Chương 210. Liên minh
Vân Thuỷ thành, Phương gia.
"Thành chủ đến rồi.
Gia chủ Phương gia trầm giọng nói.
Nhiều lão tổ đang thảo luận bỗng im bặt ngay lập tức, họ lên tiếng chào đón thành chủ, cười nói: "Cung nghênh thành chủ đại nhân."
"Mấy huynh đài khách sáo rồi.
Thành chủ cười ha hả, như thể là bạn cũ nhiều năm: "Lần này nghe nói có mấy người bạn cũ họp mặt ở đây, cố ý mặt dày mà đến, mong ông bạn già là lão tổ Phương gia đây đừng để ý."
"Không dám, không dám.
Lão tổ Phương gia vội vàng cười gượng, trong lòng lại không ngừng chế nhạo.
Bạn già?
Lúc trước khi ta còn chưa đột phá đến Đạo Quả, ngươi đâu có để ý đến ta? Còn có vài lão tổ ở đây, lúc trước chỉ cho họ một chút thể diện, còn giờ thì huynh đài, bạn cũ, thật đúng là không biết xấu hổ.
"Nghe nói các ngươi có cách làm giàu rất hay.
Thành chủ liếc nhìn đám người rồi cười: "Có cách tốt vậy, hay là dẫn theo người em là ta đi cùng?"
Nhiều lão tổ nghi hoặc nhìn nhau, lão tổ Phương gia cười nhẹ nói: "Thành chủ thật biết cách nói đùa, là do luận chiến lần này giành thắng lợi, nên có thưởng thêm một chút, nếu nói là phát tài thì thật là nói đùa."
"Ngược lại ta có một cách tốt, không biết các ngươi có muốn thử hay không?
Thành chủ cười khẽ, cũng không giấu diếm gì lão tổ Phương gia, hắn thì thào nói: "Nhất định sẽ kiếm được nhiều tiền."
"Thành chủ có sáng kiến gì?
Lão tổ Phương gia nhíu mày, nghe lời nói của thành chủ, thuận thế hỏi.
"Hầy, ta ở Vân Thuỷ thành nhiều năm, nhưng mà không có làm được gì nhiều, luôn cảm thấy tự trách sâu sắc, gần đây vô tình nghe được một tin tức, có một thế lực tà ác đã cố thủ ở Vân Thuỷ thành nhiều năm rồi, ức hiếp người dân Vân Thuỷ thành, cướp đoạt tài nguyên, đe dọa nghiêm trọng đến sự an toàn của Vân Thuỷ thành!" Thành chủ trầm giọng nói.
Mọi người: "… Xin hỏi thành chủ, là thế lực tà ác nào?"
Vân Thuỷ thành có thế lực tà ác từ bao giờ thế, sao bọn họ lại không biết?
"Công Hội Dong Binh!" Thành chủ lạnh lùng nói, lại nói thêm: "Thành chủ ta đây đã quyết định, lấy danh nghĩa phủ thành chủ, đoàn kết với tất cả huynh đệ ở đây để diệt trừ thế lực tà ác này, lấy tiền sung vào công quỹ!"
Lúc này nhiều lão tổ không bình tĩnh được nữa, lúc thành chủ vừa đến đây, bọn họ đã đoán ra được mục đích rồi.
Nhưng họ lại không nghĩ đến, thành chủ lại không biết xấu hổ như vậy, lấy danh nghĩa phủ thành chủ ra làm việc? Chẳng lẽ sau khi diệt được hết lính đánh thuê rồi, ngươi sẽ chạy tới nói với tràng chủ là ngươi làm?
Sau đó, ngươi lại lấy tiền sung công quỹ, bọn ta dùng hết sức lực, vậy mà một thứ cũng không lấy được, lại để toàn bộ chiến lợi phẩm chui vào hết túi của ngươi à?
"Thành chủ.
Lão tổ Phương gia ho một tiếng, không ngờ thành chủ lại không biết xấu hổ như vậy, nhẹ giọng nói: "Cường giả Thần Ma đạo tràng, thuê một ngừơi năm nghìn nguyên tệ là có thể diệt hết tất cả chúng ta ở đây."
Thành chủ: "…"
Đậu xanh cái này có phải quá rẻ không?
Ta đường đường là Đạo Quả, thành chủ của Vân Thuỷ thành, mới năm nghìn nguyên tệ đã có thể giết được ta?
Thành chủ giận dữ nhìn chằm chằm vào thuộc hạ, tại sao không nói rõ ràng làm ta mất mặt?
"Hay là như này, chúng ta cùng ra tay, sau đó chia đều tiền.
Ngọc Thanh nói.
"Ta đồng ý.
Người đầu tiên đồng ý là lão tổ Phương gia.
Các lão tổ còn lại cũng gật đầu.
Thành chủ cũng bình tĩnh lại: "Ta muốn biết, mời Thần Ma đạo tràng ra tay với giá năm nghìn nguyên tệ rồi, sao còn muốn liên hợp lại?"
"Bởi vì bất kỳ ai cũng có thể đưa ra năm nghìn nguyên tệ, hơn nữa mỗi lần Thần Ma đạo tràng ra trận sẽ phải chia ba thành.
Lão tổ Phương giải thích: "Hôm nay ta bỏ ra năm nghìn nguyên tệ để tiêu diệt Công Hội Dong Binh, vậy ngày mai thì sao?"
"Vậy nên, mọi người cùng nhau phát tài.
Lão tổ Ngọc Thanh cười nói.
Một đám cáo già!
Thành chủ thầm nguyền rủa trong lòng, đám người này cũng sợ hãi, lo rằng nếu tiêu diệt Công Hội Dong Binh mà không cất nhắc mấy gia tộc khác thì những gia tộc đó sẽ bất mãn, bí mật thuê cường giả lại đi tiêu diệt bọn họ, tới lúc đó chẳng phải Vân Thuỷ thành sẽ loạn như tơ vò sao?
Ai cũng muốn nuốt trọn miếng bánh này, nhưng không ai nuốt nổi, trừ khi tất cả các thế lực bị tiêu diệt, nhưng như vậy, thành chủ chết rồi, một người khác sẽ được thay thế, nơi này chỉ có một gia tộc phát triển, các thế lực còn lại cũng đều sẽ đến.
Với lại Thần Ma đạo tràng chỉ làm ăn buôn bán, muốn họ nhằm vào các thế lực đối địch thì được, nhưng nếu thuê người để đối phó với chính khách hàng của đạo tràng thì chưa chắc tràng chủ đã đồng ý, bởi vì nếu giết sạch toàn bộ rồi thì hàng hoá bán cho ai?
"Được, chia đều thì chia đều.
Thành chủ đồng ý.
"Không vấn đề gì nữa thì hành động đi.
Lão tổ Phương ngạo nghễ đứng dậy, những lão tổ khác cũng hưng phấn bừng bừng đứng lên.
"Đợi ta với.
Triệu Minh khổ sở, đi theo đám Đạo Quả khó quá, hắn chỉ muốn kiếm chác tí thôi mà.