng.
Đổng Ngọc Ngôn chỉ vào một bộ âu phục màu tím nhàn nhã, nói: “Đường Tụng, cậu thích bộ này không? Mình cảm thấy màu sắc này rất hợp với cậu, trời cũng chuyển lạnh rồi, có thể mặc.”
Đường Tụng tiến lên, đưa tay sờ một cái.
Chất liệu mềm mại, chế tác hoàn mỹ, nhìn qua cũng rất thời trang, rất tinh tế và khéo léo.
Cảm nhận khá tốt, màu sắc cũng rất đẹp.
Lại nhìn vào giá cả, tổng cộng 6000 NDT.
Đối với dân đi làm bình thường, đây chính là hơn một tháng lương, quá xa xỉ.
Nhân viên bán hàng ở bên cạnh thấy thế, vội vàng tiến lên nói: “Chào ngài, bộ này là kiểu dáng mới của mùa thu, sinh ra từ Moldova, được chế tạo thủ công, vị tiên sinh này có dáng người rất tốt, mặc vào tuyệt đối là rất hợp.”
Đổng Ngọc Ngôn nhìn về phía Đường Tụng với ánh mắt mong chờ: “Hay là mặc thử đi?”
Đường Tụng gật đầu, bây giờ nhận quà của đối phương trước, lát nữa mình tặng lại, nàng sẽ không tiện từ chối.
Hơn nữa hắn đúng là chưa mua âu phục, nếu như gặp phải trường hợp chính thức, thì đúng là cần một bộ.
“Đúng rồi, lấy giúp tôi đôi giày da màu đen kia, số 43.” Đổng Ngọc Ngôn rất hưng phấn.
“Vâng!” Nhân viên bán hàng cũng rất vui vẻ.
Đường Tụng thấy hơi cảm động, bảo sao lúc nãy nói chuyện, nàng lại cố tình hỏi số giày của mình.
Trước khi đi hẹn hò, hắn cũng đã ôn bài, nhưng nàng để tâm hơn hắn nhiều.
Rất nhanh, nhân viên đã cầm một bộ âu phục và giày mới đến, đưa cho Đường Tụng.
Tiến vào phòng thử đồ, thay xong, Đường Tụng đầu tiên là nhìn vào gương.
Rất vừa, chất liệu cũng không tệ, mặc rất thoải mái.
Lúc này mới hài lòng đi ra khỏi phòng thử đồ.
Đứng ở bên ngoài, Đổng Ngọc Ngôn lập tức nhếch miệng cười, cảm khái: “Thật là đẹp trai!”
Sau khi được hệ thống ưu hóa, Đường Tụng quả thực là một móc treo quần áo.
Cô gái bán hàng cũng sáng mắt lên: “Quá hợp, quả thực là như đặt riêng, bạn trai của ngài thật là đẹp trai!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đổng Ngọc Ngôn đỏ bừng, nàng vốn đã rất hài lòng, giờ lại bị câu ‘bạn trai’ này làm cho đầu óc mê muội, vung tay lên: “Bội này đi, tôi thanh toán.”
Nhân viên vui vẻ nói: “Được được, tiên sinh, ngài thay quần áo trước, tôi sẽ cất vào túi giúp ngài.”
Đường Tụng cũng không từ chối, dù sao hắn cũng muốn mua cho đối phương, mà khẳng định còn mua đắt hơn.
Cuối cùng, tổng cộng hết 7120, xem như rất đắt.
Đổng Ngọc Ngôn cũng chỉ mới thăng chức, tháng lương đầu tiên sau khi thăng chức vẫn chưa đến tay, khoản tiền này được trả bằng thẻ tín dụng, tuyệt đối tính là chảy máu rất nhiều.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất