Chương 238
Cầm Hi đang luyện ca, Giang Thái Huyền lại bắt đầu lấy một ít tờ giấy ra tô tô vẽ vẽ, làm từng bản kế hoạch.
"Huyền ca, ta nhớ ngươi muốn chết.
Tây Môn mập mạp mang theo khuôn mặt tươi cười, vui mừng phấn khích chạy tới.
"Sao ngươi không đợi Thanh Nguyệt thành, chạy tới đây làm gì?
Giang Thái Huyền nhíu mày.
"Huyền ca, còn không phải là do nhớ ngươi sao.
Tây Môn mập mạp cười khan nói.
"Nói thật.
Giang Thái Huyền nhíu mày.
"Được rồi, Tiêu Thiên truyền đến tin tức nói rằng sắp trở về rồi, bảo ta truyền lời cho ngươi, thuận tiện là bên kia cũng không có mối làm ăn nào nên muốn đến đại thành trì xem một chút.
Tây Môn mập mạp cười khan nói.
"Đạo tràng không có khách? Ngươi có phải kinh doanh bất thiện không hả?
Sắc mặt của Giang Thái Huyền lập tức trở nên khó coi.
"Không phải, Huyền ca, ngươi không phải bảo Hứa Trường Không thông báo rồi sao, nói muốn mọi người đều tới tham gia đấu giá gì gì đó nên đều ở nhà gom tiền rồi.
Tây Môn mập mạp giải thích nói.
Sắc mặt của Giang Thái Huyền lúc này mới hoà hoãn lại, suy tư một lát: "Nếu đã không có khách thì hai ngày này ngươi ở lại đây đợi đi, thuận tiện đến xem quần áo do ta thiết kế thế nào?"
Nói xong, Giang Thái Huyền lấy ra một trang giấy, phía trên vẽ mấy bóng người, mặc áo trễ ngực và váy ngắn, lộ ra hai đùi trắng trắng.
"Phụt... Chân đẹp, ngắm một năm cũng không ngán!" Tây Môn mập mạp nhìn bức hoạ không chớp mắt, bộ ngực kia lộ ra một nửa, cái chân kia, cái mông cao vút kia, chơi cả một đời cũng sẽ không phiền chán.
"Con mẹ nó ta hỏi ngươi, bộ quần áo này thiết kế như thế nào?
Giang Thái Huyền mặt đen nói.
Sao hắn lại nghĩ đến chuyện cho tên mập chết bầm này nhìn quần áo vừa thiết kế nhỉ, tên này chỉ cần nhìn thấy gái thôi là nước miếng chảy thành tám trăm dòng sông luôn...ờ, không đúng, loại như Hoàng Nhược Yên thì không được.
"Cầm Hi tới đây xem một chút đi, bộ quần áo này ta thiết kế như thế nào?
Giang Thái Huyền đi tới trước Cầm Hi cho nàng xem bức họa.
Khuôn mặt của Cầm Hi mặt xẹt một cái liền đỏ lên, cô chỉ là một nghệ nhân bán nghệ không bán thân, bức tranh này thật sự rất hở hang, thật xấu hổ: "Tràng chủ, ngươi thiết kế bộ y phục này thật quá táo bạo."
"Bộ này đẹp, Cầm Hi cô nương mặc rất thích hợp.
Đám võ giả Tiên Thiên liếc mắt nhìn bức họa, nhịn không được nói: "Mỗi ngày đều mặc."
"Các ngươi mơ thật đẹp.
Giang Thái Huyền cười lạnh một tiếng, nhìn thoáng qua gương mặt đỏ bừng của Cầm Hi, an ủi: "Yên tâm, ta sẽ không bắt ngươi mặc loại quần áo này, ít nhất thì tạm thời sẽ không."
Cầm Hi: "..."
"Cầm Hi cô nương, những vị cô nương bán thân trong nghệ lâu kia có dám mặc loại quần áo này không?
Giang Thái Huyền nói.
"Các nàng dám, hơn nữa có khi so cái này còn táo bạo hơn.
Cầm Hi nói.
"Chậc, Cầm Hi cô nương, ngươi bảo thủ quá... Được rồi, lấy danh nghĩa của Cầm Hi cô nương đem bức tranh này đưa đến nghệ lâu, yêu cầu bọn họ trong vòng một ngày làm ra hai mươi bộ, đồng thời chọn ra hai mươi vị nữ tử có dung mạo, dáng người thượng đẳng mặc những bộ quần áo này vào rồi đưa tới đây."
Giang Thái Huyền nói.
Sao ngươi lạo có thể bảo thủ như vậy? Ngẫm lại ở kiếp trước trên đường lớn không biết có bao nhiêu cô gái mặc như vậy, ngươi không mặc gợi cảm chút thì làm sao lộ ra được thân hình tuyệt thế của mình?
Không lộ ra thân hình thì làm sao tạo ra độ nóng?
Giang Thái Huyền cảm thấy hắn có nghĩa vụ thay đổi nữ nhân ở Chân Hư giới này trở nên trưởng thành một chút.
"Được đó được đó, cho hai mươi người mặc loại quần áo này.
Tây Môn mập mạp kích động chùi miệng, thiếu chút nữa thì chảy cả nước miếng.
Giang Thái Huyền liếc mắt nhìn Tây Môn mập mạp, trong mắt mang theo vẻ khinh bỉ: "Xem chút tiền đồ này của ngươi kìa."
Tây Môn mập mạp ai oán nhìn Giang Thái Huyền: "Huyền ca, nếu không phải do ngươi chậm chạp thì với thiên tư của ta, e là đã sớm dâm hoá cả Thanh Nguyệt thành này rồi."
"Lời này của ngươi đợi Hoàng Nhược Yên trở về rồi nói cho nàng ta nghe đi.
Giang Thái Huyền cười lạnh.
Tây Môn mập mạp lập tức ngậm miệng, sợ run cả người, người kia so với hắn còn mập hơn, thật đáng sợ!
Không để ý đến Tây Môn mập mạp, võ giả Tiên Thiên đi đưa chân dung, Diệp Đạo tiếp tục đi giao chuyển phát nhanh.
Hứa Trường Không nhìn một lát rồi đi về Phong Diệp thành thu thập tài nguyên kiếm tiền.
"Tiền bối, ta tới rồi.
Yêu khí cuồn cuộn, một con Thanh Ngọc Sư Vương chạy tới.
"Huyền ca, có yêu thú!" Tây Môn mập mạp hú lên đầy quái dị, bị dọa đến mức toàn thân run rẩy.
Sắc mặt của Giang Thái Huyền đen thui, tên mập chết bầm này vẫn không có một chút tiến bộ nào, ở Thần Ma đạo tràng thì có thể xảy ra chuyện gì được chứ?
"Tiền bối, ngươi xem những tư nguyên này của ta đủ ba mươi vạn nguyên tệ không?
Thanh Ngọc Sư Vương đi tới trước người Giang Thái Huyền, một chiếc nhẫn lung lay, một đống dược liệu, khoáng thạch xuất hiện, trong nháy mắt chồng chất thành núi nhỏ.
Giang Thái Huyền thu, hệ thống cho ra giá cả: "Tổng cộng tám vạn nguyên tệ, thân là một Sư Vương như ngươi, thật sự là nghèo chết đi được."
"Tiền bối..."
"Đừng gọi ta là tiền bối, hãy gọi ta là tràng chủ.
Giang Thái Huyền nghiêm mặt nói.
"Huyền ca, nó?
Tây Môn mập mạp ngơ ngác, Thanh Ngọc Sư Vương, hắn có biết đến, là một yêu thú Đạo Quả, thế mà lại gọi Huyền ca là tiền bối?
"Đây là khách hàng.
Giang Thái Huyền tức giận trừng mắt nhìn Tây Môn mập mạp: "Thần Ma đạo tràng không chỉ buôn bán với con người, chỉ cần có tiền thì ta đều không chê, thứ đồ gì cũng đều cũng có thể nói chuyện làm ăn!"
Tây Môn mập mạp há to miệng, vẻ mặt bội phục: "Huyền ca quả nhiên lợi hại, ngay cả yêu thú mà cũng bán được."
"Tràng chủ, ta sẽ tiếp tục cố gắng.
Ánh mắt của Thanh Ngọc Sư Vương kiên định nói: "Chiếc nhẫn của ta quá nhỏ, chỉ có thể cất được nhiêu đó thôi, ta vẫn còn có của cải."
"Cố lên, ngươi có thể mua thêm vài chiếc nhẫn, dù sao nhỏ quá cũng không tiện, về sau bán đồ vật, mua thương phẩm, cũng không thể chạy tới chạy lui mấy chuyến mới có thể mua một bộ à?
Giang Thái Huyền nói.
"Tràng chủ nói đúng, vậy ta đi cướp thêm vài cái.
Thanh Ngọc Sư Vương nói.
"Cướp? Khụ, ta khuyên ngươi đừng nên làm loạn, bởi vì Vân Thủy thành sẽ lại có thêm ba vị Thần Thông.
Giang Thái Huyền khuyến cáo.
Thanh Ngọc Sư Vương: "..."
Lại nhiều thêm ba vị Thần Thông vậy cái Vân Thủy thành có tổng cộng tới bốn Thần Thông?
Con mẹ nó nếu bốn người này liên hợp lại thì có thể càn quét toàn bộ Đại Vân Quốc đó, bây giờ chúng đều đang tụ tập ở chỗ này?
Xem ra, nó nhất định phải cụp đuôi làm sư tử, Thanh Ngọc Sư Vương thầm nghĩ, nó cũng không muốn một ngày nào đó bị người ta làm thịt, hoặc thành sư tử chiên dầu, hay là sư tử nướng lu.