Chương 249. Tìm đến Thần Ma đạo tràng
"Công ty chuyển phát nhanh, lại ký hợp đồng đi.
Giang Thái Huyền vẫy tay nói.
"Tràng chủ.
Triệu Minh vội vàng chạy tới.
"Đến đây, ký một tuần, có hợp đồng này, về sau các ngươi có thể lấy hàng trong tay nhân viên cửa hàng đạo tràng, không cần phải thông qua ta.
Giang Thái Huyền nói.
"Vâng, tràng chủ, vậy chúng ta đi các thành trì còn lại, có phải cũng như vậy không?
Đám người Triệu Minh vui mừng.
"Đúng thế, nhưng hợp đồng này tạm thời chỉ có một tháng, trong một tháng, ở bất kì chỗ nào có Thần Ma đạo tràng đều có thể lấy hàng, nhưng trong vòng mười ngày, phải bàn giao lại tiền, nếu không, chết không nghi ngờ.
Giang Thái Huyền nói.
"Tràng chủ đừng lo, sau khi bọn ta xử lý xong đơn hàng sẽ bàn giao ngay.
Đám người Triệu Minh run run, vội vàng cam đoan.
Giang Thái Huyền hài lòng gật đầu: "Làm tốt vào, ta xem trọng các ngươi đấy."
Dặn dò Lí Trí xong, Giang Thái Huyền bước lên Truyền Tống Trận, trở về Thanh Nguyệt thành chuẩn bị đột phá Đạo Quả.
Trong khoảng thời gian này, hắn đã tích lũy được gần tám vạn nguyên tệ, với một viên Thần Huyết đan, đổ tiền mua linh khí Tiên Thiên hết thì cũng đủ để hắn đột phá Đạo Quả.
Sau khi mua được linh khí Tiên Thiên, Giang Thái Huyền liền vào trong vườn thuốc, nơi này có ảo trận, hắn sẽ không bị quấy rầy.
Giang Thái Huyền tuyên bố bế quan, Thần ma đạo tràng tiếp tục hoạt động, trừ Tây Môn mập ra thì các nhân viên cửa hàng đều là tinh anh.
Còn Tây Môn mập mạp cũng bị Giang Thái Huyền đưa một cuốn "Ý nghĩa nhân sinh", sau khi hắn xuất quan sẽ kiểm tra, nếu không thuộc lòng, đánh chết thằng nhóc đó.
Giang Thái Huyền bước vào dược điền, ngồi xếp bằng dưới tàng cây của Võ Tòng, luyện hoá linh khí Tiên Thiên, tăng tu vi.
…
Tại biên giới Đại Vân, trên đường đến Đại Vân quốc, một nhóm bốn người đang chạy với tốc độ rất nhanh.
"Trần trưởng lão, ngươi nói những gì Vương Minh Minh nói là thật sao? Vậy thì Thanh Nguyệt thành, Vân Thuỷ thành, thật sự có nhiều thiên tài?
Một võ giả trẻ nhíu mày nói.
"Đây là tin tức Liễu sư tỷ dùng mỹ nhân kế mà có, cộng thêm mười vạn nguyên tệ nữa, nên chắc chắn là thật.
Một cô gái trầm giọng nói.
"Tại sao Vương Minh Minh lại không báo tin quan trọng như vậy cho Vô Cực Tông? Ngược lại bán cho Liễu sư tỷ?
Võ giả trẻ tỏ vẻ khó hiểu hỏi.
"Nghe Liễu sư tỷ nói, Vương Minh Minh này rất tham tiền, đã từng công khai nói trong Vô Cực Tông là chỉ cần đưa hắn tiền, cái gì hắn cũng làm!" Cô gái nói.
"Nếu bảo hắn chống lại Vô Cực Tông thì sao?
Võ giả không tin.
"Một trăm vạn nguyên tệ, cùng chúng ta nội ứng ngoại hợp.
Cô gái đáp.
Nàng thật sự không hiểu tại sao Vô Cực Tông lại chấp nhận Vương Minh Minh, đây hoàn toàn là một cái tên lừa bịp, vì tiền, cả tông môn cũng bán đứng!
Những đệ tử như vậy sẽ không bao giờ được tông môn của họ chấp nhận, mặc dù tài năng của Vương Minh Minh quả thực rất đáng sợ.
"Bất kể những gì Vương Minh Minh nói là đúng hay sai, hắn đến từ Thanh Nguyệt thành Đại Vân quốc, có thể thành thiên tài như thế, chúng ta đi xem cũng xứng đáng, sợ gì không đợi được thiên tài chứ.
Người đàn ông trung niên nãy giờ im lặng, nói.
"Sao không cưỡi yêu thú Đạo Quả đi, chúng ta đi như vậy rất chậm.
Cô gái có vẻ hơi mệt mỏi.
"Yêu thú kiêu ngạo, ta cưỡi được, nhưng thực lực của các ngươi quá yếu.
Người đàn ông trung niên lắc đầu, dừng lại, sau đó nói: "Hơn nữa, những yêu thú Đạo Quả kia là đồng đội của các trưởng lão khác, cho nên rõ ràng họ không cho chúng ta mượn."
"Đừng nói nữa, chạy nhanh chút đi, nhanh chóng đến Vân Thuỷ thành và Thanh Nguyệt thành."
…
"Đã hơn một tháng, không biết Tiêu Thiên như thế nào, ta trở về trước, đưa sổ sách lên."
Một người phụ nữ bước đi nhẹ nhàng, phong thái quyến rũ: "Lần này trở về nhà lấy tài nguyên gia tộc, mới thực sự cảm nhận được sự kinh khủng của Thần Huyết, hơn một tháng liền làm ta tiến vào thời kì Đạo Quả, nếu ta có thể lấy được thân thể của thần võ…"
…
"Tiền bạc cuối cùng cũng gom góp đủ, đã đến lúc phải về rồi.
Một võ giả trẻ tuổi thở dài, chạy như điên về Thanh Nguyệt thành."
Grào
Một tiếng gầm dài, Yêu Hoàng vỗ cánh, sức mạnh huyết thống đỉnh cấp lan ra mấy dặm, hai cánh màu đỏ rực như lửa mọc trên một quả cầu thịt.
Vèo
Phạch phạch!
"Tiểu thư, chúng ta có thể đừng cậy mạnh nữa được không? Mượn huyết mạch Yêu Hoàng, võ giả Trúc Cơ có thể phi hành trong cự ly ngắn, thần thoại về Yêu Hoàng tộc này, nhất định bị ngươi làm hỏng rồi.
A Hoài không biết làm sao nhìn Hoàng Nhã Yên.
Khuôn mặt bầu bĩnh của Hoàng Nhã Yên rất khó chịu, đứng dậy bất mãn nhìn hắn chằm chằm: "Đợi ta đột phá Đạo Quả nhất định có thể phi hành."
"Có lẽ.
A Hoài nhún vai nói: "Tiểu thư, đã hơn một tháng, chúng ta có phải nên đi Thần Ma đạo tràng không?"
"Đương nhiên, chờ ta trở về, nhất định làm đám lão gia kia đẹp mặt, dám cười nhạo ta à.
Hoàng Nhã Yên bĩu môi.
"Lần này đám lão gia kia cho ta bao nhiêu tiền?
Hoàng Nhã Yên hỏi.
"Đối với việc tiểu thư thức tỉnh huyết mạch, những người đó đã thừa nhận ngươi vẫn có huyết mạch Yêu Hoàng, cũng không đính hôn tuỳ tiện cho ngươi nữa, còn đặc biệt thưởng cho ngươi một trăm nguyên tệ, hơn nữa còn có toàn bộ di sản của cha mẹ ngươi, cùng với sự giúp đỡ của gia tộc, ngươi tổng cộng có ba nghìn một trăm nguyên tinh.
A Hoài nói.
"Vậy thì đủ rồi, chúng ta xuất phát thôi.
Hoàng Nhã Yên giơ nắm đấm nhỏ, lao về phía Thanh Nguyệt thành.
Quy ước ba tháng, những người này đều đang cố gắng, hiện tại đã hơn nửa thời gian trôi qua, họ cũng đã thu thập đủ tiền để trả nợ.