Chương 131. Đám người tông môn ngớ ngẩn
"Chuyện này, không thể nào...
Tình huống của nữ tử so với nam tử kia cũng không khác nhau lắm, chuyện này con mẹ nó là tình huống gì vậy?
Bọn họ, xuất thân từ tông môn chính tông, công pháp họ tu luyện tuy không phải Đỉnh cấp nhưng ở Đại Vân quốc cũng được coi là cao cấp.
Một cái thành trì rách rưới nhỏ bé mà bọn họ bình thường chẳng muốn chú ý đến, Tiên Thiên hẳn cũng phải rác rưởi như vậy, công pháp cấp thấp không tưởng tượng nổi, sau đó bị bọn họ một kiếm diệt sạch rồi bắt tên thiên tài ngàn năm khó gặp ấy đi, được trưởng lão ban thưởng mới đúng chứ?
Thế mà, con mẹ nó chuyện này không đúng kịch bản!
Bọn hắn bị đánh bại, một kiếm cũng không đỡ nổi, bị bắt làm tù binh!
Phanh
Lưu Chính và mấy gia chủ đồng thời đánh ra một chưởng làm trọng thương hai người khiến bọn họ phun ra thêm một búng máu nữa, bấy giờ hai người kia tựa như một bao cát rách nát trực tiếp bay ra ngoài.
"Đây mà là đệ tử tông môn á? Không phải tông môn chỉ nhận thiên tài làm đệ tử sao?
Bọn Lưu Chính kinh ngạc.
Bọn họ đang chuẩn bị đại chiến một trận, vậy mà hai người đó ngay cả một chiêu cũng không chịu nổi?
"Chuyện này, có khả năng bọn họ đã gia nhập vào một tông môn giả.
Một vị gia chủ trầm tư một lát, nói.
Nói xong thì đi thẳng tới trước hai người kia, lại bổ thêm hai chưởng, xác định là thật sự không có sức phản kháng, trực tiếp nắm tóc kéo về phía Vương Minh Minh.
"A, a, đám ngu ngốc ti tiện, mau thả ta ra, sư phụ ta là trưởng lão Thanh Sơn Tông!" Nam tử sắp điên rồi, sắc mặt dữ tợn mà quát.
"Mau buông ta ra, sư phụ ta là cường giả Đạo Quả, các ngươi sỉ nhục ta như thế, đợi sư phụ ta đến nhất định giết cả nhà các ngươi!" Nữ tử cũng nghiêm nghị uy hiếp nói.
"Đạo Quả?
Bọn Lưu Chính giật mình, vẻ mặt hiển lên sự sợ hãi.
Bọn họ tùy tiện ra tay liền chọc phải đệ tử của võ giả Đạo Quả?
Võ giả Đạo Quả, đừng thấy cường giả của Thần Ma đạo tràng làm thịt Đạo Quả chỉ bằng mấy chiêu, bọn họ không phải là cường giả đạo tràng, chỉ cần là Tiên Thiên, Trúc Cơ đều có thể bóp chết bọn họ, nói gì đến Đạo Quả.
Quan trọng nhất chính là, bọn họ không có tiền!
Vương Minh Minh cười lạnh một tiếng, cực kì tự phụ mà nói: "Ta không thiếu tiền."
Phủ thành chủ được Đại Vân quốc hỗ trợ, đưa tới một số tiền đủ để phát triển tạm thời cho nên Vương Minh Minh rất có khí thế.
Chuyện này thì liên quan gì đến tiền?
Hai vị đệ tử của Thanh Sơn tông không hiểu, nhưng không khó để bọn họ nhìn thấy vẻ mặt e ngại của đám Lưu Chính, lập tức cười lạnh thành tiếng: "Mau buông ta ra rồi quỳ xuống dập đầu, giao ra tâm pháp võ học của các ngươi, nếu không đợi sư phụ của bọn ta xuất hiện, Thanh Nguyệt thành này e là không còn một người nào sống, Đại Vân hoàng thất cũng sẽ không bao giờ báo thù cho các ngươi!"
"Thiếu thành chủ, hai tên ngốc mà ngươi muốn đây.
Lưu Chính trực tiếp vứt hai người kia xuống dưới chân Vương Minh Minh rồi quay người tụ tập lại cùng một chỗ với đám người kia, thương nghị: "Tiếp tục khai phá Thanh Nguyệt hồ, ngươi đi thông báo cho bọn họ là Thiếu thành chủ sẽ phát tiền lương, để bọn họ trở lại làm việc."
"..."
Đám người này rốt cuộc bị sao vậy, trước đó còn e ngại mà sao hiện tại lại làm như chưa có chuyện gì phát sinh, tiếp tục thảo luận khai phá Thanh Nguyệt hồ thế?
"Ai, hai vị, Thanh Sơn tông của hai ngươi thật sự rất giàu hả?
Vương Minh Minh ngồi xổm người xuống nhìn hai người.
"Hừ, Thanh Sơn tông ta ở Đại Vân quốc xếp thứ mười trong số tông môn, ba vị trưởng lão trong tông môn đều là võ giả Đạo Quả!" Hai người ngạo nghễ nói: "Thức thời thì mau chóng thả bọn ta ra, không thì lúc sư phụ ta đến rồi, trên dưới Thanh Nguyệt thành này không còn ai sống đâu!"
"Hai ngươi có phải bị ngu không vậy?
Vương Minh Minh trợn trắng mắt, tức giận nói: "Ta hỏi là có phải các ngươi rất giàu hay không, mẹ nó ai thèm hỏi tông môn của ngươi mạnh hay không?"
"Sư phụ ta là..."
"Được rồi, biết rồi, võ giả Đạo Quả, muốn diệt cả nhà của ta, còn muốn đồ sát toàn thành đúng không?
Vương Minh Minh ngoáy lỗ tai, không hề lo lắng nói: "Ngươi nhớ cho kĩ, ta là Giang Thái Huyền, có bản lĩnh thì để sư phụ của ngươi tới giết ta!"
Lưu Chính: "..."
Ngươi vu oan giá hoạ một cách đê tiện như vậy, tràng chủ mà biết thì không giết chết ngươi mới là lạ?
"Giang Thái Huyền, bọn ta nhớ kỹ, sư phụ ta đến tất nhiên sẽ giết ngươi!" Nam tử dữ tợn gầm nhẹ nói.
"Được, nói nhảm xong rồi thì mau giao tiền tài trên người các ngươi ra đây, nếu không thì ta sẽ lột sạch hai ngươi ném vào trong hồ cho yêu thú ăn. Ngươi yên tâm, Giang Thái Huyền ta nói được làm được!" Vương Minh Minh hừ lạnh một tiếng, chắp hai tay sau lưng.
Soạt
Nước trong Thanh Nguyệt hồ dao động, một con yêu thú xông lên, lộ ra hai hàm răng nanh chi chít, rất là hung tàn.
Hai người kia liếc nhau, vội vàng lấy ra một cái không gian giới chỉ ném cho Vương Minh Minh, lạnh giọng nói: "Giang Thái Huyền, ta đã nhớ kỹ ngươi, những vật này tạm thời để ở chỗ của ngươi, sư phụ ta đến đây nhất định phải khiến ngươi trả bằng máu!"
"Ai không đến thì làm cháu trai, lão tử ở Thanh Nguyệt Sâm Lâm chờ các ngươi!" Vương Minh Minh ngạo nghễ hừ lạnh, chụp lấy hai cái không gian giới chỉ.
Không gian giới chỉ sau khi nhận chủ cũng có thể giải trừ, hai người kia rất sảng khoái giải trừ nhưng trong mắt đều ẩn ẩn sát khí, hiển nhiên hắn thật sự đã chọc ra phiền toái.
"Cút đi.
Vương Minh Minh lạnh lùng phất tay, để cho hai người bọn họ xéo đi.
Nhìn hai người kia lộn nhào lảo đảo rời đi, một vị gia chủ hỏi: "Thiếu thành chủ, vì sao ngươi không trực tiếp giết chết hai người kia luôn?"
"Giết làm gì? Giữ lại đến lúc đó lại cướp thêm một lần.
Vương Minh Minh bình tĩnh nói.
Lưu Chính cau mày nói: "Thiếu thành chủ, ngươi làm như vậy không sợ tràng chủ giết chết ngươi hả?"
"Nói mò gì vậy, ta đây là đang giới thiệu mối làm ăn cho tràng chủ. Ngươi nghĩ xem, người như võ giả Đạo Quả chắc chắn rất giàu, Tràng chủ lại có thể kiếm một món hời thì hắn nhất định sẽ cảm tạ ta.
Vương Minh Minh bĩu môi, chợt kích động nói: "Không nói nữa, ta muốn đi báo tin vui này cho tràng chủ."
"Thiếu thành chủ, vậy mười nghìn nguyên tệ kia?
Lưu Chính kéo hắn lại.
"Cho ngươi.
Vương Minh Minh trực tiếp ném mười nghìn nguyên tệ ra rồi nhanh chân chạy mất, cướp của hai tên tông môn Tiên Thiên xong hắn muốn đi mua chút đồ tốt.
Luyện võ làm trọng? Kiếm tiền là ngu ngốc?
Luyện võ gì chứ? Biết kiếm tiền là đủ rồi, đám tông môn ngớ ngẩn.