Chương 194. Chủ trì luận chiến
"Tràng chủ, lần này chúng ta tới là muốn biết, tràng chủ nghĩ như thế nào về chuyện luận chiến của các gia tộc?
Ngọc Thanh nói.
Ba vị trưởng lão khác cũng nhìn chằm chằm Giang Thái Huyền, nếu bọn họ không biết Thần Ma đạo tràng thì bọn họ cũng chẳng để vào mắt, nhưng mà sau khi hiểu rõ rồi, bọn họ nhất định phải tới.
Thần Ma đạo tràng quá mạnh, đặc biệt là hai người đang ngồi uống trà kia, bất kì người nào trong số họ đều có thể là Trúc Cơ vô địch.
Họ đã nghe ngóng trước rồi, hai người này quét sạch cướp xung quanh đây, còn cứu Ngọc Thanh nữa.
Vết thương của Ngọc Thanh, bọn họ hiểu rất rõ, Đạo Quả bình thường không thể ổn định vết thương và giúp luyện hóa Thần Ma đan, thậm chí có thể phá vỡ nguyên lực bảo vệ và nối xương mà không làm tổn thương Ngọc Thanh.
Năng lực như này, ít nhất cũng là giai đoạn cuối của Đạo Quả!
Sau khi vết thương của Ngọc Thanh hồi phục một ít, lập tức liên lạc với ba người bạn cũ, thảo luận cùng nhau đến Thần Ma đạo tràng.
Thế lực cường đại như thế đột nhiên xuất hiện, nếu xen vào luận chiến, bọn họ không thể ngăn cản được, vì vậy vẫn nên tới trước hỏi một chút cho thoả đáng.
Giang Thái Huyền không biết bốn người đang suy nghĩ gì, nói: "Nơi này của ta chỉ buôn bán thôi, ta cũng không có hứng thú với việc tranh giành lợi ích gì đó với các ngươi."
Đây là sự thật, cho hắn một ngọn núi để khai phá hắn còn lười, không bằng giao cho người khác làm, hắn chỉ cần thu phí là xong.
Bốn người thở phào nhẹ nhõm, Ngọc Thanh lại nói: "Tràng chủ, không biết ngươi có hứng thú đến việc chủ trì luận chiến không?"
"Chủ trì luận chiến?
Giang Thái Huyền suy tư, trong lòng nghi hoặc, tại sao Ngọc Thanh lại nghĩ đến việc mời hắn chủ trì?
"Tràng chủ, chúng ta có thể trả tiền để tràng chủ xuất hiện, chỉ cần tràng chủ công bằng, công chính!" Ba người khác cũng đồng thời lên tiếng.
"Công bằng và công chính? Sao vậy, có người gian lận sao?
Giang Thái Huyền kinh ngạc nói.
Bốn người cười khổ, Ngọc Thanh bất lực nói: "Gia tộc trong thành có thế lực rất lớn, đặc biệt là Công Hội Dong Binh, thường xuyên xen vào luận chiến, bọn ta không phải là đối thủ bọn chúng."
"Vậy thì đơn giản thôi.
Giang Thái Huyền vỗ tay nói: "Thanh toán tiền đi, ta sẽ phái người giúp ngươi tiêu diệt Công Hội Dong Binh."
Bốn người: "…"
Thần Ma đạo tràng này rất mạnh, bọn ta biết, nhưng ngươi nói sẽ diệt Công Hội Dong Binh là có ý gì? Công hội của đám lính đánh thuê dễ bắt nạt lắm à?
"Tràng chủ, thế lực ở Vân Thuỷ thành rất phức tạp rắc rối, trong ngoài thành đều có dính líu với nhau, hay là vẫn luận chiến đi.
Da mặt Ngọc Thanh co rút, gượng gạo nói.
"Vậy được, vậy thì chủ trì luận chiến.
Giang Thái Huyền có chút thất vọng nói.
"Tràng chủ, không biết cần bao nhiêu tiền mới mời được ngài chủ trì?
Ngọc Thanh cẩn thận hỏi.
Thần Ma đạo tràng, tràng chủ là chủ, mấy Đạo Quả cường giả đều phải nghe lệnh, giá cả nhất định càng đắt, bọn họ đã chuẩn bị sẵn cả rồi.
"Ngươi yên tâm, muốn ta ra trận rất rẻ.
Giang Thái Huyền mỉm cười, nói: "Miễn phí."
"Miễn phí?
Bốn người đồng thời sửng sốt, ngược lại Ngọc Thanh trở nên căng thẳng: "Tràng chủ thật biết cách nói đùa, muốn bao nhiêu ngài cứ nói."
Hắn đã từng nghe Ngọc Diệu Trúc nói qua, tràng chủ này là người lừa bịp, cái gì cũng đều cần tiền mới nói chuyện, trên Thiên Võng còn có một câu, Thần Ma đạo tràng không có đồ miễn phí!
Nếu có tiền, khi đến nơi này, ngươi có thể trở thành cường giả cao nhất, nhưng không có tiền thì ngươi không cần đến đây, tràng chủ không muốn nhìn thấy ngươi.
"Miễn phí thật đấy.
Giang Thái Huyền thở dài nói: "Tuy nhiên, ta có ba điều kiện."
"Điều kiện gì?
Ngọc Thanh hỏi ngay, không cần tiền mà đặt ra điều kiện, đây hẳn là một điều kiện khó.
"Thứ nhất, là người chủ trì luận chiến, ta có quyền quyết định tất cả, nếu có người dám phá rối, ta có quyền giết.
Ánh mắt Giang Thái Huyền lạnh lùng, hắn nói.
"Đây là chuyện đương nhiên, luận chiến không dễ bị quấy rối được!" Ngọc Thanh gật đầu, sau đó nói: "Điều kiện thứ hai thì sao?"
"Cái thứ hai rất đơn giản, trước khi mở đầu hay kết thúc, ta đều muốn muốn diễn thuyết.
Giang Thái Huyền nghiêm nghị nói.
"Đọc… diễn thuyết?
Bốn người ngớ ra, diễn thuyết cái gì? Còn quan trọng hơn tiền sao?
"Diễn thuyết chỉ là nói chuyện thôi, ví dụ như một số quy tắc, nói điều gì đó khích lệ thanh niên trẻ, để họ có thêm động lực tu luyện.
Giang Thái Huyền nghiêm nghị nói.
"Thì ra là thế, việc này không khó, tràng chủ cứ việc diễn thuyết.
Ngọc Thanh thở phào nhẹ nhõm, ba trưởng lão kia cũng gật đầu.
Nói một số lời động viên, rất tốt, họ rất hài lòng.
"Điều kiện thứ ba, luận chiến phải được tổ chức ở nơi lân cận Thần Ma đạo tràng, dù sao ta cũng còn phải trông coi đạo tràng.
Giang Thái Huyền nói.
"Tất cả đều không thành vấn đề!" Bốn người Ngọc Thanh đồng ý.
"Tràng chủ này đúng là người tốt, không giống như lời đồn bên ngoài, chỉ yêu tiền, yêu bản thân.
Ngọc Thanh thầm nghĩ.
Ba người trưởng lão kia cũng cảm thấy bản thân đã hiểu lầm tràng chủ, ai nói không có tiền không làm được gì? Nhìn xem, tràng chủ tự mình ra tay còn miễn phí nữa chứ.
Nhìn thấy bốn người rời đi với nụ cười trên mặt, Giang Thái Huyền rơi vào suy tư, hắn đang nghĩ lúc đó nên diễn thuyết cái gì để động viên những võ giả trẻ tuổi kia, đừng mê muội võ công, mọi người hãy mau chạy đi kiếm tiền à?
Nếu bốn người bọn họ biết ý đồ của Giang Thái Huyền, nhất định có đánh chết cũng không mời hắn làm chủ trì, thà để thế lực trong thành can thiệp còn hơn mời hắn.