Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 215. Lỗ sặc máu

Chương 215. Lỗ sặc máu
Thanh Huyền Tông.
Phương Tiến lại nộp nhiệm vụ và nhận được điểm cống hiến.
"Sư huynh, sư đệ, có ai muốn mua điểm cống hiến không?
Phương Tiến lại bắt đầu việc buôn bán.
Một đám đệ tử ưu tú liếc mắt nhìn hắn, không để ý đến hắn nữa.
Chẳng lẽ những đệ tử ưu tú này không thích điểm cống hiến của hắn? Phương Tiến bĩu môi, chẳng có chí cầu tiến gì hết, tích lũy nhiều cống hiến tông môn sẽ được tông chủ hoặc trưởng lão chiếu cố đó!
Đệ tử ưu tú không mua, Phương Tiến đành phải đi nội môn: "Các sư đệ, sư huynh lại đây, ai muốn điểm cống hiến nào? Vẫn giá cũ, mười hai nguyên tệ một điểm."
Các đệ tử nội môn nhìn Phương Tiến một cách kỳ quái, chế nhạo nói: "Phương Tiến sư huynh, ta bán điểm cống hiến cho ngươi, chín nguyên tệ thôi."
Phương Tiến: "…"
Đám người này bị làm sao vậy? Không cần điểm cống hiến nữa sao?
"Các ngươi không muốn được tông chủ, trưởng lão ưu ái nữa à? Không muốn trở thành người cống hiến cho tông môn sao?
Phương Tiến lừa gạt nói.
"Cái danh người cống hiến này sư huynh cứ nhận đi, năm nguyên tệ, bán cho huynh đấy, sư huynh cần không?
Rất nhiều đệ tử tông môn nói.
Phương Tiến há hốc mồm, liếc qua nhóm đệ tử nội môn, thân thể đột nhiên cứng đờ, tờ giấy đó… đậu xanh, là tờ quảng cáo của công ty chuyển phát nhanh Phong Trì?
Hắn lật đật lên Thiên Võng nhìn xem, có không ít người mua hàng của đạo tràng, những người đó đều là đệ tử tông môn, chỉ là đám người này không ghi tông môn, cũng không có ghi địa chỉ ở đâu, bao nhiêu dặm ở Vân Thuỷ thành.
Vẫn có một ít ghi tên tông môn, nhưng đơn hàng quá nhiều, mấy cái tin nhắn đó đều bị đẩy xuống dưới, lúc trước hắn cũng không lướt xem tin nhắn nên không phát hiện ra.
"Sư huynh, ngày thường đừng có chơi một mình, giao lưu với bọn ta nhiều hơn đi, điểm cống hiến đã không còn giá trị nữa rồi.
Sư đệ tông môn thở dài một tiếng tỏ vẻ bất lực, bọn họ cũng muốn bán lắm.
Hiện tại, điểm cống hiến thực sự bán không được, cả tông môn, ai cũng muốn có tiền, ai cần điểm cống hiến nữa chứ?
Để tông chủ và trưởng lão ưu ái á?
Tông chủ với trưởng lão cùng lắm là chỉ bảo ngươi vài câu, còn không bằng tiết kiệm tiền mua linh khí Tiên Thiên, nâng cao phẩm chất nguyên lực, hoặc là mua đạo cảnh để đột phá cảnh giới.
Ánh mắt Phương Tiến đờ ra, điểm cống hiến tông môn… không đáng giá nữa rồi!
"Lỗ rồi, lỗ sặc máu rồi!" Phương Tiến lẩm bẩm.
Lúc mới vào tông môn, bởi sợ bị các đệ tử này phát hiện cho nên hắn luôn tự chơi một mình, lén mua đồ, trừ lúc buôn bán điểm cống hiến thì còn lại đều tự tu luyện.
Ai ngờ được thì ra đám đệ tử tông môn này đã lấy tờ quảng cáo từ rất lâu rồi.
"Đáng lẽ ta nên nghĩ đến mấy tên khốn phát tờ rơi sẽ không bỏ qua đám đệ tử này.
Phương Tiến che mặt với vẻ đau buồn.
Trên Thiên Võng.
Giang Thái Huyền đọc tin tức đột nhiên xuất hiện, nhất thời không biết nói gì.
"Tôn Vũ, Trần Quyền, Hàn Mặc, Lí Mạnh… điểm cống hiến của các ngươi bán xong hết chưa?
Phương Tiến chịu đựng lòng đau như cắt, lên Thiên Võng hỏi.
"Chưa, ta đổ hết tiền vô đống nhiệm vụ này rồi, thế mà bây giờ không bán điểm cống hiến được.
Hàn Mặc khóc.
"Sao ông ty chuyển phát nhanh Phong Trì phát tờ rơi nhanh vậy chứ?
