Chương 190. Điều tra Săn Yêu Minh
Tuy nói là luận chiến giữa gia tộc, nhưng không chỉ là gia tộc, mà còn có một ít thế lực, mười năm hội tụ tỷ thí một lần để phân chia quyền lợi.
Xét cho cùng, ở Vân Thuỷ thành này không phải chỉ có gia tộc, mà còn có nhiều thế lực khác như phủ thành chủ, Công Hội Dong Binh, tông môn và các thế lực khác.
Gia tộc, chỉ là một phần nhỏ mà thôi!
"Bọn ta cũng là một thế lực?
Triệu Minh lẩm bẩm, công ty chuyển phát nhanh là một tổ chức, tuy rằng hiện tại chỉ là giao hàng, nhưng nói cũng đúng, cũng là một thế lực!
"Đúng vậy, các ngươi cũng là một thế lực riêng biệt. Hơn nữa, trận tỷ thí này không phải là so ai có chống lưng mạnh hơn, mà là thế hệ trẻ.
Giang Thái Huyền dừng lại, sau đó nói: "Các ngươi không còn trẻ, nhưng Diệp Đạo thì sao, hắn là thiên tài, chưa dùng qua bất kì món đồ nào, nhưng khi đánh tay đôi, trong các ngươi có ai là đối thủ của hắn? Đây gọi là gì? Là tiềm lực rất lớn! "
Triệu Minh cũng không phải đồ ngốc, lúc trước trói Diệp Đạo, nói ân nhân cứu mạng gì đó, còn không phải là vì muốn khống chế thiên tài này hay sao?
"Tràng chủ, vậy bọn ta phải làm sao?
Triệu Minh cùng những võ giả Tiên Thiên còn lại liếc nhau, cắn răng hỏi.
Họ cũng đầy tham vọng, họ đến Vân Thuỷ thành với Giang Thái Huyền chính là muốn kiếm tiền.
"Các ngươi có thể tấn công một thế lực trước và chiếm địa bàn.
Giang Thái Huyền dừng lại, sau đó nói: "Mà thế lực này ta đã tìm giúp các ngươi rồi, là Săn Yêu Minh!"
"Săn Yêu Minh? Đây là thế lực gì?
Triệu Minh và những võ giả Tiên Thiên khác đều tỏ ra bối rối.
"Săn Yêu Minh này được xưng là tổ chức phụ trách quản lí khu vực trong bán kính hai dặm ở nơi của chúng ta, thực lực không tồi và có nền tảng vững chắc.
Giang Thái Huyền nói, đưa ra ý kiến cho họ: "Các ngươi cứ yên tâm, Trúc Cơ dễ giải quyết lắm, năm trăm tệ, cho Thần Hầu Lí Quảng giúp các ngươi ra tay, thấy sao?"
"Rẻ!" Triệu Minh vỗ mặt hưng phấn nói: "Tràng chủ, ngươi thật là thú vị!"
Bình thường thuê Lí Quảng và Thần Hầu phải mất một ngàn tệ, bây giờ chỉ có giá năm trăm, tức là đã giảm giá một nửa, tràng chủ rõ ràng đang ủng hộ họ!
"Xin hỏi tràng chủ, Săn Yêu Minh này ở đâu?
Triệu Minh hỏi, nóng lòng muốn tiêu diệt đối thủ, giành lấy thế lực của đối phương.
Giang Thái Huyền im lặng một lúc mới giễu cợt: "Chuyện nhỏ này mà còn hỏi ta à? Tự mình đi điều tra đi."
"Điều tra thì điều tra.
Triệu Minh tuy có chút thất vọng, nhưng vẫn có động lực: "Các anh em, cơ hội thăng tiến của chúng ta sắp đến rồi."
"Đi, chúng ta đi tìm hiểu xem.
Những võ giả Tiên Thiên vội vàng đứng dậy, không muốn chậm trễ dù chỉ một chút.
Giang Thái Huyền cười gật đầu, đột nhiên hỏi: "Các thế lực lính đánh thuê có phải bình thường đều có liên hệ với nhau?"
"Không phải, đoàn đội là chính, từng thế lực kinh doanh riêng biệt, thỉnh thoảng hai bên còn động thủ với nhau.
Triệu Minh nói, sau đó dừng lại rồi lại nói tiếp: "Tràng chủ, ngươi hỏi cái này để làm gì?"
"Không có gì.
Giang Thái Huyền lắc đầu dứt khoát, sau đó nói: "Nếu lần này các ngươi làm không tốt, ta cũng chỉ có thể lựa chọn một thế lực khác đi chuyển phát nhanh thôi, bởi vì phương thức quảng cáo của các ngươi thật sự rất kém, đến bây giờ còn chưa bán được nhiều sản phầm."
"Tràng chủ yên tâm, lần này chúng ta nhất định sẽ thắng, chấn động toàn bộ Vân Thủy thành!" Triệu Minh cam đoan, vỗ ngực nói.
"Ừm, vậy ta yên tâm rồi.
Giang Thái Huyền hài lòng gật đầu, sau đó để bọn họ tự mình làm việc.
Doạ dẫm như thế, đợi các ngươi biết Săn Yêu Minh chính là đám lính đánh thuê cướp bóc các ngươi, không biết ngươi có sợ mà lùi bước hay không?
Mấy chuyện như cứng đối cứng với lính đánh thuê gì gì đó, không ai trả tiền thì hắn cũng lười làm, vẫn nên để cho mấy người tốn tiền tốn sức một chút, sẵn tiện quảng cáo tí luôn.
Các võ giả Tiên Thiên chạy đến hỏi thăm tin tức, tìm kiếm nơi được gọi là Săn Yêu Minh.
Vẻ mặt Diệp Đạo thờ ơ, tay vuốt đao cứ như đang vuốt ve người yêu, rất tỉ mỉ và cẩn thận.
"Diệp Đạo, mau đi hỏi thăm, đây là cơ hội để huấn luyện ngươi đấy.
Triệu Minh lớn tiếng mắng.
Diệp Đạo bĩu môi, chậm rãi đứng dậy, ra khỏi Thần Ma đạo tràng.
Triệu Minh gần như đã đoán ra được thái độ làm người của Diệp Đạo, tính tình người này cố chấp, có ân tất báo, cũng có thể nói là hơi ngu ngốc một chút.
Người bình thường sẽ không bao giờ thừa nhận ơn cứu mạng đó, càng không đợi khi Triệu Minh chạy rồi mới tự mình chạy, lại còn chạy đi dán quảng cáo, bị người khác đuổi theo cả đêm cũng không tức giận.
Vậy nên Triệu Minh cũng tin tưởng Diệp Đạo, dự định sẽ nghe theo lời đề nghị của Giang Thái Huyền, bồi dưỡng Diệp Đạo, như vậy sẽ khiến cho Diệp Đạo nợ hắn càng ngày càng nhiều, đến lúc đó Diệp Đạo sẽ không nghĩ đến việc bỏ chạy nữa.
Hơn nữa, sau khi luận chiến kết thúc, danh tiếng của bọn họ sẽ tăng vọt, công việc làm ăn phát triển, cũng có thể kiếm được nhiều tiền hơn.