Chương 226. Dọn sạch Thanh Huyền Tông
Sau khi hiểu rõ hết thảy, Hứa Trường Không lúng túng, nhất thời chẳng biết mở miệng thế nào.
"Khụ, sau này có thể thường xuyên luận bàn, nhưng không cần liều mạng như vậy.
Võ giả Tiên Thiên nói rõ.
Trường đao của Diệp Đạo trở vào bao, tóc đen phất phới: "Hứa Trường Không, ta sẽ không nói kiếm giả không đáng một đao, chờ đao pháp ta tinh tiến đến trình độ đó, ta sẽ nói cho ngươi biết, thiên hạ không có ai đáng giá một đao!"
"Ngươi...
Sắc mặt võ giả Tiên Thiên tái đi, thật vất vả mới không đánh nhau, ngươi lại mở miệng khiêu khích?
"Hừ, ta là thiên hạ không có ai đáng giá một kiếm!" Hứa Trường Không hừ lạnh một tiếng, thu kiếm mà quay về.
"Ôi, tránh ra tránh ra, lão tổ Thần Thông đến đây, các ngươi mmù hết rồi hả? Còn cản trở đường đi?
Một tiếng quát truyền đến, một gã thiếu niên ngẩng cao đầu, chậm rì rì đi tới.
"Lão tổ Thần Thông? Ở đâu?
Diệp Đạo, Hứa Trường Không, còn có võ giả Tiên Thiên quay phắt sang, phát hiện người đến lại là một thiếu niên, không có lão quái vật gì cả.
"Tại đây! Các ngươi mù à?
Thiếu niên bất mãn nhìn mấy người đang nhìn đông nhìn tây, vươn ngón tay cái, chỉ chỉ chính mình.
"Ngươi?
Đám người Diệp Đạo kinh ngạc: "Ngươi không phải chỉ là một Trúc Cơ sơ kỳ thôi à? Sao lại thành lão tổ Thần Thông?"
"Ôi chao, đây không phải là Lâm Thanh thiếu tông chủ sao.
Giang Thái Huyền nghe vậy đi ra, thấy thiếu niên, nhất thời mừng rỡ, đây không phải là thiếu tông chủ Thanh Huyền Tông, Lâm Thanh sao?
"Tràng chủ, ta muốn thành Thần Thông!" Lâm Thanh bước nhanh về phía trước, kích động nói.
Phù phù...
Phía sau, vài người bỗng ngã quỵ, đột phá Thần Thông? Mẹ ôi, Trúc Cơ muốn thăng cấp lên Thần Thông, cái này phải có bao nhiêu tiền đây?
"Nào, mời vào bên trong, chúng ta thảo luận một chút.
Giang Thái Huyền liền vội vàng mời Lâm Thanh đi vào, đây là khách lớn đó.
Gói quà tổng hợp trị giá năm trăm nghìn nguyên tệ đang đợi hắn!
Lâm Thanh quay đầu lại liếc mắt Diệp Đạo và Hứa Trường Không, châm biếm một tiếng, bĩu môi nói: "Chờ ta đi ra."
Chờ ngươi đi ra?
Hai người ngơ ngác, chúng ta có quan hệ khỉ gì với ngươi? Ngươi đột phá Thần Thông xong dự định hạ thủ với chúng ta? Hai người bị dọa sợ thật, tên này là núi tiền di động đó!
Sắc mặt võ giả Tiên Thiên cũng thay đổi, Diệp Đạo là chiêu bài của chuyển phát nhanh Phong Trì, nếu xảy ra chuyện gì, vậy bọn họ đi đâu lừa thêm một thiên tài đây?
"Tràng chủ, trong hai chiếc nhẫn không gia này đều là nguyên tệ và một ít nguyên tinh, khoảng bốn trăm ba mươi mốt ngàn năm trăm chín mươi mốt.
Lâm Thanh vừa vào cửa liền lấy hai chiếc nhẫn không gian ra giao cho Giang Thái Huyền.
"Có tiền, nhưng nhiêu đây còn chưa đủ.
Giang Thái Huyền nói.
"Tràng chủ đừng nóng vội, ngươi lại đây xem một chút, đây là khế đất mười mảnh dược điền cấp thấp của Thanh Huyền Tông, hàng năm có thể sản xuất ra hơn một trăm nghìn đến hai trăm nghìn nguyên tệ.
Lâm Thanh lấy ra mười tờ khế đất.
Giang Thái Huyền ngây người, đại cơ duyên đặc biệt của ngươi chính là bán Thanh Huyền Tông hả? Nhưng mà ngươi là thiếu tông chủ Thanh Huyền Tông đó!
"Tràng chủ, đây là một tòa núi của Thanh Huyền Tông, chỗ ở của trưởng lão, trên đó cũng có dược điền, giá trị trên bảy mươi nghìn nguyên tệ."
"Còn có ba tòa núi, toàn bộ cộng lại, tổng cộng bốn tòa, tương đương hai trăm năm mươi nghìn được không?"
Giang Thái Huyền không bình tĩnh nổi nữa: "Ngươi không sợ tông chủ - cha ngươi đánh chết ngươi sao?"
"Đánh ta? Chờ ta đột phá Thần Thông, người bị đánh là ông ta đó, mà nè tràng chủ, ngươi rốt cuộc có lấy hay không?
Lâm Thanh sốt ruột, nếu như bán không được, hắn còn phải mau chóng trả đồ về chỗ cũ.
"Lấy, đương nhiên lấy.
Giang Thái Huyền day day mi tâm, có một đứa con hố cha như vậy, không biết tông chủ Thanh Huyền Tông có bị tức chết hay không nữa.
Hệ thống quét qua một lượt, nói: "Bốn tòa núi, chỉ có thể trả một trăm sáu mươi nguyên tệ, bởi vì đạo tràng Thần Ma của ta không khai phá, tòa núi đó cũng bị tông môn các ngươi phá hư không còn hình dáng, nếu là sinh thái nguyên thủy, giá trị sẽ càng cao."
"Một trăm sáu thì một trăm sáu, còn mười mảnh dược điền kia thì sao?
Lâm Thanh vội la lên.
"Một lần bán đứt hai trăm nghìn nguyên tệ.
Giang Thái Huyền nhìn giá mà hệ thống đưa ra, nói: "Đối với đạo tràng Thần Ma mà nói, không được Thần cấp thì tất cả đều là rác rưởi."
Lâm Thanh mặt không đổi sắc, nói: "Hai trăm thì hai trăm, hiện tại cộng lại cũng được bảy trăm chín mươi nghìn rồi, còn có những dược liệu này, ngươi tính thử xem coi được bao nhiêu."
Khóe miệng Giang Thái Huyền giật giật, chắc chắn thằng ranh này đã dọn cả Thanh Huyền Tông rồi!
Sau khi nhận lấy dược liệu, Giang Thái Huyền gật đầu nói: "Những dược liệu này trị giá hai trăm năm mươi nghìn, tổng tài sản của ngươi, đã có hơn một triệu nguyên tệ."
Một triệu đó, đây là người giàu có nhất mà Giang Thái Huyền từng gặp, tuy rằng đây là một đứa con hố cha, nhưng không thể không thừa nhận, Thanh Huyền Tông rất đáng tiền.
"Vậy ngươi xem rồi làm đi, ta muốn tu luyện Thần cấp công pháp.
Lâm Thanh nói.
"Ngươi muốn quyển nào cứ chọn tùy ý, không cần lo lắng không thể tu luyện, năm trăm nguyên tệ chăm sóc hậu mãi sơ cấp, bao dạy bao biết.
Giang Thái Huyền nói.
"Mua dịch vụ chăm sóc hậu mãi, công pháp này, cho ta cái tốt nhất.
Lâm Thanh nói.
"Khụ, đây đều là công pháp Thần cấp, có ưu có khuyết, ta giới thiệu cho ngươi một lượt.
Giang Thái Huyền vội ho một tiếng, tên nhà giàu mới nổi này: "Thần Võ Kinh, khống chế tất cả võ học, Thần Lôi Bá Thể Kinh, có thể triệu hoán Thiên lôi, Thần Quỷ Võ Điển, trận pháp, võ đạo song tu."
"Thanh Liên Kiếm Điển, kiếm đạo võ học chí cao, Trúc Cơ có thể ngự kiếm phi hành, sau khi Đại Thành, một ý niệm vừa động thôi có thể lấy thủ cấp của kẻ thù ngoài ngàn dặm."
"Bây giờ ngươi tự mình chọn đi.
Giang Thái Huyền nói.