Tôn Vũ khóc thảm thiết.
Tờ quảng cáo này thật sự làm bọn họ mất máu.
Giờ thì tốt rồi, mọi người đều biết tầm quan trọng của tiền, ai lại bỏ tiền ra mua điểm cống hiến nữa chứ?
"Tìm gia tộc của các ngươi đi, gần đây gia tộc các ngươi giàu rồi, có tiền đấy.
Giang Thái Huyền nói.
"Tràng chủ, ưu thế hiện tại của bọn ta mất cả rồi.
Đám người Phương Tiến bất lực, hiện tại tất cả mọi người đề đã biết đến sự tồn tại của Thần Ma đạo tràng, bọn họ đã không có nhiều lợi thế.
Gia tộc giàu có, trong số đệ tử tông môn này cũng có người xuất thân từ gia tộc không thua kém bọn họ, thậm chí còn có một số đệ tử trưởng lão được trưởng lão chiếu cố, ưu thế lớn hơn cả bọn họ.
"Các ngươi có thể tán tỉnh con gái của tông chủ.
Giang Thái Huyền lừa gạt nói.
"Tông chủ có con trai…"
"… Đạo tràng có khách, tạm biệt.
Vừa nghe có con trai, Giang Thái Huyền lập tức đăng xuất.
"Tràng chủ, ta đã trở về.
Gia Cát Thần Hầu trở lại: "Trận pháp đã bày xong, còn nữa, đây là tài nguyên thu thập được, còn thiếu chút nữa là có thể luyện chế truyền tống trận loại nhỏ."
"Truyền tống trận loại nhỏ?
Giang Thái Huyền không hiểu lắm về trận pháp.
"Mỗi lần chỉ có thể truyền tống một người, một ngày được truyền tống không quá một trăm lần, hơn nữa, người truyền tống không thể vượt qua Trúc Cơ, một miếng nguyên tinh, chỉ có thể sử dụng trong một tháng.
Gia Cát Thần Hầu bất lực nói: "Những vật liệu này quá thấp nên chỉ có thể như thế thôi."
"Như vậy là được rồi.
Giang Thái Huyền vui mừng nói: "Thần Hầu ở lại một thời gian đi, bố trí các trận pháp cho các đại gia tộc."
Gia Cát Thần Hầu gật đầu.
Giang Thái Huyền nhận nguyên liệu: "Hệ thống, thương lượng cái nào, khỏi phải trích phần đống nguyên liệu này được không? Ta làm cái này là vì tốt cho việc buôn bán của đạo tràng."
"Không được.
Hệ thống lạnh lùng trả lời.
"Đồ keo kiệt.
Giang Thái Huyền bĩu môi, đống nguyên liệu bị hệ thống tịch thu hết cả chín mươi chín phần trăm, chỉ còn dư lại một ít.
"Hầy, cuộc sống thật khó khăn.
Giang Thái Huyền đau khổ nói, hắn muốn tự mình thiết lập truyền tống trận, sao lại khó như vậy chứ?
Không đúng, hình như không khó?
Giang Thái Huyền lên Thiên Võng tìm Hứa Trường Không: "Thiếu gia, việc buôn bán dạo này thế nào rồi?"
"Tràng chủ, khi nào thì ngươi mở Thần Ma đạo tràng ở Phong Diệp thành vậy? Lần nào ta cũng phải đến Thanh Nguyệt thành mua, phiền quá đi mất.
Hứa Trường Không nói.
"Bây giờ có cơ hội rồi, tùy thuộc vào ngươi có nắm bắt được hay không thôi.
Giang Thái Huyền nói.
"Cơ hội gì?
Hứa Trường Không vội vàng trả lời.
"Thu thập những nguyên liệu này và luyện chế truyền tống trận, có thể để ngươi đến Vân Thuỷ thành bất cứ lúc này và thăm ta, hơn nữa, chỗ ta còn có một đao giả, là một tên võ si, tự xưng là thiên tài đệ nhất thiên hạ, bất khả chiến bại."
"Thực sự có một đao giả như vậy sao?
Hứa Trường Không ngay lập tức phấn khích, mục tiêu của hắn vẫn là chiến đấu.
"Thật, ta còn từng nhắc tới ngươi với hắn, nhưng sau khi hắn nghe nói đến thiên tài kiếm thuật như ngươi thì liền nói một câu mà nghe xong chỉ muốn đánh hắn."
"Nói cái gì?"
"Chỉ tiếc kiếm giả không đáng một đao!"
"Kiếm giả không đáng một đao á? Tràng chủ, ngươi kêu hắn đợi đó cho ta, ta lập tức tìm nguyên liệu rồi tới đánh hắn một trận!" Hứa Trường Không nổi giận.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất