Thần Hoàng

Chương 804: Một kiếm trảm chi

Thủy Lăng Ba quay người đánh ra một kích, đồng dạng một quyền đánh ra làm cho phiến hư không kia bị đánh thành phấn vụn.

Âm thanh nổ vang ầm ầm, chỉ thấy một thân ảnh ngã xuống dưới. Toàn thân là máu, lại đình trệ một chút như tật ảnh, dùng tốc độ mắt thường không thấy được phi độn rời đi.

Ngay cả Thủy Lăng Ba cũng có chút kinh ngạc. Khí cơ tập trung cực kỳ vất vả. Mặc dù nàng có linh giác nhạy cảm nhưng mấy lần người này suýt đào thoát.

Lại nghe Nguyên Vô Thương cười to điên cuồng: 

- Trước mặt Nguyên Vô Thương ta còn có thể trốn? Bạo cho ta!

Phiến không trung này lập tức nổ vang, vô số thiên địa chi linh bỗng nhiên nổ bung!

Linh quang sáng lóng lánh, hư ảnh màu đen kia lúc này mới hiện hình. Vốn đao kiếm của Lôi Động hợp kích đánh tới làm hắn thét lên thảm thiết.

Rồi sau đó đem làm Quang Âm đao cùng tuyệt diệt kiếm xẹt qua, thân ảnh của người này bị tiêu diệt.

Thân thể nguyên thần đều nhạt nhòa đi.

Tuyệt Dục khẽ nhíu mày, vừa rồi hắn cố ý bắt lấy nguyên thần của người này. Muốn cho Tông Thủ một câu trả lời, tận lực lưu lại chút lực đạo. Tỵyệt diệt kiếm kỳ thật không có chém giết nguyên thần của kẻ này.

Nhưng mà thằng này vô cùng quyết tuyệt, trực tiếp toái ba hồn bảy vía!

Rốt cuộc là ai? Một trận chiến này tói chỗ đặc sắc lại bị đánh gãy, thật khiến cho người ta phiền muộn.

Ngược lại Tông Thủ vào tuyệt cảnh kiếm đạo mãnh tiến, lại tăng lên một tầng.

Lý Vô Hồi lúc này cất bước đi tới bên cạnh. Hắn thi triển linh pháp đem huyết nhục lộn xộn và mảnh vỡ nguyên thần tụ tập, lập tức tập trung một chỗ.

Nhưng mà dần dần hắn nhíu mày, trong mắt tất cả đều hiện ra nét nghi hoặc.

- Không cần cố sức! Trừ phi Lý Vô Hồi ngươi có thể đảo ngược thời gian.

Thủy Lăng Ba khẽ vẫy tay, triệu hồi thanh kiếm đỏ thẫm ra ngoài. Trên mặt hơi cười lạnh: 

- Là nguyên thần thứ hai, thân thể khôi lỗi. Người ra tay chỉ sợ đã tới tiên cảnh.

Người nơi này hơi nhíu mày, cũng không đặt trong lòng. Đều là anh kiệt, mặc dù thánh cảnh cũng tự hỏi lúc sinh thời cũng trèo lên được.

Nhân vật tiên cảnh trong mắt người khác là cao không chạm tới. Nhưng mà trong mắt bọn họ không gì hơn cái này. Sớm muộn gì cũng đuổi kịp và vượt qua!

Ngược lại hành vi của kẻ này làm cho người ta căm tức.

Nguyên Vô Thương hơi suy nghĩ một chút, rồi sau đó cười cười âm lãnh.

- Thế gian này còn chưa có người dám ở trước mặt Nguyên Vô Thương ta dùng chiêu thức này! Lần sau gặp phải thì phải chém!

Sau khi nói xong cũng xé mở không gian, hắn trực tiếp rời đi.

Tuyệt Dục cũng gật đầu: 

- Việc này Tuyệt Dục ta sẽ tra rõ, nhất định sẽ cho ngươi câu trả lời.

Hắn cũng không có ở lâu, hơi gật đầu với mọi người rồi rời đi.

Lý Vô Hồi lại cười cười, âm thanh của hắn như từ thâm uyên vạn trượng vang lên.

- Thân phận của người này ta đã đoán ra vài phần. Có thể có quan hệ với Dương gia, người này quả nhiên không muốn sống!

Nói xong thì nhìn qua Tông Thủ cười cười: 

- Hôm nay Lý Vô Hồi thật sự không có mặt mũi nào ra tay tiếp, cáo từ!

Nhìn qua mọi người rời đi Tông Thủ lần nữa ngơ ngẩn. Ba người này rời đi thì không có câu nào nói tới Khung Vũ Sang Thế Lục.

Nói như vậy bản Vũ Thư này là của mình?

Nhược Đào cũng thu kiếm vào vỏ, cười nói.

- Quân thượng hôm nay dùng dùng một địch sáu, làm cho ta tâm phục khẩu phục! Quyển sách này vốn nên làm vật của quân thượng! Mới vừa xuất thủ chỉ cảm thấy mình thích thì làm, nhịn không được muốn ra tay thử kiếm mà thôi!

Tông Thủ quay đầu lại kinh ngạc nhìn qua Nhược Đào một cái. Rồi sau đó cười tiếng, có chút gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn qua Thủy Lăng Ba.

Nơi này sáu người chỉ có ‘ sư muội ’ này là có thể đối kháng với hắn. Nói là sáu người hợp lực, kỳ thật mấy người Nguyên Vô Thương nhưng có ít nhất ba thành lực lượng là của Thái Nguyên Tiên Tử.

Đã thấy Thủy Lăng Ba thần sắc quái dị nhìn qua hắn. Thần sắc cực kỳ hâm mộ, cũng có bội phục. Cũng không biết là hâm mộ Tông Thủ hay là cởi mở hơn rất nhiều. Hoặc là bội phục hắn kiếm thuật có chỗ đột phá.

Sau đó Thủy Lăng Ba phất tay không thèm quan tâm. Quay đầu qua một bên. Đây là ý bảo bản Vũ Thư này Thủy Lăng Ba ta tặng cho ngươi.

Tông Thủ nhịn không được cười lên, thực sự thả lỏng trong lòng, thần sắc nhìn qua Vũ Thư càng thêm chuyên chú.

Kỳ quái, thực rất kỳ quái!

Lúc trước hắn chỉ có ý niệm này trong đầu, nhưng mà lúc này bản ‘ Khung Vũ Sang Thế Lục ’ trước mặt càng thêm rõ ràng.

Nhìn bộ dáng của nó thì tương tự với Trụ Thư của hắn, nhưng mà hắn lại có cảm giác không thích hợp.

Mà linh năng chấn động cũng không quy luật, có chút hỗn loạn. So sánh với Trụ Thư thì khác quá xa. Càng ẩn chứa khí cơ cuồng bạo.

Tông Thủ nhíu mày thò tay muốn đụng vào. Nhưng mà qua chốc lát thì cảm thấy nội tâm có báo động hiện ra, chính là ‘ Khung Vũ Sang Thế Lục' trong thần hồn chấn động mạnh, dường như cực kỳ bất an với quyển sách này.

Hơn nữa lúc này chính mình lấy được ‘ Khung Vũ Sang Thế Lục" chỉ sợ không phải là chuyện tốt.

Nhất thống đông lâm, kiếm áp thế giới, vốn đã bị vô số chư tông trong Vân Giới chú mục, lúc này ‘ Vũ Thư ’ đến tay càng là mũi tên của vạn người.

Con mắt Tông Thủ lúc này co rút lại. Trong sát na kia đã có phán đoán.

Bản ‘ Vũ Thư ’ này là giả, đối với chính mình mà nói cũng là họa không phải phúc!

Tâm niệm hơi đổi, trầm tư một lát. Tông Thủ bỗng nhiên cười cười thu tay lại. Rồi sau đó kiếm quang trong tay phải chém ra một chiêu.

Tuy không biết là người nào bố cục bản thân mình, muốn tính toán lại không phải là hắn.

Nhưng mà chỉ cần phá hủy quyển sách này thì như vậy cho dù người nọ có tính toán gì cũng không sao cả!

Lực lượng toàn thân ngưng tụ tới cực điểm. Thanh Long trâm kiếm trong tay hơi chấn động, đã tới biên giới nứt vỡ. Tông Thủ không chút do dự chém một kiếm về phía ‘ Vũ Thư ’!

Dẫn tới người chung quanh đều kinh hãi. Tất cả tu sĩ cửu giai nơi này kinh ngạc ngây người.

Lúc trước cực kỳ hâm mộ ghen ghét đều biến mất vô tung, chỉ còn lại kinh dị khó hiểu.

Oanh!

Một tiếng chấn động vang lên ngập trời, linh quang hiện ra chung quanh ‘ Vũ Thư ’.

Giằng co một khắc, kiếm quang bên ngoài trong ba hô hấp có kiếm ý mạnh mẽ hiện ra, cũng vượt qua màn sáng đem bản ‘ Vũ Thư" chém thành hai nửa.

Nhưng mà chỉ thấy bên trong có một đoàn tinh thần lực vô cùng tinh thuần bỗng dưng bộc phát. Trùng kích mọi nơi phá tan hồ nước bên dưới.

Tông Thủ đứng mũi chịu sào, chỉ cảm thấy nguyên thần chấn động, cơ hồ gần như mất đi ý thức. Vô cùng khó chịu, có cảm giác buồn nôn. Những người còn lại đứng ở xa xa thực sự cũng có mấy người thiếu chút nữa bị tinh thần lực này làm bất tỉnh.

Mặc dù là tu sĩ mạnh mẽ như Thủy Lăng Ba Vô Cực cũng không dễ chịu. Sắc mặt tái nhợt, trong đôi mắt hiện ra thần ắc ngạc nhiên.

Tinh thần lực chấn động trọn vẹn tiếp tục nửa khắc mới dừng lại, rồi sao đó tất cả tu sĩ tu sĩ bên dưới nhìn qua phía Tông Thủ, bọn họ đưa mắt nhìn nhau và trao đổi ý niệm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất