Thần Hào: Tài Phú Tự Do Từ Phát Vòng Bằng Hữu Bắt Đầu

Chương 13: Vòng bạn bè ưu tú gây chấn động

Chương 13: Vòng bạn bè ưu tú gây chấn động
Sau khi hút điếu thuốc xịn, Thẩm Lân lái xe thẳng về căn phòng trọ giá rẻ của mình.
Về việc tại sao không trở về khu nhà Tiền Đường Quan Vân, là vì ở đó chưa có đồ dùng sinh hoạt hàng ngày. Thẩm Lân định bụng ngày mai sẽ đi mua sắm rồi chuyển đến đó sau.
Về đến phòng trọ, Thẩm Lân thu dọn những vật dụng cần thiết. Thực ra cũng chẳng có gì nhiều, quần áo cũ anh không định mang theo, chủ yếu là thẻ căn cước, sổ hộ khẩu và một miếng ngọc bội.
Nghe viện trưởng cô nhi viện kể lại, miếng ngọc bội này được tìm thấy cùng Thẩm Lân khi anh được phát hiện.
Ngắm nghía miếng ngọc bội trên tay, Thẩm Lân ngẩn người một hồi, rồi không chút biểu cảm cất nó vào trong túi xách LV.
Sau khi thu dọn xong, Thẩm Lân đi tắm rửa rồi nằm xuống chiếc ván cứng trong căn phòng trọ giá rẻ của mình, hồi tưởng lại mọi chuyện đã xảy ra hôm nay. Tất cả cứ như một giấc mơ!
"À phải rồi, vòng bạn bè!"
Thẩm Lân nhìn đồng hồ, đã tám giờ tối, còn khoảng bốn tiếng nữa là đến rạng sáng. Thế là anh chọn những tấm ảnh chụp xe hôm nay, cả tấm chụp cảnh một tay lái Ferrari, tay kia sờ đùi Quý Mục Tuyết, rồi khẽ nhếch mép, biên soạn một dòng trạng thái để đăng lên vòng bạn bè: "Coi như đã hoàn thành một việc lớn, à mà, cảm giác lái Ferrari một tay cũng không tệ đấy chứ."
Ảnh đính kèm là ảnh Thẩm Lân chụp xe và tấm ảnh sờ đùi trong xe Ferrari.
Thẩm Lân ấn nút gửi.
"Dòng trạng thái này chắc đủ gây bão đây." Thẩm Lân cười thầm.
Quả nhiên, ngay sau khi Thẩm Lân đăng lên, chưa đầy một phút, điện thoại đã liên tục báo tin nhắn. Thẩm Lân cầm lên xem, trên vòng bạn bè, chấm đỏ báo hiệu có đến "35" thông báo! Có nghĩa là bài đăng này đã nhận được ít nhất 35 lượt thích và bình luận!
Tò mò, Thẩm Lân mở vòng bạn bè của mình ra. Quả thật, đây là lần đầu tiên anh thấy một bài đăng của mình lại nhận được nhiều tương tác đến vậy.
Bạn cùng phòng đại học Uông Vĩ: "Ủa? Lão Lân, thật hay đùa đấy?"
Bạn cùng phòng đại học Triệu Bằng Trình: "Má ơi, má ơi, má ơi, bố ơi, cho con lái ké với!!!"
Bạn cùng phòng đại học Chương Bác: "Mẹ kiếp, lão Lân, mày toàn giả nai thôi đúng không?"
Đồng nghiệp công ty 1: "Trời ạ, thảo nào dạo này cậu xin nghỉ việc, hóa ra là thiếu gia đi trải nghiệm cuộc sống à!"
Nữ đồng nghiệp công ty 1: "Thẩm ca, xe đẹp trai quá, cho em đi nhờ một đoạn được không?"
...
