Chương 204. Thí Yêu Đoàn
"Công ty chuyển phát nhanh Phong Trì, nếu các ngươi trả lại số đồ mà các ngươi đã cướp, ta có thể tha cho đám các ngươi một mạng.
Bốn người của Thí Yêu Đoàn nhảy xuống ngựa, lạnh lùng nói.
"Há, công ty chuyển phát nhanh Phong Trì của ta vì dân trừ hại, giúp cho Vân Thủy thành có một cuộc sống ổn định, Thí Yêu Đoàn các ngươi chẳng lẽ là đám đạo phỉ đó hay sao?
Triệu Minh cười lạnh.
Sắc mặt của võ giả Trúc Cơ thuộc Thí Yêu Đoàn bấy giờ đen như nhọ nồi, hắn nói: "Săn Yêu Minh cướp đoạt của Thí Yêu Đoàn bọn ta, bọn ta đang muốn cướp trở lại, ngươi chỉ là đi trước một bước mà thôi."
"Thật nực cười, chính Thí Yêu Đoàn của ngươi không có năng lực tự giữ đồ lại đến đổ lỗi công ty chuyển phát nhanh Phong Trì của ta?
Triệu Minh giễu cợt.
Về phần trả lại đồ? Mơ đi, hắn đã tiêu hết cả rồi, hơn nữa dù có không tiêu hết thì hắn cũng sẽ không trả lại đâu số tiền lớn như vậy đâu.
"Ngươi muốn chết..."
"Đủ rồi!"
Thí Yêu Đoàn vẫn còn đang muốn nói thêm thì bỗng một thanh âm lạnh như băng vang lên, Giang Thái Huyền nhìn chúng ánh mắt rét lạnh: "Luận chiến lần này là do bổn tràng chủ chủ trì, muốn tham dự thì báo số tài nguyên có trong tay rồi rút thăm, không tham dự thì cút ra ngoài."
"Được, được lắm, không ngờ rằng chỉ có mấy ngày ngắn ngủi Thí Yêu Đoàn không xuất hiện thôi mà đã có nhiều tên không sợ chết nhảy nhót như vậy.
Võ giả Trúc Cơ cười lạnh, hắn nhìn Giang Thái Huyền: "Có dám đánh một trận không?"
"Khiêu chiến ta? Ngươi chắc chứ?
Ánh mắt Giang Thái Huyền lấp lóe, ẩn ẩn như có tinh quang.
"Ngươi thật ngông cuồng, ta đây không phải là đang khiêu chiến với ngươi, ta là muốn giết ngươi!" Võ giả Trúc Cơ quát lạnh một tiếng, một cây trường thương xuất hiện, kế đó hắn tung người nhảy lên, xông thẳng về hướng Giang Thái Huyền.
"Không thể không nói, ngươi cũng có chút can đảm đấy."
Giang Thái Huyền than nhẹ một tiếng, trường kiếm đột nhiên ra khỏi vỏ: "Phong Kiếm, thức một, cẩn thận đấy!"
Tiếng nói vừa dứt thì kiếm quang loé lên, còn người đã biến mất ngay tại chỗ.
Bộp
Một bóng người từ giữa trời rơi xuống, máu tươi tuôn trào, cơ thể hình như vẫn còn đang run rẩy.
Trương hội trưởng của Công Hội Dong Binh tái xanh mặt, hắn vốn muốn ngăn cản, thế nhưng tốc độ xuất thủ của Giang Thái Huyền thật sự quá nhanh, hơn nữa luôn có hai vị cường giả nhìn chằm chằm, khiến hắn chần chờ trong phút chốc.
Mà trong một phút chần chờ này, mọi thứ đã kết thúc.
Giang Thái Huyền bình tĩnh thu lại trường kiếm, chắp tay mà nói: "Muốn dự thi thì bỏ tài nguyên, không dự thi thì dựa theo quy củ, các ngươi, tất cả đều lưu lại!"
Ba vị võ giả Tiên Thiên của Thí Yêu Đoàn trong nháy mắt luống cuống, thủ lĩnh là võ giả Trúc Cơ thế mà còn bị giết trong một chiêu, ba người bọn họ là Tiên Thiên thì có thể làm gì được?
Dự thi, hay là chết?
Một nháy mắt, ba vị võ giả Tiên Thiên làm ra quyết định: "Bọn ta dự thi theo quy củ."
"Rất tốt, lấy khế ước chứng minh các ngươi có đủ tài nguyên để tham dự luận chiến lần này ra đây.
Giang Thái Huyền nói.
Ba vị võ giả Tiên Thiên liếc nhìn nhau, vội vàng chạy đến trước thi thể của võ giả Trúc Cơ, lục soát một hồi thì đưa một quyển da thú sang: "Đây là khế đất của Thanh Vân Sơn Mạch, bọn ta có tư cách dự thi."
"Thanh Vân Sơn Mạch? Năng lực của đám Thí Yêu Đoàn này cũng không tệ, vậy mà có thể cầm trong tay khế đất của Thanh Vân Sơn Mạch.
Một vài đại gia tộc sầm mặt, ánh mắt lạnh lùng quét mắt qua Trương hội trưởng.
Trương hội trưởng im lặng, lạnh lùng nhìn hết thảy.
Giang Thái Huyền khẽ gật đầu rồi nhìn về phía những đệ tử của các gia tộc kia: "Nhìn thấy rồi chứ, đây chính là thực lực khi có tiền, chỉ muốn các ngươi có đủ tiền thì cũng có thể một chiêu giết chết võ giả Trúc Cơ!"
"Tiền, kiếm tiền!" Các đệ tử thở dồn dập, ánh mắt lấp lóe tinh quang.
Bọn hắn phải có tiền tiền, phải kiếm thật nhiều tiền!
"Vậy thì, hiện tại luận chiến tiếp tục.
Giang Thái Huyền mỉm cười.
"Đa tạ tràng chủ.
Triệu Minh ôm quyền nói.
Tỷ thí một lần nữa bắt đầu, Giang Thái Huyền bình thản nhìn trời cao, vẻ mặt cao thâm khó đoán, kỳ thật nội tâm vẫn còn có chút cảm giác may mắn.
May mà thực lực của bản thân đã tăng lên trở thành Trúc Cơ trung kỳ, nếu không cũng không có cách nào tạo ra một trận oanh động như thế.
Đường đường là tràng chủ của Thần Ma đạo tràng mà phải dùng gần mấy chục đến trăm chiêu để đấu với người cùng cấp thì có gì đáng ngạc nhiên đâu? Làm sao có thể lay động những đệ tử kia?
Sắc mặt Trương hội trưởng tái mét, vẻ mặt của đại biểu phủ thành chủ cũng hết sức khó coi.
Vốn cho rằng chỗ dựa của Thần Ma đạo tràng là hai vị cường giả kia, ai ngờ Giang Thái Huyền cũng mang thân thủ bất phàm, có thể giết chết đối phương vốn là đồng cấp Trúc Cơ chỉ trong một chiêu, thực lực của y chắc chắn là Trúc Cơ đỉnh phong.
Phải biết, Trúc cơ của Thí Yêu Đoàn đều được luyện từ trong thập tử nhất sinh, bất luận là thành viên nào cũng đều có thể tự xưng là cường giả trong cường giả.
Ngươi mạnh như thế mà Giang Thái Huyền có thể tiêu diệt chỉ bằng một chiêu, có lẽ đây chính là kết quả của việc chi tiền. Cho nên, cái gì mà sinh tử tu luyện, khổ tu, ha ha ha, tất cả đều cút đi đi, sao mà mạnh bằng chịu chi tiền được?