Chương 211. Liên minh
Đêm khuya, người dân Vân Thuỷ thành đều đã ngủ, thành chủ đã hạ lệnh cấm mọi người không được ra ngoài, tất cả võ giả cũng trở về nhà hết.
Đường phố vắng tanh không một bóng người, các đội chấp pháp trong thành bắt đầu tuần tra, phong tỏa toàn bộ thành trì.
Phía trước Công Hội Dong Binh.
Thành chủ kiêu ngạo đứng ở trước đại sảnh, vẻ mặt lãnh đạm nói: "Công Hội Dong Binh tà ác, ức hiếp người dân, ám sát thành chủ ta, gây nguy hiểm cho cả Vân Thuỷ thành, có ý định làm xáo trộn tình hình ở Đại Vân Quốc, ta khuyên các ngươi nêu đầu hàng ngay lập tức, nếu không giết ngay tại chỗ!"
Các lão tổ đều bĩu môi, thành chủ này thật là, cướp thì nói là cướp, còn tìm lí do này nọ, nhưng mà như thế cũng giống như bản thân đang làm chuyện hết sức chính nghĩa!
"Lí Mộc Sơn, ngươi dám bao vây công hội lính đánh thuê ta!" Một lão giả mặt mày đen sì, giận dữ nhìn thành chủ.
Thành chủ lạnh lùng cười: "Chém giết quân phản nghịch, tại sao thành chủ ta lại không dám chứ?"
"Quân phản nghịch? Giỏi lắm, ngươi biết rõ Công Hội Dong Binh ta mạnh như thế này, còn có ngọc…"
"Hội trưởng đại nhân, trước khi nói chuyện thì nghĩ cho kỹ, mấy ngày trước là ai làm ta trọng thương.
Lão tổ Ngọc Thanh cười lạnh, nói: "Xương cốt đều tan nát, ta nhớ rất rõ mối hận này."
Lúc trước, khi phát hiện ra chuyện này, trong lòng hắn chấn động, nếu không phải đấu không lại Công Hội Dong Binh làm thì hắn đã đến tìm bọn chúng tính sổ từ lâu rồi, hiện tại nơi này bị Thần Ma đạo tràng nhằm vào, các đại gia tộc liên hợp, cơ hội như này, Ngọc Thanh tất nhiên phải nắm chắc.
Lần này mọi người đồng ý liên minh với nhau, cũng có một phần là công lao của hắn.
"Ngươi… làm sao ngươi biết được?
Vẻ mặt của hội trưởng thay đổi, chuyện này làm sao có thể bị lộ ra ngoài?
"Đừng tưởng rằng ngươi lén lút làm thì không ai hay biết, bên người ngươi cũng có vài người của ta đấy.
Ngọc Thanh cười, giọng điệu lạnh lùng: "Bây giờ Thần Ma đạo tràng cũng không buôn bán với các ngươi nữa, ngươi mau dâng hết tiền ra đây, để chúng ta tiêu giúp cho."
"Đúng đấy, các ngươi có tiền cũng vô ích thôi, để chúng ta tiêu giúp cho.
Lão tổ Phương gia hưng phấn nói.
"Được, được lắm, các ngươi tính cướp giữa ban ngày chứ gì.
Hội trưởng tức giận cười một tiếng, ánh mắt trở nên lạnh lùng: "Nếu các ngươi đã muốn ra tay, hội trưởng ta cho dù có chết, cũng phải kéo các ngươi chết chung!
Hội trưởng giận dữ hét lên, một vài bóng người trong công hội lính đánh thuê lao ra ngay lập tức, tất cả đều ngự phong xuất hiện, là cường giả Đạo Quả.
"Đạo Quả cũng không ít, đáng tiếc, chúng ta mua đồ rồi!" Lão tổ Phương gia cười lạnh lùng, dẫn đầu ra tay.
Những lão tổ này, tu vi Đạo Quả không mạnh, nhưng bọn hắn đều đã chi tiền mua đồ, mua rất nhiều linh khí Tiên Thiên để tinh luyện phẩm chất nguyên lực.
Thành chủ cũng dùng một sợi, tuy không nhiều nhưng vẫn được cải thiện.
Trận chiến Đạo Quả nói đến là đến, tiếng vang chấn động cả Vân Thuỷ thành, nếu không có thủ vệ canh trong thành thì e rằng toàn bộ Vân Thuỷ thành sẽ rơi vào bạo loạn.
Công Hội Dong Binh có rất nhiều Đạo Quả, thực lực cũng không tệ, chỉ là ngay sau đó, bọn họ đều choáng váng.
"Không phải ngươi vừa mới đột phá Đạo Quả sao?
Cường giả Đạo Quả sửng sốt, Phương Huyền rõ ràng mới đột phá Đạo Quả không bao lâu, tại sao thực lực còn mạnh hơn hắn một chút?
"Đồ ngốc, lão tổ đã nói rồi, lão tổ ta nạp tiền rồi, đây là sức mạnh của nạp tiền!" Lão tổ Phương gia cười tự đắc, lão đấm một đấm vào đối phương, đẩy lui người nọ, lão hất kiếm trong tay, ánh sáng lóe lên chói mắt: "Đến đây, ta cho người xem uy lực công pháp Thần cấp của lão tổ ta."
"Ta cũng nạp tiền rồi, ngươi nhận thua đi!"
Mấy lão tổ ai ai cũng bắt đầu triển khai các chiêu thức Thần cấp, sức chiến đấu sau khi nạp tiền hoàn toàn bùng nổ.
Vân Thuỷ thành chấn động, toàn bộ thành trì cũng rúng động, trận chiến cực kì kịch liệt, nhưng cũng không mất nhiều thời gian.
Các lão tổ của các đại gia tộc liên hợp, đừng nói đến chuyện nạp tiền, đến số lượng cũng nhiều gấp đôi công hội lính đánh thuê, hai chọi một, nếu không giải quyết được trận chiến nhanh chóng, bọn họ cũng không cần sống nữa.
Sau một hồi chiến đấu, Lí Mộc Sơn, thành chủ Vân Thuỷ thành thầm vui mừng vì lão tổ Phương gia vừa đột phá, sức chiến đấu rất mạnh, nếu hợp tác với Công Hội Dong Binh thì thành chủ hắn chết chắc rồi.
"Công hội lính đánh thuê đã diệt rồi, nhưng Thí Yêu Đoàn vẫn còn.
Nhìn xác chết ngổn ngang, Triệu Minh nói.
"Đúng vậy, còn Thí Yêu Đoàn, một thế lực tà ác.
Vẻ mặt Lí Mộc Sơn trầm xuống, nói: "Ta biết Thí Yêu Đoàn ở đâu, lão tổ nào đi với ta?"
"Tất cả cùng đi.
Lão tổ Phương nói.
Những lão tổ khác cũng gật đầu lia lịa, Thí Yêu Đoàn cũng là một món hời lớn.
"Một Săn Yêu Minh, có thể có giá trị một trăm năm mươi nguyên tệ, vậy Thí Yêu Đoàn thì sao? Công Hội Dong Binh vừa mới bị đánh bại nữa!" Đám lão tổ thầm nghĩ trong lòng.
Lý do lớn nhất tại sao họ liên hợp vào tối nay chính là bị một trăm năm mươi nghìn nguyên tệ kia làm mờ mắt.
Hơn nữa, trước kia chọn tràng chủ làm chủ trì của luận chiến là đã muốn trở mặt với Công Hội Dong Binh rồi, diệt được công hội và Thí Yêu Đoàn, cuộc sống của bọn họ sẽ càng thoải mái, trên đầu ít đi một bá chủ, còn có thể tiến bộ hơn, ngốc mới không làm.
Triệu Minh nhìn các lão tổ rời đi, bối rối nói: "Tại sao không đưa ta theo với? Ta làm sao mà đi được?"
Triệu Minh chạy như điên dưới đất nhưng đương nhiên là hắn không theo kịp mấy lão tổ Đạo Quả này rồi, đợi hắn đuổi kịp, những người này có khi đã giải quyết xong Thí Yêu Đoàn sau đó trở về rồi.
"Ta đợi ở đây vậy, tiện thể canh xem ai dám trộm tiền, ta thực sự đã cố hết sức rồi.
Triệu Minh lẩm bẩm.