Chương 208. Lý Bạch
"Độ hoàn thành đâu?
Giang Thái Huyền thấy thông báo liền hớn hở hỏi.
Độ hoàn thành có liên quan đến dịch dinh dưỡng Thần Ma.
"Độ hoàn thành, cực cao.
Âm thanh hệ thống vang lên.
"Bàn giao, lập tức bàn giao.
Giang Thái Huyền nhẹ nhàng thở ra, nói.
"Ting, hoàn thành mở chi nhánh đạo tràng, thanh danh lan rộng khắp toàn bộ các thế lực lớn ở Vân Thủy thành, việc làm ăn vô cùng tốt, độ hoàn thành cực cao, ban thưởng một hạt giống Thần Ma cấp thấp Lý Bạch, ban thưởng một bình dịch dinh dưỡng Thần Ma sơ cấp, đã được gửi đến kho hàng."
"Không uổng công ta mỗi ngày viết quảng cáo, còn đọc diễn văn, bán được cả trong tông môn, tất cả những gia tộc đều đến mua đồ, nếu còn không tốt thì ta cũng hết cách.
Giang Thái Huyền hài lòng gật đầu, chỉ là khi nhìn hạt giống Thần Ma, hắn lại hơi buồn bực: "Lý Bạch? Cái gã đến đầm hoa đào sâu bao nhiêu cũng không biết mà cũng là Thần Ma?"
Hệ thống quả quyết không để ý tới hắn.
"Đi trồng trước vậy.
Giang Thái Huyền bước lên truyền tống trận, trở lại đạo tràng ở Thanh Nguyệt thành rồi đi thẳng đến dược điền.
Giang Thái Huyền gieo hạt giống của Lý Bạch xuống đất rồi tưới dịch dinh dưỡng Thần Ma lên, sau đó dặn Lý Quảng và Thần Hầu khi nào Lý Bạch ra ngoài thì bảo hắn trực tiếp đến Vân Thủy thành.
Thanh Nguyệt thành có hai Thần Ma là đủ rồi, Lý Bạch ở lại đây cũng không có bao nhiêu nhiệm vụ.
"Lần này là ai?
Lý Nguyên Bá và Võ Tòng thưởng thức trà xanh, mặc dù bọn họ biết là sắp có đồng bọn mới nhưng lại không biết cụ thể là ai.
Giang Thái Huyền nhìn Võ Tòng một lát, thở dài: "Một con ma men, yêu rượu như mạng."
"Ma men? Tốt quá.
Võ Tòng hưng phấn: "Tràng chủ, ngươi có phải nên mua chút rượu về hay không?"
"Đương nhiên.
Giang Thái Huyền mỉm cười, nhìn về phía Triệu Minh: "Triệu Minh à, Võ Tòng muốn uống rượu, nhưng tràng chủ ta không có tiền."
Võ Tòng: "..."
Ngươi không thể tự bỏ tiền hả? Ngươi đã keo kiệt đến mức này luôn rồi hả? Ngươi như vậy sẽ không có bằng hữu đâu!
Mặt của Lý Nguyên Bá vẫn không biểu tình, muốn moi tiền từ trên người tràng chủ so với việc bọn hắn đột phá một cảnh giới còn khó khăn hơn.
Triệu Minh nghe vậy vội vàng gật đầu, dẫn Diệp Đạo chạy đi mua rượu.
Không lâu sau hai người bọn họ đã trở lại, Diệp Đạo lấy ra mười mấy vò rượu: "Ừm, có một gia tộc chuyên bán rượu nghe nói tràng chủ muốn uống rượu nên tặng miễn phí, còn nói sau này nếu muốn uống thì cứ tới lấy."
Giang Thái Huyền: "..."
Ta thật hoài nghi, ta dẫn theo một đoàn đội...mà con mẹ nó đứa nào cũng keo kiệt giống như ta!
Một canh giờ sau khi đồ ăn vừa chín tới thì có một bóng bạch y đi đến, lưng đeo Thanh Phong Kiếm dài ba thước, trên mặt có chòm râu dê, sắc mặt lạnh nhạt theo kiểu cao nhân thế ngoại.
"Giới thiệu với mọi người một chút, đây là thành viên mới của Thần Ma đạo tràng - Lý Bạch, Kiếm giả, Trúc Cơ đỉnh phong.
Giang Thái Huyền vừa nói vừa nhìn lướt qua phần thông tin của Lý Bạch.
Cấp độ Thần Ma: Lý Bạch (Kỳ ấu niên, Trúc Cơ đỉnh phong.)
Danh xưng: Kiếm Tiên
Thần Ma bất diệt thể: Thanh Liên Kiếm thể
Thiên phú: Kiếm đạo (Kiếm đạo có được thiên phú cực mạnh và chiến lực gia trì, mở ra kiếm đạo, chiến lực gấp bội.)
Công pháp Thần Ma: Thanh Liên Kiếm Điển
"Lý Bạch ra mắt tràng chủ.
Lý Bạch chắp tay hành lễ.
"Ra là tốt rồi, đồ ăn cũng vừa xong, ăn cơm trước đã rồi nói.
Giang Thái Huyền nói.
Võ Tòng đã sớm chờ không kịp: "Lý Bạch, đừng lề mà lề mề nhiều lễ nghi như vậy, mau tới uống rượu."
"Được.
Lý Bạch vừa thấy rượu thì hai mắt tỏa sáng, vui vẻ nói: "Đã có rượu sao có thể không có thơ, chúng ta cùng ngâm thơ uống rượu, vui biết bao nhiêu."
"Chờ chút, uống rượu thì uống rượu, sao còn ngâm thơ nữa?
Võ Tòng mất bình tĩnh.
"Phong cảnh nhường này, rượu ngon nhường ấy, không ngâm thơ há chẳng phải là đang cô phụ cuộc sống sao?
Lý Bạch gật gù đắc ý: "Ngâm một câu thơ, uống một chén rượu."
Võ Tòng: "..."
Con mẹ nó ta không biết ngâm thơ. Ta chỉ là một người thô lỗ, bình thường toàn nốc rượu ngoạm thịt, sao bây giờ muốn uống một chút lại khó như vậy?
Một câu thơ một chén rượu, cuối cùng rượu bị người ta uống sạch hết, một ngụm cũng không nếm được?
"Tràng chủ, có thể thu hồi hắn lại không?
Võ Tòng nhìn Lý Bạch đang muốn mở miệng ngâm thơ, nhịn không được mà nói.
Khi còn bé hắn rất nghèo nên không có đọc qua bao nhiêu sách, đến chữ cũng không nhận biết được mấy chớ nói chi là ngâm thơ, làm Thần Ma chứ đâu phải làm tài tử, chém chém giết giết còn được, ngâm thơ làm thơ gì đó thật mất mặt.
Sắc mặt Lý Bạch trở nên khó coi, hắn đã nhìn ra cái tên Võ Tòng này không biết ngâm thơ, không biết thì thôi đi, nhưng ngươi bảo tràng chủ thu hồi ta là có ý gì?
"Được rồi, uống rượu, ăn cơm, còn ngâm thơ gì đó, Lý Bạch cứ tự nhiên.
Giang Thái Huyền chen vào, hắn thật sợ hai gã này đánh nhau.
Cũng không phải hắn không an tâm về Võ Tòng, dù sao Võ Tòng đã là Đạo Quả, mà Lý Bạch thì vừa mới hình thành, vẫn là Trúc Cơ đỉnh phong, nếu đánh nhau thì Lý Bạch sẽ không có phần thắng.
Lý Bạch cũng không nói chuyện ngâm thơ gì nữa bắt đầu ăn uống với mọi người, ở chung coi như khá hòa hợp.
Triệu Minh bưng bát ăn một cách vui sướng.
"Chúc mừng các ngươi, có được khế đất Thanh Vân Sơn Mạch.
Giang Thái Huyền cười nói.
Triệu Minh nhếch miệng cười một tiếng, chợt lắc đầu: "Mặc dù mang danh nghĩa vậy nhưng tạm thời bọn ta vẫn không đủ sức chiếm làm của riêng được nên ta dự định đi tìm một vài gia tộc liên minh, cùng nhau khai phá."
Giang Thái Huyền gật đầu khen ngợi: "Nghĩ được thế là tốt, có sự hỗ trợ từ những gia tộc kia thì Thí Yêu Đoàn cũng không dám đến gây phiền toái."
"Đêm hôm khuya khoắt thế mà còn đơn đặt hàng?
Võ giả Tiên Thiên đang ngồi lướt Thiên Võng nhận được thông báo thì kinh ngạc vô cùng.
Triệu Minh vội vàng mở Thiên Võng ra, vui mừng nói: "Tràng chủ, đệ tử của Thanh Huyền Tông mua một sợi linh khí Tiên Thiên."
Giang Thái Huyền bĩu môi: "Chỉ mua một sợi linh khí Tiên Thiên, những đệ tử này đã nghèo đến vậy rồi sao?"
"Khà khà, hiện tại những đệ tử của những tông môn ấy ngoại trừ một số ít người, thì cũng chỉ có bọn Phương Tiến là có tiền.
Triệu Minh nhếch miệng cười nói, trên mặt không che giấu được sự vui vẻ.
Không cần biết đệ tử tông môn mua bao nhiêu thương phẩm, bọn họ đều có thể thu được phí chuyển phát nhanh kếch xù, đệ tử tông môn không ra ngoài được nên chỉ có thể đặt hàng trên Thiên Võng, mặc cho chuyển phát nhanh Phong Trì làm thịt.
Mỗi lần giao hàng cho đệ tử tông môn, bọn họ thu rất nhiều phí thủ tục, ít nhất là mười nguyên tệ, kiếm được nhiều hơn so với giao hàng cho Vân Thủy thành.
Nếu không phải sợ đệ tử tông môn trả không nổi thì bọn họ đã định tăng thêm phí vận chuyển rồi.
Hơn nửa đêm, đây cũng là một cái lý do tốt để tăng thêm tiền, Triệu Minh quả quyết phái Diệp Đạo đi.