Chương 115. Chỉ sợ là giả thôi
"Đúng là một người may mắn, hơn bốn trăm nghìn nguyên tệ đó, vậy mà trong nháy mắt đã tiêu hơn ba trăm nghìn.
Tiên Thiên trên Thiên Võng thán phục nói.
"Ha ha, nếu ngươi đi đến Thần Ma đạo tràng, thì một triệu nguyên tệ cũng không đủ để tiêu, nói gì đến hơn ba trăm nghìn.
Một vị võ giả Tiên Thiên khác cười lạnh nói.
"Các ngươi chú ý chút xem có phải sai ở đâu không? Linh dược trong yêu thú sơn mạch có giá trị là năm trăm nghìn nguyên tệ, nếu như ta cũng lấy được rồi đi Thần Ma đạo tràng tùy tiện mua chút đồ, đừng nói là đột phá đến Đạo Quả, đến chiến lực cũng tăng lên gấp mấy lần đó!" Này là hộ vệ Trúc Cơ của Dương Tử Lăng, Dương Tấn đăng bài, cũng giống Dương Tử Lăng, hắn cũng bị Giang Thái Huyền ép đăng.
"Cảm tạ hai vị phối hợp, cảm phiền Dương huynh đăng thêm mấy bài viết nói mình muốn đi Yêu Thú Sơn Mạch tìm kiếm dược liệu nữa.
Giang Thái Huyền nói.
Khóe miệng Dương Tấn giật giật, mắt nhìn Dương Tử Lăng, nhận được đồng ý của nàng lúc này mới tiếp tục đăng bài viết: "Hiện tại ta đang trên đường đi về hướng Yêu Thú Sơn Mạch, tin rằng với thực lực Trúc Cơ đỉnh phong của ta, nhất định có thể tìm được linh dược tốt."
"Nhìn xem, Trúc Cơ lão tổ đều đã đi rồi, không được, chúng ta không thể rớt lại đằng sau."
"Ta không muốn làm người bần cùng nữa, ta muốn phát tài, ta muốn thần huyết, thần công, thần thể..."
Liễu Thanh Minh mơ màng nhìn vào Thiên Võng, Dương Tử Lăng không phải đại nhân vật đến từ quốc đô sao, từ lúc nào mà xuất thân thấp hèn, đi Yêu Thú Sơn Mạch tìm linh dược để thay đổi vận mệnh rồi?
Chẳng lẽ, là ta đoán sai? Nét mặt của Liễu Thanh Minh như không hiểu chuyện gì xảy ra.
Lơ mơ như Liễu Thanh Minh còn có cả Vương Nguyên, hắn vừa gặp Dương Tử Lăng bàn chuyện đại sự, nhưng sao trong nháy mắt, vị quý nhân này đã lại thành người quê mùa lập nghiệp rồi?
Nhưng, biết được thực lực, tài lực, và mấy món tín vật chứng minh thân phận của đối phương, nên Vương Nguyên cũng không có hoài nghi.
Một đoạn quảng cáo được đăng lên, toàn bộ Thanh Nguyệt thành náo động, võ giả cấp Tiên Thiên trở lên kích động không thôi, lời đồn mau chóng được truyền ra, một vài võ giả cấp thấp cũng động tâm.
Một đoạn quảng cáo của Giang Thái Huyền này, là để người Thanh Nguyệt Thành nhận thức được rằng tất cả Yêu Thú Sơn Mạch đều là đồ quý báu!
Toàn bộ Tiên Thiên của Thanh Nguyệt thành đều điên rồi, một gốc linh dược bán đi hơn bốn trăm nghìn nguyên tệ, đây linh dược nào mà quý giá vậy?
Nếu như mình may mắn, lấy được một gốc thì sao đây?
Mặc dù Dương Tử Lăng không có nói rõ là ở nơi nào, nhưng với cơ cốt của một nữ hài nhi yếu đuối, hẳn là sẽ không tiến vào quá sâu Yêu Thú Sơn Mạch, có thể chỉ là ở bìa rừng.
Mà bìa rừng cũng không có nhiều nguy hiểm, bọn hắn có thể ứng phó được!
"Liễu viện trưởng, ta vì ngươi mà lập ra một mục tiêu phát triển đó là bồi dưỡng ý thức kiếm tiền từ nhỏ cho các học viên, như vậy lớn lên tuyệt đối sẽ không có ai nghèo.
