Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 272. Thưởng nhiệm vụ

Chương 272. Thưởng nhiệm vụ
"Ting, nhiệm vụ hoàn thành, ban thưởng hạt giống Thần Ma cấp thấp, một viên Hạng Vũ, ban thưởng một bình dịch dinh dưỡng sơ cấp."
"Bá Vương Hạng Vũ?
Giang Thái Huyền liền vội vàng lấy hạt giống Thần Ma ra, sau đó truyền tống về Thanh Nguyệt thành.
Đối với hắn mà nói nhiệm vụ lần này rất đơn giản cũng bởi vì tại Vân Thủy thành phát triển lâu như vậy, còn thành lập công ty chuyển phát nhanh, vả lại Thanh Liên Kiếm của Lý Bạch còn có khả năng ngự kiếm phi hành.
Nếu không có những thứ này, tốc độ phát truyền đơn cũng là một vấn đề, muốn để Đạo Tràng nổi tiếng vang vọng toàn bộ Đại Vân quốc là chuyện bất khả thi.
Giang Thái Huyền chôn Hạng Vũ xuống đất rồi tưới Thần Ma dịch dinh dưỡng xuống, sau đó ngồi đợi Hạng Vũ mọc ra.
"Phải nắm chắc nhiệm vụ trăm vạn nguyên tệ, nhất định phải nhanh chóng hoàn thành.
Giang Thái Huyền suy tư.
Sau khi mở Thiên Võng, Giang Thái Huyền hướng ánh mắt đến khu vực lân cận Thiên Võ Tông, đi đến đó mở chi nhánh đạo tràng, mang truyền tống trận đến đó!
"Một đám tông môn ngu xuẩn, đến chết cũng muốn giữ tiền, sao không lấy ra để dùng?
Giang Thái Huyền nói thầm, bước lên truyền tống trận.
Lý Quảng đạm bạc thưởng thức trà, Giang Thái Huyền nghĩ đến kế hoạch tuyên truyền lớn.
Chờ Hạng Vũ nảy mầm, lại ném tin tức về Hạng Vũ cho Lâm Thanh để hắn đi in ấn.
"Tràng chủ, có người tìm ngươi.
Vừa bước ra khỏi truyền tống trận, giọng của Lý Trí truyền đến, một dáng người quen thuộc thở hổn hển nhìn Giang Thái Huyền.
"Dương Tử Lăng tiểu thư, khách quý hiếm thấy nha.
Giang Thái Huyền giương mắt nhìn lại, chính là Dương Tử Lăng lâu ngày không gặp.
"Tràng chủ, để leo lên vị trí kia cần bao nhiêu tiền?
Dương Tử Lăng vào thẳng vấn đề, lần này không che giấu chút nào.
"Sốt ruột rồi?
Giang Thái Huyền khẽ cười nói.
"Tràng chủ, ta có thể không vội sao.
Dương Tử Lăng cười khổ, ngươi đã truyền đơn cho toàn bộ Đại Vân quốc rồi, nếu ta chậm chạp không hành động, chờ hoàng thất mua thương phẩm đạo tràng, thuê cường giả thì người chết chính là bọn ta.
"Đại Vân mười bốn thành, nếu mỗi tòa thành trì chỉ được mười vạn nguyên tệ, thế thì cũng vượt qua trăm vạn nguyên tệ.
Giang Thái Huyền đạm mạc nói, dừng một chút, lại nói: "Giá hữu nghị, một trăm vạn nguyên tệ, hoàn thành nguyện vọng của ngươi."
"Có điều, ngươi có một thể bỏ ra trăm vạn nguyên tệ tự mình đột phá Thần Thông, ngươi muốn đi lên kiểu nào đều được."
Dương Tử Lăng cười khổ một tiếng: "Tràng chủ, cho dù tu vi của ta là Thần Thông thì cũng không giải quyết được vấn đề này, có thể rẻ hơn một chút hay không?"
"Không thể nào rẻ hơn nữa đâu, nếu ngươi lên được vị trí kia, gom góp lại cũng không thiếu chút tiền ấy.
Giang Thái Huyền nói.
Hắn nói không sai, Đại Vân quốc vơ vét của cải, bảo vật nhiều năm như vậy, tuyệt đối không chỉ có số tiền này.
"Có thể thiếu trước được không?
Dương Tử Lăng nói.
"Không được, lần giao dịch này chỉ có thể một lần trả hết, dù sao thì số tiền cũng quá lớn.
Giang Thái Huyền nói.
Đây là trăm vạn nguyên tệ, nếu bị quỵt nợ thì hắn có giết Dương Tử Lăng cũng bị lỗ vốn.
Thấy vẻ mặt của Dương Tử Lăng ảm đạm, Giang Thái Huyền tiếp tục nói: "Dương tiểu thư, nếu là muốn thuê thì quyết định sớm đi, qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ rời khỏi Đại Vân quốc, đi đến các địa phương còn lại phát triển."
Đại Vân quá nhỏ, mới có trăm vạn nguyên tệ đã khiến một tông môn phải đập nồi bán sắt mới có thể kiếm đủ.
Hắn muốn đi đến những nơi lớn hơn, giống những tông môn như Thiên Võ Tông, đó mới là địa phương mà hắn muốn đi.
"Tràng chủ, ta trở về nghĩ biện pháp.
Dương Tử Lăng bước lên truyền tống trận, cáo từ rời đi.
Lý Trí hoang mang nghe hai người nói chuyện, hắn nghe không hiểu nhưng tràng chủ không nói hắn cũng không dám hỏi nhiều.
Một canh giờ sau, một vị nam tử trung niên bước ra truyền tống trận, đi đến chỗ Giang Thái Huyền.
Lý Trí đang muốn mở miệng, nam tử trung niên đã trực tiếp bước ra đạo tràng, tìm tới ngay chỗ mà Giang Thái Huyền cùng Lý Quảng đang thưởng thức trà.
"Tràng chủ.
Nam tử trung niên ôm quyền nói.
Giang Thái Huyền gật gật đầu: "Vị này là Lý Quảng, vị này là Hạng Vũ."
"Ừm, chào đạo hữu.
Lý Quảng gật đầu, mỉm cười nói.
Giang Thái Huyền mở hệ thống ra, xem những thông tin của Hạng Vũ:
Thần Ma cấp thấp: Hạng Vũ (ấu niên kỳ, Trúc Cơ đỉnh phong.)
Danh xưng: Tuyệt đại Bá Vương
Thần Ma bất diệt thể: Vô thượng Bá Thể
Thiên phú: Bá thế, thần lực
Thần Ma công pháp: Bá Vương Vũ Kinh
"Hạng Vũ, ngươi đến các thành trì phát triển còn lại, sớm tăng thực lực lên."
Giang Thái Huyền nói, những... Thần Ma cấp thấy này vừa mọc ra, thực lực còn chưa đủ, tại các thành lớn nhỏ nhận nhiệm vụ, quả thực là biện pháp rèn luyện tốt nhất.
Sau đó, Giang Thái Huyền lại bắt đầu xử lý việc vặt, chú ý các chi nhánh đạo tràng, chờ xử lý xong những việc vặt này, hắn liền có thể đi đến Thiên Võ Tông.
Bởi vì truyền đơn được phát ra ngoài, việc kinh doanh của các chi nhánh đạo tràng lập tức đắt như tôm tươi, Lý Bạch cùng Hạng Vũ đã đến mấy cửa hàng đó, thậm chí còn tiếp nhận không ít nhiệm vụ.
Giang Thái Huyền lên Thiên Võng đồng ý cho thuê, nhân viên cửa hàng mới dám đồng ý cho thuê.
Ngay lúc Giang Thái Huyền đang bận bịu, tại Yêu Thú Sơn Mạch cũng bộc phát ra tiếng rít kinh khủng, cuộc chiến Thần Thông bùng phát.
Chớp mắt, hai ngày đi qua.
Thiên Võ Tông.
Hai thanh niên võ giả đi đến ngọn núi của trưởng lão, còn thiếu nữ đi sơn đình phía sau núi nghỉ mát.
Trong lương đình có một nữ tử trẻ tuổi và một tiểu nữ hài đang chơi đùa.
"Liễu sư tỷ, Tiểu Vân Nhi.
Thiếu nữ nhẹ giọng gọi.
"A, Lục sư muội, ngươi không phải theo trưởng lão đi tuyển nhận thiên tài sao? Sao lại về nhanh như vậy chứ?
Nữ tử trẻ tuổi gọi là Liễu sư tỷ nghi ngờ nói.
"Nguyệt Linh tỷ tỷ, ngươi không phải rất bận rộn sao?
Tiểu nữ nhi cũng nghi hoặc mà nhìn thiếu nữ.
Thiếu nữ Lục Nguyệt Linh mỉm cười, nói: "Phát hiện một vài chuyện thú vị, muốn mang tiểu Vân Nhi đi chơi."
"Chơi vui không?
Liễu sư tỷ nhíu mày, sắc mặt hiện ra vẻ lạnh lùng: "Theo trưởng lão đi ra ngoài tìm thiên tài, không phải là chuyện đùa gì, Lục sư muội, hẳn là ngươi không có đi Đại Vân quốc đúng không?"
"Sư tỷ, lần này ta trở về, là tới cầu cứu.
Lục Nguyệt Linh mím môi, vẻ mặt đưa đám nói: "Mười vạn nguyên tệ của ta, bị trưởng lão dùng hết rồi."
"Trưởng lão tại sao phải dùng tiền của ngươi?
Liễu sư tỷ nhíu mày, âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi không được nói xấu trưởng lão."
"Liễu sư tỷ, ngươi nghe ta nói, chuyện là như thế này...
Lục Nguyệt Linh vội vàng giải thích.
Nghe Lục Nguyệt Linh giải thích, hai người trợn mắt há mồm: "Các ngươi, bị năm Thần Thông lừa?"
Lục Nguyệt Linh đau khổ gật đầu, còn chuyện nào mà thảm hơn chuyện này không?
"Đại Vân quốc sao có thể xuất hiện tận năm Thần Thông? Theo ta được biết, ngoại trừ hoàng thất có một người, với một người đứng sau chống lưng cho tông môn thì không còn Thần Thông nào khác, làm sao có thể xuất hiện năm vị Thần Thông?
Liễu sư tỷ khó mà tiếp nhận.
Đây chẳng qua là một cái tiểu quốc, còn là tiểu quốc tầm thường nhất, sao có thể xuất hiện năm vị Thần Thông chứ?
"Tiền, chỉ cần người có đầy đủ tiền, sẽ có thể trở thành Thần Thông.
Lục Nguyệt Linh hồi tưởng thương phẩm trong Thần Ma đạo tràng, một mặt bất đắc dĩ nói: "Cho nên năm vị Thần Thông kia chỉ cần có tiền… Không nói nữa, Liễu sư tỷ, rốt cuộc các ngươi có cho ta tiền hay không?"
"Còn ai biết chuyện này nữa không?
Liễu sư tỷ tỉnh táo hỏi.
"Tạm thời chỉ chúng ta biết, Liễu sư tỷ, trưởng lão còn chờ ta trở về nữa đó.
Lục Nguyệt Linh nói.
"Ta cũng không có bao nhiêu tiền, lần trước bị Vương Minh Minh gài bẫy, hiện tại ta đã biết tại sao Vương Minh Minh sống chết muốn tiền, thì ra là muốn tăng thực lực của bản thân lên!" Liễu sư tỷ tức giận nói.
"Tiểu Vân Nhi, có muốn hay cưỡi yêu thú Đạo Quả không ? Chỉ cần cho tỷ tỷ tiền, tỷ tỷ liền dẫn ngươi đi cưỡi, thế nào?
Lục Nguyệt Linh quả quyết chuyển dời mục tiêu đến trên người của tiểu nữ hài.
"…"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất