Thần Hoàng

Chương 672: Võ đạo thất giai (1)

Tông Thủ tính ra lấy tình tình của Nguyên Thủy Ma Tông, đoán chừng sẽ không dễ dàng buông tha tìm kiếm

Muốn đến nơi đây, ít nhất còn cần thêm hai ngày nữa, vậy nên hắn liền lấy Ám Ma Xá Lợi ra.

Bên trong có Thất Tinh pháp đàn, ngoài có ảo trận, cũng nếu không sợ khí tức vật ấy tiết ra ngoài

Đạo gia cũng giống với những thần thú tinh thú kia, đều là tu đan. Mà Phật gia cùng bộ phận Ma Tông lại ngưng kết ra Xá Lợi, là nơi tụ tinh hoa cả đời.

Bất quá trong tay Tông Thủ lại không phải là thứ xót lại của bất kỳ vị Ma Đạo cự nghiệt nào cả, mà là một loại sinh linh tên là Ám Ma, là ma vật thiên sinh.

- Tiên Cảnh đỉnh phong sao?

Phân biệt cấp bậc của Thiên Ma Xá Lợi kia một phen, Tông Thủ liền lâm vào suy ngẫm.

Hơi chút do dự, vẫn nắm thật chặt Xá Lợi này.

Thôn Thiên Nguyên Hóa đại pháp của hắn đã chuyển hóa lỗ đen, vẫn có thể thôn phệ hết thảy, thoáng khẽ hấp, liền hút vài tia Tinh Nguyên tinh khiết vào.

Ngay lập tức khi nuốt vào liền bắt đầu tinh lọc chiết xuất, dùng Bạch Động pháp tướng bài trừ tất cả tạp chất vô dụng ra ngoài, thậm chí trực tiếp bị bỏng.

Chủ yếu là những ma tức ma niệm kia là phiền toái nhất.

Mà sau một lát, sau khi chiết xuất Chân Nguyên kia đến mức tận cùng thì Tông Thủ lại âm thầm nhíu mày, vẫn có thể cảm giác, một đám mặc niệm hàm ẩn vào trong đó.

Vô luận chiết xuất thế nào cũng đều không thể tinh lọc.

- Quả nhiên! Vẫn thiếu đồ vật kia.

Tông Thủ không khỏi trợn mắt, lần nữa nhìn về phía phía đông.

Người biết được sử dụng Xá Lợi thế nào không nhiều lắm, nhưng Tông Thủ hắn đúng là một trong số đó.

Nếu La Minh kia đã đang tìm vật ấy, xem ra hơn phân nửa là đã tìm được vật mấu chốt kia, quả nhiên, vẫn phải lấy mạng người này mới được! Kiện đồ vật kia, cũng cần phải tìm trên người người này.

Nghĩ như vậy, Tông Thủ cũng không ngừng hấp thú Thiên Ma Xá Lợi mà ngược lại còn tăng thêm lực, điên cuồng hấp thu.

Mượn theo Tinh Nguyên mênh mông kia, bắt đầu chuyển hóa lấy Thủy Hỏa Loa Toàn kình khí trong cơ thể.

Theo thời gian chuyển dời, đại lượng Ngũ Hành Linh Năng chung quanh không ngự hội tụ đến, không ngừng khiến Thủy Hỏa chân khí, chuyển thành Âm Dương. Chín đầu linh mạch dung nhập trong cơ thể dưới sự trùng kích từ Tinh nguyên của Ám Ma Xá Lợi cũng bắt đầu biến hóa, quá trình này trọn vẹn giằng co một ngày, cho đến ngày thứ hai giờ Tý. Nội tức lưu động trong luân mạch Tông Thủ đã triệt để đổi thành Hắc Bạch nhị sắc.

Chuyển đổi công quyết, Tông Thủ từ sau khi suy diễn hoàn thành đã sớm muốn bắt đầu. Chỉ là về sau, hắn một mực vẫn không có thời gian đi làm.

Lúc này mượn nhờ Ám Ma Xá Lợi chi lực, lại một lần hành động bỏ qua quá trình mấy chục ngày có thể là mấy tháng, trong vòng mười hai canh giờ hoàn toàn hoàn thành.

Chỉ những tia ma niệm kia cũng tụ lại ngày càng nhiều trong cơ thể hắn.

Thần sắc Tông Thủ cũngdần dần dữ tợn. Tất cả ác niệm trong lòng đã phóng đại vô hạn.

Đôi mắt huyết hồng, toàn bộ thân hình, xuất hiện một tầng tầng lớp da phảng phất lân phiến màu đen, quanh thân cũng quấn quanh hắc khí.

Ngay cả mấy người Tông Nguyên, Nhược Thủy ở chung quanh cũng đều ngạc nhiên không biết làm sao, căn bản không biết chuyện gì xảy ra, đang lo lắng không thôi thì Tông Thủ lại kíp nổ mười tám đạo Kinh Vân Thần Diệt kiếm chủng trong Đan Điền.

Trong chốc lát, vô số kiếm ý cường hoành bị kích phát ra, men theo chín đầu luân mạch trùng kích tứ tán. Cũng triệt để chấn nát bấy ma khí ma niệm trong cơ thể!

Tông Thủ cố nén thống khổ, chỉ mấy cái tuần hoàn đã triệt để thanh trừ tất cả ma niệm, thân thể khôi phục bình thường, thần sắc cũng dần dần khôi phục tường hòa.

Chỉ là những kiếm ý kia mặc dù đánh nát ma niệm nhưng cũng chỉ tổn hao một bộ phận, mục tiêu không còn, chúng liền bắt đầu tổn thương thân mạch của hắn.

Tông Thủ suy ngẫm, một chút liền muốn phóng xuất một bộ phận kiếm ý này ra ngoài cơ thể

Nhưng ý niệm này chỉ vừa nổi lên thì chỉ cảm thấy nơi mi tâm bỗng nhiên lại có một cổ tinh khí mênh mông bỗng nhiên bộc phát. Men theo mạch huyệt trùng kích mà xuống. Giây lát liền tràn ngập toàn bộ thân hình.

- Đây là, Đỉnh Lô Đạo Thai?

Tông Thủ khẽ giật mình, ý thức được cái này hơn phân nửa là Triệu Yên Nhiên đã đột phá thất giai.

Mà Đạo Thai nàng để trong cơ thể mình trong hai năm gần đây cũng hội tụ đại lượng Tiên Thiên tinh khí. Lúc này bắt đầu phụng dưỡng lại, bàng bạc mãnh liệt, phảng phất như không có điểm cuối vậy.

Càng có một tia cảm ngộ với Thiên Địa, đối với rất nhiều phù văn đại đạo đột nhiên liền hiện trong lòng hắn.

Trong đó hơn phân nửa, Tông Thủ đều đã biết được nhưng cũng có một bộ phận hắn chưa nắm giữ.

Trong mắt Tông Thủ chớp lên tinh mang, tận lực nén vui mừng trong lòng.

- Thật là đúng lúc! Đã như thế, cũng được! Trời cho mà không lấy là có tội. Liền xem thử Thiên Môn này Tông Thủ ta hôm nay có thể đánh tan hay không!

Thân có Thiên Nhân chi chướng. Tông Thủ chẳng những Địa môn chắc chắn gấp 10 lần thường nhân mà Thiên Môn trên đỉnh đầu, cũng cũng giống như thế.

Mặc dù còn không tính là "chướng" thật sự, nhưng thực sự cũng rất khó phá vỡ.

Lúc này Tông Thủ vốn là dùng Kinh Vân Thần Diệt kiếm ý toái tán kia làm dẫn để trùng kích. Trong chốc lát, vô số kiếm ý toái tán nổ bung, đâm cho ‘ Thiên Môn ’ kia thủng lỗ chỗ khắp nơi.

Rồi sau đó liền thấy phía sau ‘ Thiên Môn ’ cũng là một ấn phù chữ ‘ Phong ’

Tông Thủ ngây cả người, tiếp theo lại cười lạnh một tiếng. Tinh nguyên mênh mông mà Đạo Thai nhổ ra cũng theo đối trùng kích đi.

Vẫn là hóa thành hình kiếm, dùng thế như chẻ tre phá tan chữ ‘ Phong ’ kia.

Lúc ‘ Thiên Môn" triệt để thông. Tông Thủ cuối cùng cũng có thể cảm ứng giữa không trung phân bố lấy một mảnh linh mạch dài hẹp cực lớn, còn có Linh Năng mênh mông trong tinh không nữa.

Trước kia hắn thì có thể rút ra lực lượng từ dưới lòng đất, nhưng hôm nay, lại có thể mượn toàn bộ thiên địa lực lượng.

Tông Thủ không khỏi mờ mịt, đây là cảm giác của Thiên Vị Võ sư, hắn đã xa cách nó khá lâu rồi.

Bước vào một bước này, cũng là chính thức tiến nhập cánh cửa Thiên Cảnh.

Từ khi hắn tụ kết pháp tướng, hồn lực tiến vào thất giai, kỳ thật liền có thể cảm ứng thiên mạch tinh không.

Dùng hồn thân dao cảm, kỳ thật càng thêm rõ ràng, nhưng Tông Thủ lại cảm thấy không bằng khi là Thiên Vị Võ sư kiếp trước.

Tiếp theo hắn lại thở ra một hơi thật sâu, khiến nỗi lòng khôi phục yên tĩnh, im im lặng lặng cảm thụ hết thảy.

Biết được mỗi khi đột phá cảnh giới đều là lúc cùng Thiên Địa phù hợp nhất, cũng là lúc có khả năng lĩnh ngộ nhất.

Chốc lát sau, Tinh Nguyên vẫn đang phun trào kia bỗng nhiên chìm vào trong Khí Hải của hắn.

Dần dần tụ tập, ngay khi một thanh khí kiếm tụ thành lại bỗng dưng phân ra, hóa thành một đen một trắng uốn lượn trong Khí Mạch.

Ẩn ẩn lại mang theo vài phần khí tức Thái Sơ.

- Quả nhiên! Đây là cô âm không trường, cô dương không sinh sao?

Tự giễu cười cười, Tông Thủ không để ý đến nữa. Ngược lại lại chuyên chú thần hồn, lẳng lặng minh tưởng một lát, Tông Thủ lại lần nữa bắt đầu động tác.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất