Chương 153. Một món đồ chơi quèn mà thôi
Một đêm yên bình không có chuyện gì xảy ra.
Mãi đến lúc mặt trời lên cao Giang Thái Huyền mới rời giường, đạo tràng đã có Tây Môn Mập Mạp trông coi nên cũng không cần hắn quan tâm quá nhiều.
Lý Nguyên Bá, Lý Quảng và Gia Cát Thần Hầu đang ngồi ở bàn gỗ do A Hoài chế tạo nói chuyện phiếm.
Tây Môn Mập Mạp khổ sở ngồi ở giữa ba người, mặt mày sưng vù.
"Lý Nguyên Bá xuất quan rồi à?
Giang Thái Huyền tìm một cái ghế ngồi xuống.
"Tràng chủ, ta đã thành công tiến vào Đạo Quả.
Lý Nguyên Bá mỉm cười nói, thu liễm khí tức, không lộ ra mảy may.
"Huyền ca.
Tây Môn Mập Mạp ấm ức gọi hắn.
Lý Nguyên Bá mặt không đổi sắc, thản nhiên nói: "Đánh thay Võ Tòng."
Giang Thái Huyền quả quyết không để ý đến Tây Môn Mập Mạp, hắn nói: "Nếu ngươi đã đột phá Đạo Quả, vậy chúng ta cũng nên về Vân Thủy thành mở chi nhánh đạo tràng."
Ba vị Thần Ma gật đầu, Tây Môn Mập Mạp rất muốn xen vào một câu, nhưng sau khi nhìn nhìn ba vị Thần Ma một chút thì vẫn là rụt cổ lại, ngậm miệng không nói thêm gì.
"Trước tiên phải giải quyết ba tên tiểu tặc đã.
Lý Nguyên Bá đột nhiên cười lạnh một tiếng, nhún người nhảy lên. Trên không trung có ba bóng người đang bay nhanh như tên mà đến.
"Thanh Sơn Tông à.
Giang Thái Huyền nỉ non.
Lý Quảng, Gia Cát Thần Hầu bình thản nhìn, không có ý định nhúng tay vào.
Thùng thùng
Tiếng bước chân truyền đến, Vân Phong chắp tay: "Trong lãnh thổ của Đại Vân, tất cả đều thuộc về Đại Vân quốc, Thần Ma đạo tràng có ý đồ tạo phản..."
"Đợi chút.
Giang Thái Huyền nhướng mày, ngắt lời nói: "Ngươi không được đi học à?"
Vân Phong ngẩn ngơ, chuyện này cùng chuyện hắn có đi học hay không có liên quan gì? Hắn vốn là hoàng tử, sao có thể không đi học?
"Nào, ta dạy cho ngươi.
Giang Thái Huyền quơ qươ tay, lạnh nhạt nói: "Đất đai trong thiên hạ đều là đất của vua, mà người sống ở trên đất này đều phải quỳ phục xưng thần, câu này hẳn phải nói như vậy mới đúng chứ."
"Ngươi...
Mặt Vân Phong đỏ lên, mẹ kiếp, bị đả kích.
"Tràng chủ văn hay chữ tốt, Tử Lăng bội phục.
Một tiếng vỗ tay vang lên, Dương Tử Lăng bước tới.
"Dương tiểu thư, ta cũng có một câu dạy cho ngươi.
Giang Thái Huyền cười nhạt nói.
"Ồ? Tràng chủ muốn dạy ta câu gì?
Dương Tử Lăng nghi hoặc.
"Ngươi thích hợp với câu này.
Giang Thái Huyền chậm rãi đứng dậy, toả ra một khí thế đặc biệt: "Tất thảy trong thiên hạ, đều là của trẫm!"
Dương Tử Lăng có chút sững sờ, gượng cười nói: "Tràng chủ nói đùa, Tử Lăng một lòng trung quân ái quốc."
"Được rồi, mặc kệ các ngươi.
Giang Thái Huyền khoát khoát tay: "Thần Ma đạo tràng của ta chỉ chuyên về chuyện kinh doanh, không nhúng tay vào chuyện của các ngươi, về Vân Lệnh ta sẽ bảo quản năm ngày, để người của Thanh Sơn Tông rời đi thì ta sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra."
"Nực cười, một đám tép riu các ngươi thật sự cho rằng chỉ dùng một Đạo Quả sơ kỳ là đã có thể ngăn cản được bọn ta?"
Y Cười lạnh một tiếng, khí thế mãnh liệt: "Vùng trời này, thuộc về Đại Vân Quốc!"
"Nếu đã vậy thì, Lý Nguyên Bá, phiền ngươi bảo vệ đạo tràng, trục xuất đạo chích.
Giang Thái Huyền nhẹ nhàng nói.
Ầm ầm
Ánh sáng vàng chói lọi, sấm sét trên trời cuộn trào, đan xen vào nhau tạo thành một tấm lưới trời khổng lồ đáng sợ, cảnh tượng xung quanh ngập một trời sấm sét như thể thiên địa nổi giận, lôi đình diệt thế.
Tử kim song chùy rung chuyển không trung, thiên lôi mãnh liệt bao phủ ba người.
"Giết!" Tam đại Đạo Quả đồng thời xuất thủ, Lâm Sơn Đạo Quả trung kỳ và hai vị còn lại là Đạo Quả sơ kỳ.
Oanh
Một tiếng nổ ầm trời vang lên, thiên lôi bao phủ ba người kia, song chùy của Lý Nguyên Bá dần dần mờ đi rồi biến mất không thấy gì nữa, hắn chắp tay đáp xuống: "Xong."
Vân Phong, Dương Tử Lăng kinh ngạc nhìn lên bầu trời, giữa lôi đình có ba nhân ảnh đang trôi, đã cháy xém, chẳng còn chút dấu hiệu của sự sống nào.
Tam đại Đạo Quả, một chiêu chết hết!
"Lâm lão.
Vân Phong kinh hoàng tột độ, không giấu nổi vẻ hoảng sợ trong đáy mắt.
Không phải cường giả của Thần Ma đạo tràng nếu đấu tay đôi cùng lắm là chỉ có thể đối phó với Đạo Quả sơ kỳ sao?
Thế mà ba vị Đạo Quả duy nhất mà bên hắn có thể phái ra, bây giờ đã bị người ta dùng một giây giết chết.
Chênh lệch này, thật con mẹ nó lớn!
"Vân Phong, hửm? Ta nên gọi ngươi là Vân điện hạ mới phải.
Sắc mặt Giang Thái Huyền đột nhiên trở nên lạnh lẽo: "Tự tiện xông vào Thần Ma đạo tràng, ý đồ bất chính, ngươi muốn chết như thế nào đây?"
Vừa dứt lời, Lý Nguyên Bá, Lý Quảng và Gia Cát Thần Hầu, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vân Phong, chỉ chờ Giang Thái Huyền ra lệnh thì sẽ lập tức giết tại chỗ.
"Tràng chủ.
Vân Phong còn chưa kịp mở miệng, Dương Tử Lăng đã đoạt trước một bước nói: "Tràng chủ, hết thảy mọi chuyện đều là âm mưu của Thanh Sơn Tông, Thanh Sơn Tông cấu kết với ngoại địch mê hoặc Vân Phong điện hạ..."
"Đúng vậy, là Thanh Sơn Tông uy hiếp ta, không liên quan gì đến ta, ta chỉ là thân bất do kỷ mà thôi.
Vân Phong vội vã nói.
Trước đó, đối với việc ra tay với Thần Ma đạo tràng hắn vốn đã có chút do dự nên từ bỏ, nhưng Lâm Sơn lại khuyên nhủ, hắn mới có ý động thủ lần nữa. Thế nhưng bây giờ, hắn thật sự biết sợ.
"Dương tiểu thư, lời này của ngươi ta không muốn nghe, đối với việc các ngươi ta một chút cũng không quan tâm.
Giang Thái Huyền ngắt lời nói: "Đại Vân quốc ai làm chủ đều không liên quan gì đến ta, ta chỉ là một người kinh doanh."
Dương Tử Lăng gật gật đầu: "Ta hiểu ý của tràng chủ, Thần Ma đạo tràng hết thảy đều có giá, vậy tính mạng này của Vân Phong, mời tràng chủ ra một cái giá đi."
"Vân Phong điện hạ, ngươi là hoàng tử của một nước, hay ngươi thử nói xem, giá trị của bản thân hẳn nên đáng giá bao nhiêu tiền đi?
Giang Thái Huyền nhìn về phía Vân Phong.
Vân Phong căng thẳng, trong lòng hoảng sợ liền vội vã gỡ giới chỉ không gian xuống giải trừ nhận chủ, nói: "Tràng chủ, tất cả tài sản của ta đều ở đây."
Giang Thái Huyền phất tay thu, bên trong có không ít, hơn một ngàn Nguyên tinh, hắn cẩn thận xem xét một phen liền có chút trầm mặc, nên lừa thêm chút nữa không nhỉ?
"Tràng chủ, Tử Lăng ở đây vẫn còn hai trăm nguyên tinh và một ít kim tệ.
Dương Tử Lăng vội vàng nói.
"Được rồi, như vậy đi.
Giang Thái Huyền cũng không làm khó thêm, xem bộ dạng hai người bọn họ có vẻ là thực sự hết tiền rồi, hắn nhận nguyên tinh, không so đo nữa.
"Tràng chủ, ba người của Thanh Sơn Tông đều đã chết rồi, Vân Lệnh cũng không cần phải bảo quản nữa, xin hãy đưa lại cho Tử Lăng.
Dương Tử Lăng nói.
"Giá tiền không giảm.
Giang Thái Huyền nói.
Dương Tử Lăng dở khóc dở cười: "Đương nhiên, tràng chủ đây là sớm hoàn thành nhiệm vụ."
Giang Thái Huyền trực tiếp ném Vân Lệnh cho nàng: "Cho ngươi, các ngươi thật khó hiểu, một món đồ chơi quèn mà thôi, lấy làm gì."
Dương Tử Lăng, Vân Phong: "..."