Thẩm Lân lướt qua những bình luận đó, không thèm trả lời. Vừa thoát khỏi vòng bạn bè, anh đã thấy nhóm chat có tên "Những người đàn ông phía sau Mã Vân" báo hơn chục tin nhắn mới.
Thẩm Lân nhìn cái tên nhóm, khóe miệng hơi nhếch lên. Đây là nhóm chat của anh và mấy thằng bạn cùng phòng đại học. Vừa ấn vào, cả đám đã nhao nhao:
Uông Vĩ: "@Thẩm Lân??? Nói gì đi chứ!!!"
Triệu Bằng Trình: "@Thẩm Lân, tao lạy mày, bốn năm đại học mày lừa bố con tao đấy à?" Chương Bác: "@Thẩm Lân, thằng chó, trả bố mày bốn năm tiền sinh hoạt đây, đệt!!!"
Thẩm Lân kéo lên trên cùng, đọc hết tin nhắn của ba thằng bạn. Anh liền gửi luôn 20 cái lì xì, mỗi cái 200 tệ.
Thẩm Lân: "Ối dào, có gì mà ồn ào thế, đây chẳng phải là lúc bản Long Vương trở về gia tộc hay sao? Muốn lái ké thì cứ đến Hàng Châu đây, đừng có lảm nhảm nữa, ba đứa con ngoan mau nhận lì xì đi rồi tắm rửa ngủ cho ngon!"
Ngay khi Thẩm Lân gửi tin nhắn trêu đùa đó đi, màn hình chat đã bị lấp đầy bởi thông báo nhận lì xì.
Sau khi 20 cái lì xì đã được nhận hết, Uông Vĩ: "@Thẩm Lân: Bố ơi, con cũng muốn thử lái Ferrari một tay!" Chương Bác: "@Thẩm Lân: Bố ơi, đùi kia có ngon không ạ?"
Triệu Bằng Trình: "@Thẩm Lân: Tổ tông ơi, con không thèm Ferrari, con muốn cưỡi ngựa cơ (cười bỉ ổi)!!!"
Đọc xong tin nhắn của ba thằng bạn, nhất là cái tin của Triệu Bằng Trình, Thẩm Lân bật cười thành tiếng.
Nếu nói Thẩm Lân có những người bạn tốt nhất, thì chắc chắn là ba thằng bạn cùng phòng đại học. Dù sao thì, hồi còn đi học, khi biết anh là trẻ mồ côi, cả ba đứa đã coi anh như bố mà chăm sóc. Hôm thì Chương Bác mua đôi giày bị rộng cho anh đi, hôm thì Uông Vĩ mua cơm bị thừa một suất cho anh ăn, hôm khác thì Triệu Bằng Trình lỡ mua dư một cốc trà sữa cho anh uống! Cứ thế thay phiên nhau chăm sóc, khiến cuộc sống đại học của Thẩm Lân vui vẻ hơn bao giờ hết.
Sau khi tốt nghiệp, mấy đứa vẫn thường xuyên gọi điện, đặt đồ ăn, chuyển khoản cho anh, chỉ sợ anh bị đói, bị người ta bắt nạt. Lão Triệu còn năm lần bảy lượt mời anh đến Thượng Hải, bảo nhà nó xin việc cho anh vào cơ quan nhà nước.
Những ân tình này, Thẩm Lân cả đời không bao giờ quên.
Thẩm Lân nghĩ ngợi rồi nhanh chóng gõ một tin nhắn vào nhóm chat: "Từ hôm nay trở đi, bố sẽ mãi là chỗ dựa vững chắc cho các con, có việc gì cứ tìm bố, à mà, sau này bố sẽ định cư ở Hàng Châu, Hàng Châu chính là nhà của các con, cứ đến tìm bố!"
Triệu Bằng Trình: "@Thẩm Lân, ủa, ai cho đổi vai thế, đã được chúng ta đồng ý đâu?"
Uông Vĩ: "@Triệu Bằng Trình, hình như không cần chúng ta đồng ý, mày không gọi tổ tông à?"
Triệu Bằng Trình: "...có vẻ như mày cũng gọi bố?" Chương Bác: "Thôi đi, lão Lân có cuộc sống tốt đẹp là quan trọng nhất, nhớ đấy, hẹn nhau tất niên nhé!"
Sau khi trò chuyện với mấy đứa bạn một hồi, Thẩm Lân định thoát khỏi WeChat, nhưng vừa rời khỏi giao diện chat, anh đã thấy danh sách bạn bè đầy những tin nhắn từ những người mà bình thường chẳng mấy khi liên lạc.
Tò mò, Thẩm Lân ấn vào từng tin một.
Thằng ngốc Trần Minh hồi đại học: "Lân ca, dạo này phát tài à, bên em có cái dự án này hay lắm, em gửi link cho anh xem nhé, đầu tư vào ngành hot đấy ạ! (tài chính trực tuyến http//...)"
Thấy vậy, Thẩm Lân im lặng lắc đầu rồi chặn luôn nick nó.
Tiếp theo, thằng lớp trưởng mặt dày hồi cấp ba Hạ Mãnh: "Lân ca, dạo này bận gì đấy, rảnh thì đi họp lớp cấp ba nhé? (chắp tay)"
Thẩm Lân cười nhạt, không trả lời mà lướt xuống tin nhắn tiếp theo.
Đồng nghiệp cũ Khâu Lệ: "Lân ca, thấy tin nhắn thì trả lời em nhé, trưởng phòng Diệp bảo em hỏi anh, tiền lương với tiền bồi thường có chuyển vào cái thẻ cũ của anh không ạ?"
Thấy tin nhắn này, Thẩm Lân hơi khựng lại, rồi nhanh chóng soạn tin trả lời: "? Thật á? Diệp chó dạo này làm việc nhanh thế cơ à? (nghi hoặc)"
Đồng nghiệp cũ Khâu Lệ: "Lân ca, Diệp chó có tốt bụng thế đâu, là do hắn thấy cái vòng bạn bè của anh, xong rồi như chó chạy đến phòng giám đốc xin xỏ đấy ạ, giám đốc đặc biệt duyệt cho."
Đồng nghiệp cũ Khâu Lệ: "Lân ca, không ngờ anh lại là thiếu gia đi trải nghiệm cuộc sống đấy, trước giờ anh diễn sâu quá đi, khi nào rảnh tụ tập nhé!"
Thấy tin nhắn của Khâu Lệ, Thẩm Lân bất đắc dĩ cười trừ. Đúng là có câu "Khi bạn thành công, ai cũng là người tốt"!
Thẩm Lân nhanh chóng trả lời: "Vẫn là cái thẻ cũ đấy, khi nào rảnh rồi tính, tôi còn có việc!"
Gửi xong, Thẩm Lân mặc kệ đối phương có trả lời hay không, thoát WeChat ra rồi cầm cuốn tiểu thuyết giảm giá 30% mới mua lên đọc giết thời gian, chờ đến giờ hệ thống điểm danh.
Cuối cùng, khi Thẩm Lân sắp gật gù buồn ngủ thì trong đầu anh vang lên giọng nói của hệ thống:
【Đinh! Điểm danh rạng sáng, 100.000 đô la Mỹ đã được chuyển vào tài khoản đuôi 7878 của kí chủ, vui lòng kiểm tra!】
【Đinh! Điểm danh rạng sáng, hệ thống phát hiện kí chủ có đăng một bài lên vòng bạn bè ngày hôm qua, đang tiến hành đánh giá!】
【Đinh! Bài đăng trên vòng bạn bè ngày hôm qua đạt 90 điểm, xếp loại Ưu tú, nhận được một lần điểm danh gốc x1, một lần điểm danh Ưu tú x1】
【Đinh! Kí chủ có muốn tiến hành điểm danh không?】

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất