Chương 207. Nhiệm vụ hoàn thành
"Lại đây, để tấm bảng hiệu này ở đây."
Triệu Minh chỉ huy người của công ty chuyển phát nhanh Phong Trì khiêng một tấm bảng gỗ đi qua.
Mọi người hiếu kì nhìn theo, chỉ thấy trên tấm bảng đó viết: "Tiền là tất cả!"
Triệu Minh lấy một trang giấy ra, cao giọng nói: "Mọi người xếp hàng cũng nhàn rỗi, vậy để ta cùng mọi người tán gẫu vài câu cho mọi người giải buồn."
Đám người gật gật đầu: "Cũng được, chúng ta cũng muốn hiểu nhiều hơn một chút về Thần Ma đạo tràng."
Triệu Minh gật đầu, vui mừng nói: "Tốt, vậy ta nói với các ngươi một chút."
"Võ giả chúng ta vốn là những cường giả bước tiến chứ không bước lùi, không sợ cường quyền, có can đảm tranh đấu, đặc biệt là những võ giả trẻ tuổi thì không nên núp dưới sự bao bọc của gia tộc."
"Đều là người trẻ tuổi, thời niên thiếu có ai mà chưa từng ngông cuồng? Còn các ngươi một chút ngông cuồng cũng không có, nào có giống một người tuổi trẻ?"
"Cho nên cứ yên tâm cướp đoạt tài nguyên của những đại thế lực kia đi, ví dụ như Công Hội Dong Binh, Thí Yêu Đoàn gì gì đó, nếu chơi không lại thì đến Thần Ma đạo tràng thuê cường giả, hoặc là cùng các đại gia tộc liên hợp."
Mọi người: "..."
Con mẹ nó ngươi đang nói cái quái gì thế? Muốn bọn họ đi gây hấn với Công Hội Dong Binh và Thí Yêu Đoàn?
"Thứ cho ta nói thêm vài câu, tiền tài chính là tất cả, võ giả tu hành chỉ cần có đủ thực lực, đối phương sẽ phải nịnh bợ ngươi, cầu xin ngươi, cho ngươi tiền tài, cho ngươi quyền thế, cho ngươi mỹ nữ."
"Hơn nữa khi đột phá võ đạo, sau mỗi lần đột phá một đại cảnh giới thì tuổi thọ đều sẽ tăng lên, chỉ cần ngươi có nhiều tiền thì có thể không ngừng đột phá, thậm chí trở thành thần minh, bất tử muôn đời!"
"Muốn có đủ thực lực thì bỏ tiền ra là được rồi, cho nên, tiền là tất cả, điều các ngươi phải làm là cố gắng kiếm tiền."
"Có thể nói, chuyện ác mà Công Hội Dong Binh và Thí Yêu Đoàn làm chất thành từng đống, nhiều năm vơ vét như vậy ai mà biết rốt cuộc chúng đã tích lũy được bao nhiêu tiền của chứ, đây chính là một miếng thịt mỡ khổng lồ đó, mà thuê cường giả của đạo tràng thì chỉ cần năm ngàn nguyên tệ và trích một phần chiến lợi phẩm là được, còn lại toàn bộ đều là của các ngươi!"
Mọi người há hốc mồm, chuyện tốt này đúng thật mê người.
"Biết vì sao đám Thí Yêu Đoàn truy sát bọn ta không nhả không? Bởi vì Săn Yêu Minh là một chi nhỏ của bọn chúng, mà những dược liệu được Săn Yêu minh sưu tập có giá trị một trăm năm mươi nghìn nguyên tệ, đã bị bọn ta bán đi hết."
Nói đến đây, Triệu Minh nhịn không được đắc ý nói: "Trước đó ta chỉ là Tiên Thiên mà thôi. Hiện tại ta đã lên Trúc Cơ, hơn nữa công ty chuyển phát nhanh Phòng Trì bọn ta trên cơ bản đều được chia chỗ tốt, Diệp Đạo có thể mạnh như vậy cũng là bởi vì đoạt được dược liệu của Săn Yêu Minh."
"Săn Yêu Minh giàu có như thế á?
Một đám người hô hấp dồn dập.
Một Săn Yêu Minh thôi mà thu nhập tới một trăm năm mươi nghìn nguyên tệ? Vậy nếu tiêu diệt toàn bộ Thí Yêu Đoàn chẳng phải là sẽ phát tài sao?
Còn có Công Hội Dong Binh, nếu có thể xử lý hết hai thế lực này thì tu vi của bọn hắn sẽ cao đến mức nào đây?
Thần Thông!
Có nhiều tiền như vậy, chắc chắn có thể tiến vào cảnh giới Thần Thông, đến lúc đó, cái gì mà ngũ đại tông môn, cái gì mà Đại Vân hoàng thất, chúng là cái xá gì?
Một khi bọn hắn đột phá Thần Thông, bọn hắn hoàn toàn có thể lật đổ cả Đại Vân Quốc, trở thành chủ nhân mới của Đại Vân Quốc!
"Đây là một sợi linh khí Tiên Thiên, năm ngàn nguyên tệ.
Giang Thái Huyền thu tiền, hài lòng gật đầu: "Kế tiếp."
"Muốn thay đổi tư chất? Thần Ma đan thích hợp với ngươi.
Giang Thái Huyền lấy ra từng món thương phẩm, nhìn mấy tên gia chủ đang đau lòng vì phải bỏ tiền ra, thấp giọng thở dài: "Tầm mắt các ngươi thật sự hạn hẹp, đừng sợ dùng tiền."
"Chờ bọn hắn trở thành cường giả tuyệt thế rồi thì tự khắc sẽ có người đưa tiền cho ngươi, còn lo sau này không có tiền gì chứ? Đây là giai đoạn đầu tư, hơn nữa còn rất ổn định, không hề có chút mạo hiểm nào."
Giang Thái Huyền tận tình khuyên bảo giải thích, không hề đề cập tới khả năng những đệ tử có thể bị người ta làm thịt.
Sắc mặt các gia chủ lúc này mới hòa hoãn, có đủ thực lực là có thể cướp đất, cướp lương thực, cướp tài nguyên!
"Hơn nữa, Công Hội Dong Binh vẫn còn, các ngươi nghĩ miếng thịt béo bở này dễ nuốt lắm sao?
Giang Thái Huyền vừa bán thương phẩm vừa ra sức thuyết phục: "Công Hội Dong Binh có bao nhiêu Đạo Quả cơ chứ, nhiều gia tộc như vậy đều chết hết rồi hả, thế mà lại bị đàn áp, thật là mất mặt."
Các gia chủ cực kỳ xấu hổ.
"Có áp bức thì có phản kháng, nào, cùng ta hát nào, đứng dậy, đứng dậy, không làm nô lệ..."
"Tràng chủ, ngươi hát thật là khó nghe.
Một vị gia chủ xoa xoa lỗ tai càu nhàu.
Mặt của Giang Thái Huyền lập tức đen thui, cái ngươi cần nghe là lời nhạc, ai bảo ngươi chú ý đến việc ta hát có hay hay không?
Được rồi, không dụ dỗ đám này nữa, để lúc nào đó cho Cầm Hi hát bài hát này, giọng của Cầm Hi không tệ.
Giang Thái Huyền ở bên trong thuyết phục, Triệu Minh ở bên ngoài cũng bắt đầu bài giảng, hai người phối hợp vô cùng hoàn mỹ.
Cả đạo tràng bận mãi đến tối mịt, sau khi đưa tiễn những gia tộc nọ, Giang Thái Huyền nhận được hơn bảy ngàn nguyên tệ: "Quả nhiên là một cơ hội phát tài tốt."
Đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi, sau này sẽ càng nhiều hơn.
Võ giả Tiên Thiên nấu cơm, cổ họng của Triệu Minh sắp hỏng đến hơn rồi, uống một hơi mấy chén nước mới sảng khoái mà nằm xuống.
"Làm rất tốt.
Giang Thái Huyền khen.
"Ting, nhiệm vụ hoàn thành sớm, xác nhận bàn giao?
Âm thanh của hệ thống truyền đến.