Thần Ma Cung Ứng Thương

Chương 277. Tổ hợp đao kiếm

Chương 277. Tổ hợp đao kiếm
"Khoái đao giương, Bá đao khởi, cùng thiên hạ đối địch, chỉ hận không ai đáng một đao!"
"Thiên kiếm Thanh Liên, tồn tại vì kiếm, hận thiên hạ không ai đáng một kiếm!"
Hai người ăn mặc phiêu dật, tóc dài khẽ bay, một đao khí lạnh lẽo, một kiếm khí vô thượng khiến tất cả võ giả ở đây sững sờ.
"Hai kẻ ngông cuồng này là ai?
Dưới võ đài nhất thời trở nên náo loạn, hai câu nói này thật xấc xược.
Trong thiên hạ không có ai đáng một đao một kiếm?
Vậy các ngươi tự xử nhau xem, coi đao lợi hại hay là kiếm lợi hại?
"Tiểu bối cuồng vọng, mau chết đi!" Trương Cường là một tán tu Tiên Thiên, từ khi tấn cấp thành Tiên Thiên, trừ một số Tiên Thiên đỉnh phong trong nội thành ra thì hắn rất khó tìm được đối thủ xứng tầm.
Khi hắn bước lên lôi đài này đã thầm xem hạng nhất là vật trong tầm tay.
Nhưng bây giờ tự dưng lại xuất hiện hai thiếu niên Tiên Thiên tự nhận không ai đáng một đao một kiếm của chúng, vật chẳng phải đang tát bôm bốp vào mặt hắn sao?
"Khoái đao!" Diệp Đạo gằn giọng, sau đó đột nhiên biến mất trước mặt mọi người, thanh trường đao lưỡi hẹp được dựng đứng trên lôi đài bỗng chấn động, đao quang lóe lên theo tiếng quát khẽ của Diệp Đạo.
Ầm ầm
Lưỡi đao lướt qua, võ đài nứt vỡ, còn Diệp Đạo cầm đao đứng đấy.
Thanh Liên đồng thời xuất hiện, kiếm khí tinh thuần phất qua, lôi đài lại nứt thêm một rãnh, chính thức bị đánh vỡ thành ba phần.
"Ba người, ba lôi đài, vừa đủ.
Diệp Đạo lạnh nhạt nói.
"Hứa Trường Không ở đây, ai dám ứng chiến!" Thanh Phong ba thước theo sau, một luồng kiếm ý tinh khiết đến cùng cực khiến mọi người kinh ngạc không thôi.
Trương Cường sầm mặt: "Ta đấu với ngươi một trận."
"Ngươi lỡ mất cơ hội cuối cùng rồi.
Hứa Trường Không lạnh lùng giương kiếm, cao ngạo nói: "Ban cho ngươi một chiêu."
"Được, được lắm, ta tu luyện nhiều năm như vậy, ngươi là người ta muốn giết chết nhất!" Trương Cường tức tới bật cười, hắn tung người vọt đến phần lôi đài Hứa Trường Không đang đứng, trường kiếm chìm trong kiếm quang sắc lạnh đâm thẳng về phía Hứa Trường Không.
"Ngươi, làm bẩn kiếm."
Hứa Trường Không khẽ thở dài, hắn bước lên một bước, một đóa Thanh Liên nở rộ, theo sau đó là kiếm quang chớp lóe, mọi người chỉ cảm thấy trước mắt lóa lên một cái, trường kiếm đã được tra lại vào vỏ.
Rầm
Một cỗ thi thể chấn động tất cả.
"Chết rồi, chỉ với một kiếm, quả nhiên là chỉ cho một chiêu."
"Trương Cường là võ giả Tiên Thiên có tiếng ở đất Thiên Quang thành này đó! Thế mà không đỡ nổi một chiêu!"
Hứa Trường Không thờ ơ nhìn mọi người nháo nhác, như thể đây chỉ là một chuyện cỏn con không đáng nhắc tới.
Diệp Đạo cũng thản nhiên chứng kiến tất cả, quả thật giết một Tiên Thiên không phải chuyện gì khó.
Bởi Hứa Trường Không đã mua Kỹ Năng đan, đã thành công thúc ép võ kỹ Tiên Thiên Thanh Liên Kiếm Điểm tới đại thành, tuy Diệp Đạo kém hơn một chút nhưng với Kỹ Năng đan mà Tiêu Thiên mua giúp, đao pháp của hắn cũng đã đạt đến đại thành.
"Còn ai nữa không?
Hứa Trường Không đứng ngạo nghễ trên lôi đài, toàn bộ lôi đài chia làm ba hướng, hắn, Hứa Trường Không, còn có một chỗ trống.
"Ta ..."
Một người đàn ông trung niên nhanh chóng lên đài, đứng ở vị trí chính giữa, không hề đỏ mặt nói: "Ta đến chiến đấu trên lôi đài này, ta muốn giành hạng ba."
Mọi người bên dưới: "..."
Thật không biết xấu hổ sao? Cứ tưởng tên này không đấu với Hứa Trường Không thì cũng thách đấu với Diệp Đạo, ai ngờ tên này lại chiếm cứ lôi đài không người.
"Được thôi, nếu không giành được hai vị trí đứng đầu, thì cũng có thể lên tranh giành vị trí thứ ba.
Một võ giả Tiên Thiên hét lớn một tiếng, xông lên lôi đài.
"Cái này ...
Diệp Đạo và Hứa Trường Không liếc nhìn nhau, vẻ mặt bất lực, bọn ta ở đây để thách đấu, ít nhiều gì các ngươi phải đứng ra đấu một trận chứ.
"Khụ, còn có ai muốn khiêu chiến với hai vị công tử trẻ tuổi này không?
Võ giả trung niên chủ trì cuộc thi đứng lên, lớn tiếng nói.
Toàn bộ khán đài trong nháy mắt im phăng phắc, lặng ngắt như tờ.
Đùa gì vậy, Trương Cường còn không tiếp nổi một kiếm, chúng ta đỡ thế nào?
"Hai người đó thực lực mạnh thật.
Cách đó không xa, trong một tửu lâu, một người nữ tử kinh ngạc nhìn hai người.
"Liễu sư tỷ, hai người này thiên tư rất khá, hay là để đệ đi chiêu mộ vào Thiên Võ Môn.
Một võ giả trẻ tuổi nói.
"Thực lực Trúc Cơ sơ cấp của ngươi cũng có thể đi được rồi, đi thử giới hạn của bọn họ, thuận tiện thăm dò căn cốt của hai người.
Liễu sư tỷ nói.
"Liễu sư tỷ yên tâm, đệ đi đây.
Võ giả trẻ tuổi cười nhẹ, trực tiếp nhảy xuống tửu lâu nhanh chóng đi về phía Diệp Đạo.
"Mau báo danh tính, để ta tận hứng, tha cho ngươi khỏi chết.
Diệp Đạo đứng chắp tay, coi thường người đến.
Nghe lời nói của Diệp Đạo, võ giả trẻ tuổi ngẩn ra, chợt khẽ cười nói: "Ta tên Nhạc Phong, nếu ngươi có thể đánh bại ta, ta sẽ cho ngươi một cơ duyên."
"Nhạc Phong! Hắn là Nhạc Phong, võ giả Trúc Cơ của Thiên Võ tông!" Phía dưới có võ giả gào thét ra tiếng.
"Người của Thiên Võ tông đều đến rồi, tên đao giả này chết chắc."
"Thiên Võ tông, đó là đại tông môn đỉnh cao đó, đệ tử nội môn phái, ai ai cũng là tinh anh cùng cấp!"
"..."
"Cho ta một cơ duyên? Haha, xem ngươi có năng lực này hay không đã.
Diệp Đạo cười khẽ, trường đao vung lên, đao quang sáng chói: "Đao Chi Cực!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất