Chương 270. Tìm cách gom tiền
Nếu như thời gian có thể quay lại, ta tuyệt đối sẽ không đi cùng trưởng lão tới Vân Thủy thành tham dự chiêu mộ thiên tài gì đó!
Trong lòng của cả ba người tràn ngập sự hối hận.
Bước chân của bốn người rất nhanh, bọn họ chỉ mong mau chóng đến được Thần Ma đạo tràng để tránh bị người ngồi trên yêu thú xem thường.
Đường đường là trưởng lão của một đại tông môn, đệ tử đại tông môn, thế mà cũng có một ngày như hôm nay, bị người của một quốc gia nhỏ bé cười nhạo.
Rốt cuộc cũng đến được Thần Ma đạo tràng.
Nhìn yêu thú cấp bậc Trúc cơ đang đứng ngoài cửa đạo tràng, có hai người ngồi ở cửa đang phẩm trà, trưởng lão ôm quyền nói: "Thiên Vũ Tông, trưởng lão Trần Minh tu vi Thần Thông, xin được gặp tràng chủ của Thần Ma đạo tràng."
"Tràng chủ, tìm ngươi kìa.
Lý Quảng uống một ngụm trà xong mới thản nhiên nói.
Giang Thái Huyền hơi hơi quay đầu: "Bốn người của Thiên Vũ Tông? Là bọn họ à?"
Trong lòng vừa động, Giang Thái Huyền nháy mắt một cái, chén trà bay lên trời, bay về phía Trần Minh: "Người tới là khách, đến uống một chén."
"Đa tạ.
Trần Minh vội vàng tiếp nhận chén trà, dẫn theo bốn người, nhanh chóng đi đến chỗ bàn trà, ngồi xuống: "Tại hạ là Trần Minh, gặp qua hai vị, ba người này là đệ tử của ta."
"Đến Thần Ma đạo tràng của ta, là để mua hàng hóa à? Nhưng mà, các ngươi giống như không có tiền.
Giang Thái Huyền nhàn nhạt nói.
Bốn người xấu hổ, nếu không phải bị Thanh Ngọc Sư Vương lừa tiền thì bọn đã có thể rống to một câu bọn ta là người có tiền rồi.
"Tràng chủ, bọn ta đến đây với mục đích chiêu mộ những người có thiên phú để gia nhập vào Thiên Vũ Tông của ta. Được tông môn của ta bồi dưỡng, những thiên tài này chắc chắn có thể tiến xa hơn.
Trần Minh tự tin nói.
"Ừm, chiêu mộ người cho tông môn, cũng được đó, chẳng qua ngươi đến tìm ta làm gì?
Giang Thái Huyền cảm thấy khó hiểu, ngươi muốn tuyển người thì cứ tuyển đi, chẳng lẽ ngươi muốn chiêu mộ ta vào?
"Tràng chủ, chúng ta mới đến, có rất nhiều chuyện ở Vân Thủy thành chúng ta không hiểu, xin tràng chủ chỉ bảo cho.
Trần Minh nói.
"Có cái gì khó hiểu, Vân Thủy thành này có quán bar để vui chơi, giao thông công cộng, có cho thuê xe để chạy, dân chúng an cư lạc nghiệp, đây không phải là cuộc sống tốt đẹp mà người người theo đuổi sao?
Giang Thái Huyền mỉm cười nói.
"Nói là nói như vậy, nhưng chúng ta đến vì có nhiệm vụ phải hoàn thành.
Trần Minh khổ tâm nói.
Chúng ta là tới để tuyển chọn thiên tài chớ bộ. Bốn người bọn họ bị người ở Vân Thủy Thành coi là nhà quê thì sao có thể tuyển được thiên tài về đây?
"Ngươi phải đổi cách suy nghĩ.
Giang Thái Huyền nhìn Trần Minh, lại nhìn ba người một chút: "Tuy ba người bọn họ tư chất rác rưởi một chút. Nhưng tư chất có thể thay đổi mà, chiêu mộ không được ai thì đi thay đổi tư chất của bọn họ cũng được."
Tư chất rác rưởi……
Ba người như bị tát thẳng vào mặt, nếu là trước kia có người dám nói với bọn họ như vậy, họ đã sớm nổi điên rồi giết chết kẻ đó. Nhưng bây giờ họ chỉ cảm thấy rằng tràng chủ nói rất đúng!
So sánh với đám võ giả ở quán rượu, được rồi, tư chất của bọn họ rác rưởi thật.
"Tràng chủ, bọn ta không có tiền.
Trần Minh cũng thấy hàng hóa của đạo tràng, bọn họ cũng muốn thay đổi, nhưng không có tiền thì thay đổi như thế nào bây giờ?
"Không có tiền thì đi kiếm tiền. Chẳng hạn như đi vào Yêu Thú Sơn Mạch để tìm kiếm cơ duyên, bắt một ít yêu thú Đạo Quả, mấy thứ đó điều là tiền cả, đều có thể bán lấy tiền.
Giang Thái Huyền nói.
Không đợi Trần Minh trả lời, Giang Thái Huyền lại nói: "Đừng mơ tưởng đến lãnh địa của Sư Vương, Sư Vương và bốn vị Thần thông là đồng minh đấy."
"Thật ra, biện pháp đơn giản nhất là trở về lấy tiền.
Giang Thái Huyền lại nói.
"Thế nhưng, Tràng Chủ, quãng đường đi rồi lại về quá xa xôi, bọn ta …"
"Không, không xa.
Giang Thái Huyền cắt ngang lời nói của hắn, nói: "Biết Truyền Tống Trận không? Thần Ma đạo tràng của ta có thể đưa ngươi đi một chuyến đến bất cứ thành trì nào của Đại Vân Quốc, sau đó các ngươi chỉ cần đi hơn phân nửa đường là tới nơi rồi."
Bốn người: "……"
Truyền Tống Trận? Còn có kỹ thuật này luôn à? Vì cái gì bọn họ thật sự cảm thấy bản thân đúng là nhà quê?
"Được rồi, các ngươi tự suy xét xem nên trở về lấy tiền hay là đi vào Yêu Thú Sơn Mạch kiếm tiền. Ta còn có việc.
Giang Thái Huyền phất tay nói.
"Trưởng lão, ta trở về lấy tiền.
Thiếu nữ nói.
Trần Minh trầm mặc một lát, bất đắc dĩ gật đầu: "Đây là trưởng lão ra lệnh, ngươi đi đi."
"Tiểu sư muội, chúng ta về cùng với muội."
"Truyền Tống Trận một lần chỉ có thể đưa một người đi, không thể vượt qua Trúc Cơ.
Giang Thái Huyền nói.
"Tràng chủ, thôi thì để ta đi vào Yêu Thú Sơn Mạch xem thử vậy.
Trần Minh ôm quyền nói.
"Thuận buồm xuôi gió.
Giang Thái Huyền nhìn hắn rời đi, hy vọng bọn họ không đi vào chỗ quá sâu trong sơn mạch trêu chọc Trường Sinh Yêu Vương xuất hiện.