Chương 191. Phương Tiến
Giang Thái Huyền nhìn nhóm võ giả rời đi, chỉ còn một người nấu ăn ở lại, những người khác đều đi dò hỏi tin tức, bao gồm cả Triệu Minh.
Luận chiến đang được chuẩn bị, nhưng có nhiều thế lực cũng không biết sự tồn tại của Thần Ma đạo tràng.
Thật không thể nhẫn nhịn được!
Trong cuộc luận chiến này, để Diệp Đạo ra tay đại diện cho chuyển phát nhanh Phong Trì, nhân tiện quảng cáo luôn, để hầu hết các thế lực trong Vân Thuỷ thành đều biết rằng Diệp Đạo có sức mạnh như vậy là do dùng sản phẩm của đạo tràng.
Quá trình tu luyện khổ sở trước kia? Không được nói!
"Tràng chủ, cha ta đồng ý rồi, xin hãy phái cường giả tới cứu lão tổ của ta.
Ngọc Diệu Trúc gửi một tin nhắn qua Thiên Võng.
"Đợi một chút, để ta hỏi họ khi nào có thời gian rảnh.
Giang Thái Huyền trả lời.
"Tràng chủ, lão tổ đợi không được.
Ngọc Diệu Trúc nhanh chóng trả lời: "Cha ta đồng ý thêm tiền."
"Mười nghìn nguyên tệ, sẽ đến trong vòng một canh giờ.
Giang Thái Huyền hỏi hai Thần Ma rồi trả lời lại.
"Cảm ơn tràng chủ.
Thật xấu xa, trực tiếp ra giá gấp đôi, nhưng Ngọc Diệu Trúc đành chấp nhận cái giá này.
Giang Thái Huyền lại lên tiếng: "Ai bận xong rồi thì để đệ tử tông môn chờ chút, đến Ngọc gia trước giúp họ nối xương, luyện hoá Thần Ma đan."
"Đã biết, tràng chủ.
Lí Nguyên Bá và Võ Tòng trả lời.
Hai Thần Ma chẳng để ý nhiệm vụ là gì, bọn họ chỉ cần có nhiệm vụ là được rồi.
Giang Thái Huyền có thể lừa được bao nhiêu thì lừa, nếu thuê Thần Ma mà rẻ như thế thì hắn không kiếm được tiền, trừ khi có lợi ích lớn hơn đằng sau.
"Về phần nhiệm vụ của công hội lính đánh thuê tạm thời để xem trước đã.
Vẻ mặt Giang Thái Huyền lãnh đạm, cũng không quan tâm lắm.
Một phân hội của Công Hội Dong Binh, mạnh nhất là Đạo Quả, nếu không phải kiếm được tiền thì hắn diệt từ lâu rồi.
Thần Kiếm Tông.
"Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy? Còn nhiệm vụ?
Một tên đệ tử trong tông môn có vẻ bối rối, hắn đến nhận nhiệm vụ, nhưng trên đó treo cái gì vậy, là bảng trắng?
Trống rỗng, một nhiệm vụ cũng không có!
Như thế này làm sao ta kiếm điểm cống hiến đây? Làm sao sớm gia nhập hàng ngũ đệ tử ưu tú?
"Bán điểm cống hiến, mười nguyên tệ một điểm, không mặc cả.
Phương Tiến đứng ở cửa đại sảnh, thét lên.
Đệ tử trong phái: "…"
"Phương Tiến sư đệ, ngươi mới vào tông môn, làm gì có điểm cống hiến chứ?
trong phái quen Phương Tiến.
"Phương Tiến sư đệ, tuy rằng ngươi là thiên tài, được đặc cách tiến vào tông môn, nhưng điểm cống hiến không phải cứ có thiên phú mới có, đây là cống hiến cho tông môn, chứ không phải thí nghiệm thiên phú.
Một đệ tử nói.
"Nếu là thiên tài mà có điểm cống hiến thì với tài năng của ta đã sớm trở thành đệ tử ưu tú rồi.
Một đệ tử trong phái thách thức nói.
"Lưu sư huynh, là Lưu sư huynh tới kìa.
Đệ tử trong phái xung quanh đều đột nhiên hưng phấn.
"Phương Tiến đúng không?
Lưu sư huynh đến trước mặt Phương Tiến, khinh thường nói: "Vào tông môn phải hiểu tông môn là gì, nơi này không phải Vân Thuỷ thành, điểm cống hiến không phải muốn là có được."
Phương Tiến ngoáy lỗ tai, vẻ mặt không kiên nhẫn: "Rốt cuộc ngươi có mua không? Mười nguyên tệ một điểm, không mua thì cút nhanh đi, đừng làm chậm trễ việc ta buôn bán."
Đám đệ tử trong phái: "…"
"Dám nói chuyện với Lưu sư huynh như thế à, ngươi không muốn ở lại tông môn nữa sao?
Một đệ tử lạnh lùng nói.
Sắc mặt Lưu sư huynh cũng tối sầm lại: "Dám nói ta cút? Nhóc con, ngươi không muốn sống nữa sao?"
Phương Tiến hít một hơi, lạnh lùng nhìn Lưu sư huynh, hắn là dân nhà giàu mới nổi có tiếng ở Vân Thuỷ thành nên tính tình không tốt đẹp gì, lạnh lùng nói: "Ngươi là cái gì? Đừng cản trở ta làm ăn, trước khi ta tức giận thì mau chạy đi."
"Được, được rồi, ngươi tốt nhất mau rời đi.
Lưu sư huynh tức giận cười, mặc kệ đại sảnh nhiệm vụ, tung ra một chưởng, lực chưởng ào ào toé lên: "Trước khi ngươi tức giận ta đã tức giận rồi, cùng tiến lên phế bỏ hắn đi!"
Ba tên đệ tử trong tông môn gầm nhẹ một tiếng, đồng thời tiến lên vây lấy hắn.
"Các ngươi dám…"
Phương Tiến tức giận, định né ra thì phát hiện xung quanh có quá nhiều người, không thể tránh ra được, hắn quay lại rút kiếm, một chưởng của Lưu sư huynh đánh vào người hắn.
Phụt
Nguyên lực đánh ập vào người hắn, năng lượng đi vào nội tạng khiến hắn phun ra một búng máu, Phương Tiến lờ mờ, tê liệt, có bản lĩnh thì đợi ta rút kiếm rồi đánh!
Bị đánh một chưởng, lại có thêm hai chưởng tiếp theo hạ xuống cùng một lúc, Phương Tiến lại bị thương.
"Đánh, đánh phế hắn cho ta!" Lưu sư huynh cười lạnh, lớn tiếng quát.
Phương Tiến chịu ba chưởng, sau đó ngã xuống đất bị ba người đánh: "Tràng chủ, ta bị đánh, khi nào thì hàng của ta tới?"
Hắn đặt bốn sợi linh khí Tiên Thiên để nâng cao thực lực, nhưng mà giờ còn chưa tới, đừng nói là rút kiếm, giờ có hai cây kiếm hắn cũng không thể đánh lại ba người.
Lúc trước hắn chỉ có một đống tài nguyên để đắp nặn lên cảnh giới hiện tại, tuy rằng dùng Thần Ma đan có phần cải thiện, hơn nữa còn có linh khí Tiên Thiên để tinh luyện nguyên lực, nhưng số lượng không nhiều, so với những đệ tử trong phái này mà nói thì vẫn còn kém một chút.
"Phương Tiến, hàng đã được giao, sẽ đến sớm thôi, ta cảm thấy giờ phút này ngươi nên nói một câu, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, đừng ức hiếp những người trẻ, biết đâu sau này họ sẽ trở nên mạnh mẽ.
Giang Thái Huyền trả lời.
Phương Tiến ngay lập tức trả lời: "Tràng chủ, ta hiểu rồi, trận này ta sẽ nhịn, đợi hàng của ta đến, ta sẽ giết chết bọn họ!"