Giang Thái Huyền đăng bài viết, gọi Liễu Thanh Minh.
Liễu Thanh Minh đơn giản đáp lại: "..."
"Liễu viện trưởng, ta đề xuất ngươi mời một bậc thầy thư pháp đến, viết lên dòng chữ: Kiếm tiền! Kiếm tiền! Nhất định phải kiếm tiền!. Dán ở ngay trong học viện.
Giang Thái Huyền nghiêm túc nói.
Liễu Thanh Minh trực tiếp không trả lời, vị tràng chủ này chỉ nghĩ đến tiền thôi.
Dương Tử Lăng và Dương Tấn rời khỏi đạo tràng, đi về phía Thanh Nguyệt thành.
"Vị tràng chủ này thật là...
Dương Tấn cười khổ một tiếng, đúng là không biết phải đánh giá thế nào.
"Nếu nói hắn ham tiền, thì hắn lại từng cho thuê cường giả với giá thấp, chém giết Đạo Quả, giải cứu Thanh Nguyệt thành khỏi nguy hiểm, nếu nói hắn không ham tiền, thì giờ đây hắn lại đang hận cả thành không thể vì hắn mà kiếm tiền.
Dương Tử Lăng khẽ cười một tiếng, nói: "Nhưng mà cũng tốt, chỉ cần chúng ta và hắn tạo mối quan hệ thì việc lớn chưa chắc sẽ không thể không hoàn thành được."
"Đúng vậy, người ở nơi này tư chất đều rất phi phàm, đặc biệt là thần huyết, thần thể, thần công đều có thể buôn bán, bối cảnh sợ là thâm sâu đến không thể lường được.
Dương Tấn nói.
"Chỉ sợ là giả thôi.
Dương Tử Lăng lắc đầu, khẽ thở dài: "Thế giới này rộng lớn như vậy, nhưng từ xưa đến nay, có xuất hiện bao nhiêu thần huyết, thần thể đâu? Thần công thì chỉ xuất hiện qua những bản ghi chép không đầy đủ cổ xưa còn sót lại, nhưng e rằng cũng chỉ là giả thôi."
"Vậy tiểu thư còn mua nhiều đồ như vậy làm gì?
Dương Tấn khó hiểu.
"Thần Ma đạo tràng kinh doanh cũng được một khoảng thời gian rồi, cho dù không phải thật sự, thì chắc cũng có một vài đồ quý báu đáng với cái giá này.
Dương Tử Lăng nói, dừng một chút, lại nói: "Hôm nay được dịp dùng Thần Ma đan, hay là rèn luyện thể chất một chút, ở đây có bốn sợi linh khí Tiên Thiên, ta chia cho ngươi hai sợi."
"Đa tạ tiểu thư.
Dương Tấn vội vàng tiếp nhận hai bình ngọc, bên trong chính là linh khí Tiên Thiên.
"Ngươi chút nữa đi xử lý hiện trường tử vong của thành chủ mới một chút, Thần Ma đạo tràng quá ngạo mạn, giết người xong còn lưu lại danh tính đạo tràng, cứ như sợ người khác không biết là bọn họ giết không bằng.
Dương Tử Lăng than nhẹ một tiếng, phân phó nói.
Đối với Thần Ma đạo tràng, nàng cũng có điều tra qua, và đối với cách giết người của Thần Ma đạo tràng, nàng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Sau khi giết người xong thì phải để lại một câu nói: "Chính là Thần Ma đạo tràng ta giết đó!"
Đây là ý gì? Là cầu cho người ta đến trả thù, hay là không sợ chết?
"Vâng.
Dương Tấn cung kính nói.
Dương Tử Lăng đi rồi Giang Thái Huyền mới kiểm kê thu hoạch của mình, hiện tại lại có thêm hơn ba ngàn năm trăm nguyên tệ, mặc dù vẫn chưa mua được đồ gì tốt, nhưng chỉ cần loại khách hàng giống Dương Tử Lăng này đến nhiều một chút, chắc chắn hắn sẽ phát tài ngay thôi.
Thanh Nguyệt thành nhất định phải được phát triển rộng rãi, vì đây là đại bản doanh của mình, nhưng là không biết thánh chỉ chỉ thị thành chủ lúc nào mới tới, để Vương Nguyên được ngồi vững vàng chức thành chủ, tiện thể mang chút tài nguyên trợ giúp vị thành chủ mới này phát triển.