Thần Hoàng

Chương 330: Ngọc giản lệnh bài (2)

- Ngươi thử sử dụng nó xem. 

Tông Thủ không hiểu ra sao, lại thử thúc dục hồn lực rót vào trong đó, sau đó lệnh bài kia bỗng nhiên biến ảo. Vốn là tên của của Tông Thủ chuyển thành Trương Tam, Lý Tứ, Triệu Đại. Thậm chí đệ tử đích truyền Thái Nguyên Tông cũng đang không ngừng biến hóa. Bên trong ngoại môn đệ tử, thậm chí trưởng lão đích truyền, Thất Linh Tông, Thái Nguyên Tông càng tùy tâm sở dục.

Tiếp theo khi Tông Thủ thúc dục hạch tâm linh bên trong thì rõ ràng, trên mặt chính mình bao trùm một tầng Linh Năng hơi mỏng. Mặc dù không phải dịch dung cũng không phải ảo thuật nhưng làm cho những người khác, không cách nào chính thức nhớ kỹ tướng mạo của hắn.

Vật ấy phối hợp Thiên Hồ Huyễn Pháp thì càng thêm tuyệt.

- Vật ấy để ra vào chư tông, tùy tâm sở dục, cũng có thể giúp ngươi che dấu thân phận. Càn Thiên Sơn Yêu Vương là đích truyền thứ bảy của bổn tông Thương Sinh Đạo, Đông Lâm chư tông nếu như biết được chỉ sợ cũng phải nghi thần nghi quỷ.

Ngay sau đó Ngụy Húc chỉ vào ngọc giản trong tay hắn:

- Về phần vật ấy chế chuyên cho ngươi, có thể tụ gấp không gian chi lực chứa đựng, chỉ cần vẫn còn ở giới này. Mỗi ngày có một lần na di vạn dặm tiến vào Thương Sinh bí cảnh ta, dùng không hạn lượng, xuất xứ ta đã định tại Càn Thiên Sơn cao nhất chỉ có thể chứa đựng ba lần Linh Năng na di. Bất quá tác dụng lớn nhất của vật ấy không phải chỗ này...

Lông mày Tông Thủ nhíu lại không chút do dự nói:

- Tự nhiên là trốn chạy để khỏi chết!

Nắm chặt ngọc giản trong tay, vật này không thể nghi ngờ là nhiều hơn mấy tính mạng.

Ngụy Húc lập tức cười cười, trong mắt lộ vẻ tán thưởng trẻ nhỏ dễ dạy vẻ.

***

Khi Tông Thủ được Ngụy Húc lần nữa chuyển đổi không gian trở lại Càn Thiên Sơn thành thì cảnh ban đêm thậm chí còn không tiêu tán.

Sao mai cũng mới vừa hiện thân trên bầu trời.

Trong phòng, chỉ có tứ nữ thức đêm chờ ở chỗ này. Triệu Yên Nhiên trông thấy hắn lúc, sắc mặt cổ quái vô cùng, lúc trắng lúc xanh, cuối cùng hừ một tiếng, ngay cả chào hỏi cũng không nói trực tiếp đi ra. Đoán chừng do xưng hô nên nàng ta không cách nào mở miệng nói chuyện.

Hiên Vận Lan cũng đồng dạng mắt mang dị sắc, bất quá so với Triệu Yên Nhiên thì thủ lễ nhiều hơn. Nhìn thấy Tông Thủ, nàng dịu dàng cúi đầu nói:

- Đệ tử Vận Lan, bái kiến tiền bối bổn tông!

Tông Thủ cười ha ha. Ừ một tiếng tỏ vẻ bất mãn. Thần sắc Hiên Vận Lan bất đắc dĩ phải lần nữa thần sắc cung kính nói:

- Thỉnh an Thái Thái Thái Thái Thái Sư Thúc Tổ!

Tông Thủ lúc này mới thoả mãn gật đầu, bất quá chợt cũng thấy cái từ này quá dài, liên tiếp năm chữ thật nổi da gà, vì thế hắn rộng lượng vung tay lên nói:

- Sau này gọi ta là quân thượng.

Hiên Vận Lan im lặng hồi lâu, trong lòng thầm nghĩ ta không phải thần tử của ngươi, vì sao phải gọi ngươi là quân thượng? Bất quá cũng thấy xưng hô thế này dễ hơn Thái Thái Thái Thái Thái Sư Thúc Tổ vô số, liền trầm mặc không phản bác nữa. Sau đó nàng dùng ánh mắt khẩn nhìn Tông Thủ.

Tông Thủ sau nửa ngày không hiểu ra, sau một lát mới biết Hiên Vận Lan là muốn ly khai.

Càn Thiên Sơn thành, tuy không phải là đại tông đại phái, thực sự dù sao cũng là thế lực chí cường thế gian. Đặc biệt là tại đỉnh Càn Thiên Sơn, trong nội cung Hàm Yên cao thủ nhiều như mây. Ban đêm thời điểm càng đề phòng sâu nghiêm.

Nếu không có lệnh của hắn, đoán chừng Hiên Vận Lan không đi ra được, dùng thần hồn cảm ứng từ xa, quả nhiên Triệu Yên Nhiên cũng không ly khai, mà là đang ngoài cửa chờ.

Tông Thủ lập tức cười nhạt một tiếng, vung tay áo hướng Sơ Tuyết ra hiệu nói:

- Tuyết nhi nàng đưa đám người xuống núi đi.

Sơ Tuyết vốn một bụng nghi hoặc muốn hỏi, lúc này thấy Tông Thủ trực tiếp đuổi nàng đi thì không cam lòng dẫn Hiên Vận Lan rời đi.

Nhược Thủy cười cười minh bạch Tông Thủ đoán chừng là cần một đoạn thời gian tiềm tĩnh, không đợi Tông Thủ nói chuyện thì đi ra khỏi phòng nhưng không rời đi mà lặng lẽ chờ bên ngoài hộ pháp.

Mà sau khi tứ nữ lục tục rời đi, Tông Thủ trực tiếp khoanh chân ngồi xuống trên mặt đất điều tiết hô hấp dể tiến nhập minh tưởng đem ý niệm lẻn vào bên trong hồn hải.

Đầu tiên hắn muốn biết rõ ràng đoàn kim quang đến cùng là vật gì.

Ngụy Húc trước khi đi duy nhất chưa từng giải thích rõ ràng chính là đoàn kim quang đánh vào trong hồn hải của hắn.

Khi thần thức của Tông Thủ dò xét chỉ cảm thấy trên không vòng xoáy hồn lực giờ phút này phiêu đãng một tòa kim chín tầng.

Vài đạo chân phù trên không trấn áp toàn bộ thần hồn.

Tông Thủ thử thăm dò đem một tia hồn thức tiến vào trong thì cả người thì triệt để ngơ ngẩn.

Kim chín tầng hắn quan sát được rõ ràng nhưng một khi hồn thức tới gần lại phát giác thứ này, căn bản là không tồn tại.

Tặng vật của Thánh cảnh nhất định không phải là phàm phẩm. Chỉ từ lệnh bài và ngọc giản kia đã biết được vài điều.

Nhưng mà kim tháp chín tầng này rốt cuộc là vật gì và rốt cuộc có tác dụng ra sao?

Ở trong thần hồn tựa hồ cũng không biến hóa, nhất định phải có cái gì bất đồng mới càng thêm vững chắc.

- Không đúng, vững chắc?

Tông Thủ khẽ nhúc nhích trong lòng đem hồn thức tản ra mọi nơi. Sau đó khóe môi ẩn hiện mỉm cười.

Chỉ thấy bốn phía nguyên thần của mình, những lỗ thủng biên giới đang nghiền nát được một cỗ dị lực khó hiểu gia trì rõ ràng đang gia cố phục hồi như cũ từng chút một.

Một ít vết thương còn khỏi hẳn.

Toàn bộ quá trình cực kỳ chậm chạp. Nếu không phải tận lực quan sát của Tông Thủ khá mạnh thì cơ hồ thì không thể nhận ra

Ngụy Húc cho hắn món bảo vật này thế gian này ít có đền bù nguyên thần.

Muốn nghiền nát biên giới nguyên thần triệt để tu bổ phải cần thời gian, khả năng đem dùng mười năm làm đơn vị để tính toán.

Nhưng Tông Thủ hắn ít nhất là thấy được một đường hy vọng. Hơn nữa tháp kim này gia cố nguyên thần của chính mình cũng có thể rõ ràng phát giác được.

Chính mình không tiếp tục cần lo lắng, vòng xoáy hồn hải nếu như nghiền nát tạo thành hậu quả khủng bố nữa.

Không cần cẩn trọng, ngày đêm lo lắng.

Công dụng sâu hơn thì Tông Thủ không điều tra được, bất quá có thể biết được những điều này cũng đã đầy đủ.

Bất quá lại tinh tế tưởng tượng, Ngụy Húc tặng cho Tông Thủ ba kiện Linh Khí, không một cái nào dùng để chiến đấu.

Truyền tống ngọc giản có thể để cho hắn tại Càn Thiên Sơn xuyên thẳng qua bí cảnh Thương Sinh, nguy cấp thời điểm có thể trốn chạy để khỏi chết.

Mà lệnh bài kia, ngoại trừ tác dụng tín vật tông môn ra thì còn để che dấu thân phận của hắn.

Nếu như hắn nguyện ý thì cho dù là cửu giai Linh Võ Tôn cường giả không nhất định có thể nhớ kỹ diện mạo của hắn.

Về phần kim tháp chín tầng trước mắt cũng chỉ có thể để trong hồn hải không đi quản nó nữa.

Đối với hắn mà nói, đồ đạc như thế này đều có chỗ hữu dụng nhưng không thể gia tăng chiến lực cho hắn.

Nhíu nhíu mày, Tông Thủ lại đem một cái túi nhỏ to cỡ nắm tay từ trong tay áo ra.

Đây cũng là túi càn khôn Ngụy Húc trước khi đi tặng cho làm hắn cực kỳ hâm mộ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất